Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 841: Là cái gì
Cập nhật lúc: 2025-12-06 08:29:20
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Hạ chút sợ hãi, theo bản năng nắm chặt lấy ống tay áo Chu Thừa Lỗi.
Chu Thừa Lỗi nắm lấy tay cô trấn an: “Đừng sợ, để qua xem, em đừng qua đó, đây chờ .”
“Được.” Giang Hạ cũng chỉ hoảng sợ theo bản năng lúc mới thấy, giờ cô chuẩn tâm lý , sẽ sợ nữa, cô buông tay Chu Thừa Lỗi .
Giang Hạ gan nhỏ, nhưng cũng thấy mấy cảnh tượng , tránh cho tối về ngủ ngon, nên cô qua.
Không cần trông chừng Giang Hạ, Chu Thừa Lỗi di chuyển nhanh nhẹn giữa các tảng đá ngầm, nhanh tiếp cận vật thể đen sì .
Lại gần mới rõ, , là một con cá sóng đ.á.n.h dạt lên bờ, mắc cạn.
Anh tiếp tục gần, xác định là cá, là một con cá mập, c.h.ế.t.
Sợ Giang Hạ sợ hãi, khi xác định xong, đầu với Giang Hạ ngay: “Là cá mập.”
Giang Hạ thở phào nhẹ nhõm, thật sự dọa cô giật ! Vì từ xa, nó cứ như phần m.ô.n.g và đùi .
Cô nhấc chân định qua.
Chu Thừa Lỗi vội : “Em đừng qua đây, trời tối khó , dễ ngã lắm, vác cá qua đó.”
Con cá mập còn tươi, cứ mang về nhà .
Quả thật đường khó , Giang Hạ Chu Thừa Lỗi lo lắng, sợ vội vàng ôm cá về ngã.
Giang Hạ bèn im, từ xa dùng đèn pin soi đường cho .
Chu Thừa Lỗi bế con cá mập nặng một trăm cân lên, ánh sáng Giang Hạ soi, chỉ vài bước nhảy trở bên cạnh cô, đặt con cá xuống.
“Dùng bao tải dứa đựng , lát nữa gánh về.” Giang Hạ lôi một cái bao tải dứa.
Chu Thừa Lỗi liền đặt con cá mập lên bao tải, con cá dài hơn 1 mét, bao tải cũng nhét .
trùm là , lát nữa nhặt hải sản xong, thể dùng dây thừng buộc miệng bao , gánh về.
Hai vợ chồng để con cá mập sang một bên, tiếp tục tìm.
Trên bãi cát đều sò hến, bên cũng một ít, nhưng bãi đá ngầm tàng trữ nhiều nhất vẫn là cua.
Những vũng nước và khe đá là nơi ẩn nấp yêu thích của loài cua.
Ngày bão, cua càng thích trốn khe đá, giờ bão tan, nhiều con bò kiếm ăn.
Nhờ Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ bao lâu bắt ít cua.
Còn nhặt một ít tôm cá trong các vũng nước, đều vẫn còn sống.
Cua nhặt đủ , tôm cá cũng kha khá, Giang Hạ liền : “Chúng về thôi, kẻo bọn nhỏ tỉnh.”
“Ừ, về nấu cháo hải sản ăn.”
Vừa tranh thủ tôm cua còn tươi, về nấu nồi cháo tôm cua cho Giang Hạ ăn khuya.
Từ khi cai sữa cho con, Giang Hạ còn ăn khuya nữa, ăn uống cũng ít hơn .
Dạo cô bận rộn, gần đây gầy trông thấy.
“Được.” Hôm nay cơm chiều ăn sớm, Giang Hạ cũng thực sự thấy đói bụng.
Thế là hai vợ chồng rời khỏi khu bãi đá ngầm, Chu Thừa Lỗi dùng đòn gánh gánh đồ nhặt về.
Trên bãi biển vẫn còn nhiều , ai cũng về sớm, còn đầy thứ nhặt hết mà!
Thấy vợ chồng Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi về, đều nhịn hỏi một câu: “A Lỗi, Tiểu Hạ về sớm thế? Nhặt cái gì đây? Con cá to thế là cá mập ?”
Chu Thừa Lỗi gật đầu: “Vâng, nhặt con cá mập bên khu đá ngầm, mang về xử lý kẻo ươn.”
Cá mập!
Con cá mập to thế cả trăm cân nhỉ?
Cá mập to thế thì vi cá đáng giá lắm đây.
Biết sớm bên khu đá ngầm cá mập thì họ cũng sang đó nhặt .
Theo kinh nghiệm đây thì nhặt sò hến bãi cát kiểu gì cũng nhiều hơn sang khu đá ngầm, dù bên đó đường cũng khó .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-841-la-cai-gi.html.]
Cha Chu thấy vợ chồng "Vượng Tài" về nhà, thằng Tư gánh một con "đại gia hỏa", cũng chẳng buồn nhặt nữa.
“Bà nó ơi, về thôi! A Lỗi nhặt con cá to, về phụ xử lý một chút.”
Mẹ Chu cũng thôi nhặt nữa, tuổi lớn , khom lưng nhặt hai tiếng đồng hồ, eo mỏi nhừ!
Thế là hai ông bà theo Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi cùng về.
Điền Thải Hoa thấy họ về, vội vàng chạy tới: “Về nhanh thế?”
“Về thôi, sợ bọn trẻ tỉnh ngủ.”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Đèn pin của Điền Thải Hoa chiếu đồ đòn gánh của Chu Thừa Lỗi, nhận là cá gì, mắt chị trợn tròn: “Cá mập á? Nhặt cá mập ở khu đá ngầm hả? Biết thế chị cũng qua đó.”
Chị thấy họ qua đó cũng định theo, chỉ là mấy đống ốc đỏ níu chân.
Cá mập to thế , vi cá đáng tiền lắm, điều thịt cá khó ăn quá, chả ai thèm.
“Chị dâu về ? Bọn em về đây.”
Chu Thừa Lỗi gánh hơn 100 cân đồ, nặng lắm.
“Chị về , chị nhặt thêm lúc nữa.”
Kiểu gì cũng kiếm đủ tiền vi cá chị mới về.
Không vận may như khác thì chị dựa cần cù bù !
Giang Hạ liền : “Vậy , bọn em về , em về nấu cháo hải sản, chị và cả nếu đói thì qua ăn.”
“Ok.”
Cả nhà bốn về đến nhà, Chu Thừa Lỗi liền chuẩn nấu cháo tôm cua cho Giang Hạ ăn.
Giang Hạ : “Anh xử lý con cá , kẻo nó còn tươi, để em nấu cho.”
Mọi bận rộn cả buổi tối cũng đều đói .
Trên lò than sẵn cháo trắng do Chu bỏ lên ninh , sáng mai là thể ăn.
Mẹ Chu: “Để xử lý cua cho.”
Giang Hạ: “Không cần , tắm rửa , con là , chẳng đang đau eo ? Làm nồi cháo hải sản nhanh lắm, con một loáng là xong.”
Cha Chu cũng xót vợ: “ đấy, bà tắm , xoa rượu t.h.u.ố.c cho.”
Chu Thừa Lỗi cũng giục hai ông bà tắm, lát nữa ăn cháo là .
Eo Chu đúng là thoải mái, bèn tắm rửa.
Thế là hai vợ chồng, một xử lý cá mập, một nấu cháo.
Giang Hạ múc cháo sang một cái niêu đất, đó bỏ gạo nồi ninh một nồi cháo trắng khác cho sáng mai ăn.
Chu Thừa Lỗi cắt lấy vây cá và những bộ phận thể thành vi cá , thời gian muộn, kịp sơ chế nên bỏ tủ đông ướp lạnh bảo quản, mai tiếp.
Sau đó xử lý phần thịt cá. Thịt cá mập ngon, mùi khai, nhưng cũng thể lãng phí, vẫn thể bán chút tiền, tuy rằng ít.
Sau khi m.ổ b.ụ.n.g cá, Chu Thừa Lỗi phát hiện dày cá mập cộm lên một cục, ấn thử, thấy cứng cứng?
Chu Thừa Lỗi lấy thứ đó , là một cái túi tiền màu đen chất liệu .
Giang Hạ đang cua bên cạnh, thấy lôi từ bụng cá mập một cái túi thì tò mò : “Mau xem bên trong gì.”
Cha Chu lúc : “Cái gì đựng cái gì? A Lỗi, tay con cầm cái gì thế?”
Giang Hạ: “Tìm thấy trong bụng cá mập đấy ạ.”
Cha Chu liền tỉnh cả , lập tức : “Mau mở xem bên trong là thứ gì?”
Chu Thừa Lỗi cởi túi , cha Chu đang định ghé mắt .
“Rầm rầm rầm!” Cổng sân đập vang.
Cha Chu giật b.ắ.n !
Điền Thải Hoa và Chu Thừa Hâm lúc cũng bắt hải sản về, định qua bên ăn bát cháo mới về nhà.
“Cha ơi, là con đây, mở cửa!”
842.