Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 838: Pháo ống tre
Cập nhật lúc: 2025-12-06 08:29:04
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trợ lý thiết kế nhiệm vụ hỗ trợ nhà thiết kế thành tất cả các công việc ngoại trừ việc thiết kế chính.
Có nhiều việc vặt vãnh cần thành, nhưng chính vì thế mới học nhiều thứ, hơn nữa nhiều cách nhà thiết kế việc, mưa dầm thấm lâu ngày bọn họ cũng sẽ cách .
Mấy Giang Hạ chọn đều là những ngày thường ăn mặc phối đồ tương đối mắt, việc nghiêm túc cần mẫn, dù cô cũng cảm thấy đó là những tố chất đào tạo .
Hội chợ Quảng Châu sắp bắt đầu, hai nhà thiết kế ngoài việc lo mẫu của còn phụ trách mẫu thiết kế của Giang Hạ, quả thật là quá bận rộn.
Bây giờ đề bạt thêm mấy trợ lý thiết kế thì đỡ vất vả hơn nhiều.
Hiện tại mỗi nhà thiết kế hai trợ lý, còn Giang Hạ thì ba trợ lý, phân biệt giúp cô thiết kế trang phục mùa đông, thời trang mùa xuân và xử lý các sự vụ khác.
Giang Hạ bận rộn ở xưởng may đến tận 4 giờ rưỡi chiều mới xong việc, đó lái xe thành phố đón Chu Thừa Lỗi cùng về nhà.
Lúc về Chu Thừa Lỗi lái xe, Giang Hạ ghế phụ: “Xem mua thêm một chiếc xe nữa thôi.”
Hôm nay Chu Thừa Lỗi bốn giờ xong việc, đợi ở văn phòng cha vợ chờ Giang Hạ gần một tiếng đồng hồ.
Cha Giang hết tuần là sẽ tỉnh bên cạnh nhậm chức.
Chu Thừa Lỗi liền hỏi: “Em mua xe gì?”
“Mua một chiếc xe thương vụ .”
Chu Thừa Lỗi thỉnh thoảng gặp khách hàng lái xe thương vụ sẽ hơn.
Dù trong nhà một chiếc xe jeep , cần thiết mua thêm một chiếc nữa.
Cô Nguyễn Đường nhắc tới, Chu Thừa Sâm cũng định cuối năm mua một chiếc xe.
“Được.”
Xe thương vụ sẽ thoải mái hơn, trong xe điều hòa, mùa hè đường cũng hành xác. Lần Chu Thừa Lỗi định mua chiếc xe nhập khẩu.
Mua một chiếc về nghiên cứu chút cũng .
Trình độ chế tạo ô tô của nước vẫn còn tương đối lạc hậu.
Quốc lộ thành phố sửa xong, bây giờ chỉ cần hơn nửa tiếng là thể về đến thôn.
Về đến nhà, ba đứa nhỏ đang trong sân cả và hai pháo ống tre cho các chị khác.
Tre, nứa, gậy gộc là những thứ lớn dặn dặn mấy em cho ba đứa nhỏ chơi, sợ bọn chúng cẩn thận chọc mắt.
Cho nên ba đứa nhỏ chỉ nước , mắt hau háu các chị nhỏ b.ắ.n pháo kêu “bộp, bộp” giòn tan.
Các chị nhất quyết cho chúng chơi.
Ba đứa nhỏ cũng tranh giành, chỉ tò mò xem.
Em gái vây quanh các chạy vòng vòng, hết ghé lưng chỉ cái pháo ống tre , miệng “ê ê a a”, gọi “ ơi” dài thượt, “chị ơi” ngắn ngủn, nhưng chẳng ai cho bé chơi, còn lấy đồ khác dụ dỗ.
Anh cả đến mức mắt chớp cái nào.
Thấy ba về, cả lập tức chống hai tay xuống đất dậy, về phía Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi.
Chu Thừa Lỗi đưa tay bế con trai lớn lên.
Anh cả chỉ các chị: “Ba ơi, bộp!”
Cậu bé cũng một cái.
Giang Hạ nhẹ nhàng nhéo bàn tay mũm mĩm của con trai đang đặt vai Chu Thừa Lỗi: “Đại Bảo, món đồ chơi đó trẻ con chơi nhé! Rất dễ chọc mắt, như sẽ thấy gì nữa .”
Đại Bảo đầu , nắm lấy ngón tay : “Mẹ, bộp! Bộp!”
“Đại Bảo ?”
“Dạ.”
“Sang năm chơi ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-838-phao-ong-tre.html.]
“Không , dắt con chơi một lúc.”
Chu Thừa Lỗi: “Ba cho con một cái, dắt con chơi một lát nhé.”
Đại Bảo ít khi chủ động đòi hỏi, nôn nóng như , rõ ràng là thích.
Thế là Chu Thừa Lỗi bế con trai lớn đến chỗ mấy đứa cháu, lấy tre cho con một cái pháo ống tre.
Lúc em trai và em gái cũng phát hiện ba về, nhao nhao dậy đến bên cạnh ba.
Vẫn là ba đáng tin cậy hơn, các chị đều chả tích sự gì!
Giang Hạ bốn cha con họ, , bếp phụ nấu cơm.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Chu Thừa Lỗi luôn kiên nhẫn đủ thứ đồ chơi cho các con.
Anh là một cha cực kỳ kiên nhẫn, mỗi ngày xong việc về nhà là chăm con, chỉ vì Giang Hạ từng một câu rằng con cái do cha dạy dỗ và chăm sóc sẽ hơn.
“Mẹ, bà ngoại, còn món gì , để con cho.” Giang Hạ bước bếp.
Mùa hè hơn 7 giờ trời mới tắt nắng, cho nên thời gian cơm tối cũng sẽ muộn hơn một chút.
Bà ngoại đang nhóm lửa ha hả : “Không cần , nấu xong gần hết .”
Con trai lớn, con trai út, con gái đều ở bên , ông ngoại bà ngoại liền về nữa, ở nhà họ Chu tiếp tục giúp trông cháu, chút việc nhà.
Mợ Hai thì đang ở thành phố giúp Hai bán cá.
Mẹ Chu đang chiên cá: “Chỗ cần con , con bận cả ngày , nghỉ ngơi chút , đợi ba con về là thể ăn cơm.”
Cha Chu và Chu Thừa Hâm hôm nay lên trấn mua chút lương thực và trái cây, chuẩn lái tàu cá mới khơi xa.
Điền Thải Hoa cũng tích cực, chạy mấy thôn để thu mua bí đao.
Đây chính là tàu viễn dương lớn mà nhà chị cũng phần đấy! Ra khơi một chuyến thể kiếm vài vạn đồng!
Điền Thải Hoa một kéo một xe đẩy bí đao trở về: “Nhiều bí đao thế đủ ? Có 50 quả đấy.”
Chu Thừa Hâm: “Đủ , cũng thể chỉ ăn bí đao, và cha ở trấn cũng mua thêm khoai tây, khoai môn, bí đỏ, củ sắn, củ cải linh tinh .”
Cha Chu: “A Hoa, con mua bí đao hết bao nhiêu tiền? Để cha trả .”
Điền Thải Hoa xua tay: “Không cần cha, chẳng bao nhiêu tiền cả. Bí đao rẻ bèo mà.”
Chiếc tàu đ.á.n.h cá lớn bọn họ còn nợ chú Tư mười vạn, rốt cuộc thì tàu quá đắt, bọn họ và nhà chú Hai mỗi góp một phần ba cũng đủ.
Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ đều bảo họ bỏ , từ từ trả là .
Cho nên Điền Thải Hoa đặc biệt tích cực, bỏ nhiều tiền như thế, chị đương nhiên xông xáo một chút.
Giang Hạ hào phóng như , chị thể keo kiệt, mua một xe bí đao cũng đòi tiền?
Mấy chục vạn lận, gửi ngân hàng, tiền lãi e là còn nhiều hơn tiền một xe bí đao .
Hơn nữa hiện tại đang là mùa bí đao rộ, năm nay bí đao đặc biệt nhiều, một hào một cân cũng đến, chỉ một hai xu một cân, mua cả xe bí đao mới tốn hơn hai mươi đồng.
“Có thể ăn cơm , rửa tay ăn cơm thôi!” Mẹ Chu và Giang Hạ bưng đồ ăn khỏi bếp, gọi rửa tay ăn cơm.
Lúc ăn cơm, TV lúc phát bản tin dự báo thời tiết, kết quả thông báo bão hình thành, dự kiến ba ngày sẽ đổ bộ vùng .
Điền Thải Hoa nhíu mày: “Cái mùa hè lắm bão thế nhỉ? Còn để cho sống chứ!”
Mỗi bão tới đều nơm nớp lo sợ, bọn họ mười một cái lồng bè nuôi cá chứ ít gì!
Còn cả bè nuôi bào ngư và trai ngọc nữa.
Chu Thừa Hâm: “Ông trời chiều lòng , đồ đạc mua sắm gần đủ cả bảo bão. Cơn bão cũng cấp mấy nữa.”
Anh còn từng khơi xa, vốn dĩ nghĩ Chu Thừa Lỗi dạo ở nhà, cần trông trại nuôi trồng, liền định khơi xa xông pha một chuyến, vì thế năm ngoái thi lấy chứng chỉ .
Mẹ Chu: “Tuy rằng nhiều bão, nhưng may mắn là cuối cùng đều đổ bộ chỗ chúng , ảnh hưởng lớn, chắc nó cũng sẽ đường vòng thôi.”
Điền Thải Hoa: “Cho dù đổ bộ vùng , nhưng bão thì cũng ai dám khơi chứ! Tháng coi như kiếm đồng nào!”