Sau Khi Xuyên Thành Nha Hoàn Hầu Phủ - Chương 172
Cập nhật lúc: 2025-01-17 00:55:40
Lượt xem: 198
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hàn thị cũng thể ở đây quá lâu, chú ý tới biểu cảm của Cố Ninh Viễn: “Thiếu cái gì thì cứ với nha .”
Thật Cố Ninh Viễn cũng rõ lắm vì mẫu thích nha , nhưng chuyện gì cũng tìm nha . Tuy khó hiểu nhưng cũng hỏi nhiều, chỉ về viện tử ôn bài.
Bên , xe ngựa của Khương Đường đến ngõ Trữ Nguyên.
Tường Vi đưa tới cáo từ trở về Hầu phủ, Khương Đường ở đầu ngõ một hồi, chờ vị “tiểu ca bán thịt” đường xa mà đến.
Cố Kiến Sơn cõng theo một sọt gan heo, phổi heo và xương ống, trong tay còn cầm hai cân thịt bò và một thùng sữa bò, thấy Khương Đường thì : “Đồ trong sọt là cho Ô Kim và Điểm Kim, thịt bò và sữa bò là cho nàng.”
Lòng heo rẻ, lúc g.i.ế.c heo chừa một ít
Cố Kiến Sơn Khương Đường thích ăn thịt bò, Xuân Đài cho sữa bò Khương Đường , tìm sữa bò cũng quá mất công.
Khương Đường Cố Kiến Sơn , một bộ y phục màu xám bằng vải bố, đai lưng mã não đổi thành vải vụn, nhưng như tôn dáng .
Hai hôm nay thấy mặt ít, nhưng chỉ chuyện hai câu.
Lúc ăn tiệc, Khương Đường chỉ cần đầu là thể thấy Cố Kiến Sơn.
Hắn ở chỗ cách nàng xa.
Rõ ràng hai cái gì cũng , nhưng Cố Kiến Sơn ở bên , tự nhiên cảm thấy an tâm.
Cố Kiến Sơn cầm theo đồ đạc về nhà cùng Khương Đường, Điểm Kim và Ô Kim ngăn ở cửa. Khương Đường lùa hai con ch.ó trong, đó khóa cửa , tránh việc đột nhiên tới đây.
Khương Đường : “Ta lấy cho ngài chén nước.”
Cố Kiến Sơn đem sọt thịt trong bếp, đó ở bậc thang cửa, chờ Khương Đường .
Trước chỉ là nước ấm, bây giờ còn lá bên trong.
Yến hội kết thúc là Cố Kiến Sơn lập tức cửa, cũng kịp uống nước, cũng khát nước, uống mấy ngụm là hết.
Khương Đường nhà lấy cho thêm một ly: “Không ngài , hôm nay ở rạp hát trong vườn hoa, đại tẩu của ngài với mấy câu.”
Khương Đường cũng nên thế nào, tuy là Hàn thị rảnh rỗi trêu chọc , nhưng nàng cũng tổn hại cái gì.
Xong việc mới nhớ tới đó là đại tẩu của Cố Kiến Sơn, trong lòng cũng chẳng thấy băn khoản gì, chỉ là Cố Kiến Sơn nghĩ như thế nào.
Có cảm thấy nàng một chút thiệt thòi cũng nhịn, chịu vì mà lui một bước, nhường nhịn vài phần, cảm thấy nàng chống đối tẩu tử của , tôn trọng trưởng bối.
Cố Kiến Sơn là ở đây, tuy rằng thường xuyên ở quân doanh, nhưng vẫn sẽ những quan niệm và văn hóa của nơi ảnh hưởng, chắc chắn sẽ giống quê hương của nàng.
Nếu như … Cố Kiến Sơn vẫn nên tiếp tục công tử Hầu phủ của .
Cố Kiến Sơn gật đầu: “Ta , đang chuyện với nàng. Ta cách nào khiến tẩu xin nàng, nhưng sẽ chuyện với đại ca.”
Hàn thị là tẩu tử của , Cố Kiến Sơn cũng chuyện với nàng mấy .
Tuy bên ngoài thì chuyện liên quan gì tới , nhưng ai bảo là của Cố gia, là dính tới .
Khương Đường chịu thiệt thòi ở Cố gia, thể gì cả.
Cố Kiến Sơn Khương Đường nhẹ: “Ta nàng lo lắng cái gì, chuyện khác thể đảm bảo, nhưng những việc như thế chắc chắn sẽ che chở cho nàng. Sớm thế thì cũng xem diễn là .”
Hắn ở đó thì thể giúp Khương Đường chuyện.
An Dương quận chúa về sự tích của Vệ tướng quân, tệ chút nào, nhưng lãnh binh đánh giặc là , để thì sẽ hợp tình hợp lý hơn một chút.
Huống chi việc Khương Đường bánh lương khô là sự thật.
Khương Đường ừ một tiếng: “Ta cũng tổn hại cái gì, trong lòng nàng vẫn luôn ghen tức Lục tỷ tỷ, luôn thích gây sự kiếm chuyện, Lục tỷ tỷ bây giờ đang mang thai, đừng để mấy chuyện ảnh hưởng đến hài tử. Ngài cần với trưởng, chuyện vốn liên quan đến ngài.”
Chuyện thật sự quan hệ gì với Cố Kiến Sơn.
Hơn nữa với Cố Kiến Phong thì ích gì, tuy Cố Kiến Phong là trưởng tử của phủ Vĩnh Ninh hầu, nhưng trong sách mặt nào so với các .
Hắn là trầm hàm hậu, điều quan trọng nhất chính là quản Hàn thị, nếu quản thì sẽ xảy nhiều chuyện như .
Trong sách ghi mấy Cố gia vốn dĩ hòa thuận, nhưng chuyện hậu trạch gián tiếp ảnh hưởng tới tình cảm của bọn họ.
Thuận theo tự nhiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-thanh-nha-hoan-hau-phu/chuong-172.html.]
Khương Đường hy vọng Cố Kiến Sơn vì Cố gia mà chuyện gì đó với nàng, suy bụng bụng , Khương Đường cũng mong Cố Kiến Sơn vì nàng mà khiến cho bọn họ xảy hiềm khích.
Cố Kiến Sơn ngoài miệng đồng ý nhưng cũng để trong lòng, con ai cũng bất công, việc đều đến đúng sai, đây, Hàn thị từng gài bẫy Khương Đường, nếu ở đó thì ngày chắc chắn xảy chuyện. Hôm nay là Khương Đường, ngày mai thể là khác, thể quản .
Cố Kiến Sơn : “Ta còn uống nước.”
Đây là ly thứ ba, rốt cuộc uống bao nhiêu mới đủ chứ.
Khương Đường nhà rót thêm một ly, lúc Cố Kiến Sơn uống chậm, giống như chỉ cần uống hết nước thì cần rời khỏi nơi .
Còn thừa tới nửa ly nước, Khương Đường khụ một tiếng, Cố Kiến Sơn mới : “Ta về đây, sáng mai đến gặp nàng.”
Khương Đường gật đầu, Cố Kiến Sơn : “Hôm nay nàng thật , rời mắt .”
Bằng Cố Kiến Hiên cũng đỏ mặt khi thấy.
Khương Đường: “Được , uống hết nước thì .”
Mới bao lâu chứ.
Cố Kiến Sơn uống một ngụm, uống một ngụm, cuối cùng uống một hết ly nước: “Ta .”
Khương Đường lập tức : “Ta đưa ngài ngoài.”
Cố Kiến Sơn dậy: “Không cần, tự .”
Khương Đường há mồm, một động tác mời: “Vậy ngài .”
Cố Kiến Sơn hai bước, đầu bất đắc dĩ : “Thật sự tiễn ?”
*
Nam nhân ở phủ Vĩnh Ninh hầu ban ngày triều, hề chuyện xảy trong rạp hát.
Lục Cẩm Dao ngứa mồm, chờ Cố Kiến Châu về tự cho , cũng nàng gây chuyện, cớ gì chứ.
Chỉ là khi xong, Cố Kiến Châu khó hiểu hỏi: “Sao đại tẩu nhắc tới phận của Khương cô nương, ý gì chứ?”
Lục Cẩm Dao : “Chàng ngốc , nàng cảm thấy cái phận nha của Khương Đường lên mặt bàn, mới cố ý như .”
Cố Kiến Châu: “…”
Cố Kiến Châu , nha gì mà lên mặt bàn, chuyện ăn, mặc, ở, của bọn họ chuyện nào là qua tay của nha , huống hồ Khương Đường chuộc , còn là nha nữa.
Anh hùng hỏi xuất , ăn mày nữ tử phong trần mang tấm lòng dân tộc cao cả, cũng công tử tiểu thư thế gia hành xử hoang đường vô độ.
Giống như Chu Thần Viễn, tuy xuất nhưng bây giờ vẫn ở nhà một kẻ ăn .
Cố Kiến Châu đến Điền Nam, thấy nhiều xuất bình thường, là phân ba bảy loại, chỉ thể là đầu thai hơn thôi, nên tự cho là cao, nên cho rằng vượt xa khác.
Cố Kiến Châu nhíu mày : “Sao đại tẩu như thế…”
Lục Cẩm Dao mà Hàn thị mắc chứng gì, nếu thì lẽ là Hàn thị xuất bình thường, phụ tuy rằn là quan lớn, nhưng thanh liêm, tính tới tính lui thì chính là một thư sinh gia cảnh bần hàn, mà nàng nhiều âm mưu quỷ kế như .
Lục Cẩm Dao : “Khương Đường là mẫu mời tới, cũng là từ Yến Kỉ Đường, Viễn ca nhi dọn đến Trí Viễn Đường , xem mẫu tức giận. Ta hy vọng trong nhà hòa thuận, nhưng nếu nàng còn nhắm thì đây, còn hài tử, lỡ xảy chuyện gì…”
Lục Cẩm Dao đúng lúc nhượng bộ : “Thật cả, nàng là đại tẩu, tất nhiên tôn kính, nhưng hài tử của chúng thể chịu tủi .”
Cố Kiến Châu lập tức : “Ta tìm đại ca, tối nay về. Nàng ở nhà ăn cơm một , nhớ chú ý một chút đó.”
Hắn thể với Hàn thị, nhưng thể chuyện rõ ràng với Cố Kiến Phong. Huynh với nên quanh co lòng vòng.
Lục Cẩm Dao gật đầu: “Phu quân về sớm một chút.”
Lục Cẩm Dao Cố Kiến Châu tìm Cố Kiến Phong cái gì, nhưng ngày hôm , Hàn thị cáo ốm, giao hết chuyện trong tay cho Hứa thị và Vân thị.
Có lúc thấy Hàn thị như , Lục Cẩm Dao cũng đành lòng, đều là một nhà, cớ gì nháo tới mức như , huống hồ, con cháu hòa thuận, khó chịu nhất chính là Vĩnh Ninh hầu cùng Trịnh thị.
nếu nàng lui một bước, thì Hàn thị nhất định sẽ tiến thêm hai bước, nàng thể an phận thì , chỉ sợ là chịu yên thôi.
Lục Cẩm Dao cũng phát hiện, lúc Hàn thị gây chuyện cũng sẽ im lặng một thời gian, đợi quên mấy chuyện thì chứng nào tật nấy.
Nàng chỉ thể chuẩn thứ, cẩn thận đối phó.
qua tiệc mừng thọ, phủ Vĩnh Ninh hầu cũng còn chuyện gì lớn nữa.