Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 836: Con trai và con gái sao có thể giống nhau?

Cập nhật lúc: 2025-12-06 08:29:02
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Lúc ăn cơm, Nguyễn Đường cũng khẩu vị gì mấy, chủ yếu là nôn khan một lúc nên dày vẫn còn khó chịu, chút nuốt trôi.

 

May mắn Điền Thải Hoa gọi một bát cháo thịt nạc, cô cố gắng ăn hết bát cháo.

 

Nếu thật sự em bé, thì thể ăn gì.

 

Mẹ Chu cũng chẳng còn tâm trí nào mà ăn uống.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Người ít chịu ảnh hưởng nhất chính là đám trẻ con và Điền Thải Hoa vô tư lự, ăn uống cực kỳ vui vẻ.

 

Nguyễn Đường ăn nhanh, cô thanh toán tiền . Lúc , đồ ăn bàn bọn trẻ quét sạch sành sanh, đứa nào đứa nấy bụng tròn vo.

 

Câu "Trai tráng ăn thủng nồi trôi rế" quả sai!

 

Nguyễn Đường từng đứa trẻ đang xoa cái bụng tròn , hỏi: “Ăn xong ? Ăn xong chúng thôi. Nếu no, lát nữa đưa các con uống nước đường (chè).”

 

Mấy em Chu Văn Quang lập tức lớn tiếng : “Vẫn no, vẫn còn uống nước đường!”

 

Điền Thải Hoa ôm cả dậy: “Ăn xong , thôi, thôi! Bụng sắp nổ tung mà còn bảo no! Nước đường bên ngoài đắt c.h.ế.t ! Uống cái gì mà uống! Muốn uống về nhà nấu cho mà uống! Hôm nay còn về cúng bái nữa…”

 

Cả nhà rời khỏi quán cơm trong tiếng cằn nhằn của Điền Thải Hoa, lái xe đến bệnh viện .

 

Xe dừng xong, lúc xuống xe, em gái thấy đến bệnh viện thì vặn vẹo trong lòng Giang Hạ: “Không … Mẹ ơi, ơi…”

 

Cô bé chỉ bên ngoài đòi , cuống đến mức đá chân loạn xạ, miệng ngừng gọi .

 

nơi !

 

Giang Hạ dỗ dành: “Hôm nay tiêm t.h.u.ố.c , chúng cùng bác hai khám thôi.”

 

Mấy hôm mới đưa bọn nhỏ tiêm phòng, con bé vẫn còn nhớ dai.

 

Em gái hiểu, cứ chỉ xe, uốn éo đòi trốn chạy, Giang Hạ thả xuống thì bé cứ liên tục gọi: “Mẹ ơi…”

 

Nguyễn Đường : “Hay là cứ ở xe , chị .”

 

Sao thể để cô một , Chu liền : “Mẹ cùng con. Văn Quang, cháu bế em Đại Bảo giúp bà.”

 

Giang Hạ : “Mẹ, cứ ở xe trông bọn trẻ , để con cùng chị dâu là .”

 

Mẹ Chu tuổi cao, để bà tới lui cũng vất vả.

 

“Cũng , hai đứa !” Bà bệnh viện cũng lạc đường.

 

Thế là Giang Hạ thả em gái xe, cùng Nguyễn Đường trong, Chu và Điền Thải Hoa ở xe trông bọn trẻ.

 

Hơn nửa giờ , hai bước .

 

Mẹ Chu nụ ngượng ngùng mặt Nguyễn Đường, bà cũng theo: “Có hả?”

 

Mặt Nguyễn Đường nóng lên, khẽ gật đầu.

 

Nụ của Chu càng rạng rỡ, bà chắp tay ngực: “Bồ Tát phù hộ.”

 

Nguyễn Đường sờ bụng, cũng chút hoảng hốt.

 

Cô và Chu Thừa Sâm chính thức chung phòng mới hơn hai tháng, hơn nữa gần ít xa nhiều, đa là một tuần mới tụ họp một hai , ngày ở bên trong một tháng cũng chỉ tầm mười ngày tám ngày, ngờ dễ dàng dính bầu như .

 

Chắc là Kinh Thị mấy ngày đó , lúc đúng thời kỳ rụng trứng.

 

Cũng may là khi lãnh chứng Chu Thừa Sâm vẫn kiên trì nhẫn nhịn, nếu thì kịp đám cưới cô bầu .

 

Điền Thải Hoa nhịn hỏi: “Có siêu âm ?”

 

Ý tứ chính là xem là trai gái.

 

Chu Thừa Sâm một cô con gái, nếu Nguyễn Đường mà m.a.n.g t.h.a.i con gái nữa thì nhất là bỏ , đợi sinh con trai.

 

Nguyễn Đường lắc đầu: “Chưa ạ, bây giờ còn thấy gì .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-836-con-trai-va-con-gai-sao-co-the-giong-nhau.html.]

Điền Thải Hoa: “Vậy đợi đến bốn năm tháng siêu âm xem là nam nữ.”

 

Tim Nguyễn Đường thắt .

 

Mẹ Chu xong liền vui, bà Điền Thải Hoa thích con gái. Hồi đó chị m.a.n.g t.h.a.i bốn , nào cầu thần khấn phật cũng đều cầu sinh con trai.

 

Thừa Hâm sinh con gái, chị đều gạt bảo sinh con gái gì? Gả sang nhà còn là con nữa, chừng còn chịu khổ, trâu ngựa cho nhà khác, cả đời lo lắng cho nó.

 

“Siêu âm cái gì mà siêu âm? Không cần, khi nào kiểm tra sức khỏe cần thiết thì mới , còn cần.”

 

Điền Thải Hoa liền im bặt, chị cũng chỉ ý nhắc nhở thôi mà.

 

Con trai và con gái, thể giống ?

 

Nếu chị là Nguyễn Đường, chắc chắn cũng chỉ con trai, như mới bảo đảm. Chu Thừa Sâm con gái!

 

Lại bao nhiêu trốn chui trốn lủi, thậm chí từ bỏ cả công việc, cũng chỉ vì sinh thêm một đứa con trai đó .

 

Mẹ Chu vỗ vỗ tay Nguyễn Đường: “Con cái là phúc trời cho, thể đến bên nhất định là duyên phận. Bất kể trai gái đều là mệnh trời định chúng nên , chúng cứ vui vẻ đón nhận là . Mẹ và cha con, cả thằng Sâm đều quan trọng con cái rốt cuộc là trai gái, dù cũng là m.á.u mủ của . Con gái càng tri kỷ đấy chứ! Con xem Oánh Oánh, Chu Chu, em gái nhỏ nữa, tri kỷ bao, đáng yêu bao!”

 

Phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i tâm lý thường trở nên nhạy cảm, Chu thật sự sợ một câu của Điền Thải Hoa Nguyễn Đường trong lòng thoải mái, lo lo mất, suy nghĩ lung tung.

 

Mẹ Chu vẫn luôn cho rằng t.h.a.i p.h.ụ tâm trạng thì con sinh mới thông minh, vui vẻ, cứ ba đứa sinh ba nhà thằng Tư thì !

 

Bà từng m.a.n.g t.h.a.i bao nhiêu , hồi đó cuộc sống gian khổ như nhưng ông nhà vẫn mỗi ngày nghĩ cách chọc bà vui, để bà giữ tinh thần thoải mái.

 

Điền Thải Hoa cũng cảm thấy lỡ lời, liền vớt vát: “Thì đúng là , cha là cha chồng nhất mà con từng gặp, trọng nam khinh nữ. Chú Hai đúng là cũng để bụng mấy chuyện . Thời đại bây giờ khác , sinh con gì cũng như . Cán bộ nhà nước như các cô chú chỉ sinh một đứa, sinh gì mà chẳng .”

 

Nguyễn Đường gật đầu: “ là đều như cả chị ạ.”

 

Giang Hạ đ.á.n.h sang chuyện khác: “Chị dâu hai, em nhiều băng cassette nhạc piano lắm, ngày thường rảnh rỗi chị thể mở , coi như là t.h.a.i giáo, chị ? Muốn thì về nhà em soạn cho chị.”

 

“Được đó, chị cũng thích nhạc piano.” Nguyễn Đường đàn, nhưng nhiều năm đụng tới nên ngượng tay, xem tập thôi.

 

“Tiểu Hạ, hồi đó em hình như ốm nghén đúng ?”

 

“Dạ , lúc em m.a.n.g t.h.a.i chỉ thích ngủ, ham ăn, điển hình của thói ham ăn biếng . Em cứ lo sinh ba đứa bé cũng ham ăn biếng theo.”

 

Mọi đều cô chọc .

 

Điền Thải Hoa cũng : “Chị thấy Tiểu Hạ m.a.n.g t.h.a.i nhẹ nhàng thật, bụng to đùng thế , chị mà phát sợ, mà cô cứ như chuyện gì …”

 

Trên đường về, Giang Hạ lái xe cẩn thận, còn cẩn thận hơn cả lúc chính cô mang thai.

 

Mọi chuyện, cô cũng mấy, chỉ tập trung lái xe.

 

Buổi chiều, Chu Thừa Lỗi và cha Chu về đến nhà thì 4 giờ rưỡi chiều, Chu Thừa Sâm và Chu Thừa Hâm vẫn về.

 

Trong sân, mấy phụ nữ đang rửa rau nấu cơm.

 

Hôm nay thu nhận hai chiếc tàu, cần ăn mừng đàng hoàng một chút.

 

Mẹ Chu thấy họ về, vui vẻ hỏi: “Tàu đậu xong hả ông?”

 

Cha Chu vặn vòi nước rửa tay: “Đậu xong , tàu lớn lái cảm giác đúng là khác hẳn, quen lắm, học hỏi thêm cho kỹ.”

 

Cha Chu rửa tay xong liền quần áo bế cháu, ngoài cả ngày, đầy mồ hôi.

 

“Học từ từ là ngay thôi.” Mẹ Chu để ý chuyện đó, bà rửa sạch tay, dậy theo ông nhà buồng, đó đóng cửa phòng , với cha Chu: “Con bé Đường tin vui !”

 

Ngoài sân, Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi cũng chia sẻ tin vui của Nguyễn Đường, bảo soạn mấy cuốn băng cassette cho chị dâu.

 

Băng cassette để ở nhà cũ, phòng của họ. Chu Thừa Lỗi liền dẫn ba đứa nhỏ về nhà cũ.

 

Nhà cũ vẫn công, nhưng bánh du ép nữa mà chuyển sang đồ ướp.

 

Anh dắt ba đứa nhỏ phòng, lấy chìa khóa mở cửa, bế con lên giường, giúp chúng cởi giày, để chúng chơi giường.

 

Anh bắt đầu lục lọi đồ đạc. Lúc Giang Hạ mang thai, chỉ băng nhạc, còn hỏi kinh nghiệm từ bác sĩ Cao nhiều. Về chuyện chăm sóc bà bầu thế nào, ghi chép hẳn mấy cuốn sổ tay.

 

Ba đứa nhỏ chịu chơi giường, thấy ba đang lục lọi đồ, chúng bò mép giường đòi xuống đất.

 

837.

Loading...