Sau Khi Xuyên Thành Nha Hoàn Hầu Phủ - Chương 177

Cập nhật lúc: 2025-01-17 06:48:51
Lượt xem: 207

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Kiến Sơn cửa sổ, gì hết, chỉ lẳng lặng chờ Khương Đường.

Khương Đường đóng cửa : “Sao gọi đến chỗ thế?”

Cố Kiến Sơn: “Nơi cách nhà ngươi khá gần, quan viên triều đình thường tới đây nghị sự, vị trí bí mật, đồ ăn ngon. Ta ăn một bữa cơm với ngươi nên chọn ở chỗ , nếu ngươi thích thì...”

Nếu Khương Đường thích, thể đổi chỗ khác.

Khương Đường để ý chuyện ăn cơm ở : “Rất thích, Cố Kiến Sơn, ngươi chuyện ?”

Cố Kiến Sơn gật đầu.

Hắn dong dong dài dài chờ ăn cơm xong , chuyện gì mà , ai ăn cũng thấy ngon.

Có chuyện thẳng, cứ .

“Mấy ngày nữa sẽ Tây Bắc.” Cố Kiến Sơn ngẩng đầu thần sắc Khương Đường: “Không năm mới thể trở về .”

Chính xác hơn, liệu thể sống sót trở .

Cố Kiến Sơn cuối tháng sáu trở về, bây giờ là tháng mười, trở về gần bốn tháng. Ở Thịnh Kinh quả thật an nhàn tự tại, nhưng nhất định .

Khương Đường Cố Kiến Sơn trong ánh nến, khuôn mặt nghiêm nghị, thần sắc trong mắt vẻ rối rắm.

Cố Kiến Sơn dừng một chút, : “Khương Đường, lúc cũng cách nào nhất định sẽ sống sót trở về gặp ngươi, nhưng nếu thể sống sót trở về, tất nhiên sẽ xin cưới ngươi. Nếu…”

Khương Đường tiếp lời: “Nếu ngươi chết, sẽ quên ngươi, gả cho khác, tiếp tục sống thật , đúng ?”

mà cũng đúng.

Trước khi Cố Kiến Sơn tới đây đúng là nghĩ như , khi thích Khương Đường, vẫn luôn nghĩ như . Khương Đường , cho dù như thế nào cũng thể thuyết phục chính gật đầu đúng.

Hắn quân doanh từ sớm. Khi khác còn thư viện, tụm năm tụm ba du ngoạn thì từ sáng sớm dậy luyện công, một đám liều c.h.ế.t canh giữ từng tấc đất chân. Cố Kiến Sơn biện pháp thuyết phục chính cao quý hơn khác.

Công tử Hầu phủ thì thế nào chứ.

Nếu phòng tuyến Tây Bắc công phá, đầu tiên vắt chân lên cổ bỏ chạy chính là đám , quý tộc cùng dân chúng càng khác biệt.

Để bảo vệ quốc gia, bảo vệ tất cả .

Đối với Khương Đường cũng là như thế.

Cho dù thích thì chứ, chẳng lẽ Khương Đường nhất định sẽ thích ? Đến bản còn thể đảm bảo cho mạng của , thì lấy cái gì mà hứa hẹn với .

Ban đầu nghĩ, còn thể buông tay, cho dù ngày c.h.ế.t thì Khương Đường còn thể gả cho khác. Vậy dứt khoát đem phần tâm ý giấu , ai cũng đừng .

Về khi Khương Đường cũng chút thích như , Cố Kiến Sơn vui mừng khó thể kìm nén.

Hắn thích Khương Đường, đương nhiên hy vọng Khương Đường cũng thể thích . khi đó vết thương, mệnh thế nào... Không liệu nó thể kéo dài bao lâu.

Sau đó vết thương dần dần khôi phục, Khương Đường cũng chuộc , cơ hồ ngày ngày thể thấy, nhưng sắp .

Trước khi đến, Cố Kiến Sơn quả thật đúng như Khương Đường , vô cùng tiêu sái.

Khương Đường đợi cũng , cho dù thích như nhưng chẳng lẽ thể chiếm của riêng?

lúc Cố Kiến Sơn Khương Đường thì , chỉ thích một Khương Đường.

Hắn cưới Khương Đường, cho dù còn một thở cuối cùng cũng bò trở về. Gả cho khác, cũng chờ c.h.ế.t .

Còn bây giờ còn c.h.ế.t .

Thích còn là ngóng trông sớm sớm chiều chiều ở bên lâu dài .

Cố Kiến Sơn phủ nhận tức thì: “Không , là Tây Bắc và Thịnh Kinh cách xa, sẽ thường xuyên thư cho ngươi, mà ngươi cũng hồi âm cho . Xuân Đài ở Thịnh Kinh, đưa thư cho .”

Cố Kiến Sơn uống một ngụm nước dịu cổ họng: “Ta sẽ chết, nếu, gả cho khác cái gì.”

Cho dù như thế nào cũng sẽ lưu một cái mạng để gặp Khương Đường.

Khương Đường Cố Kiến Sơn xong, trong lòng chút cảm giác rõ là gì: “Vừa chỉ là trêu ngươi thôi, cũng trong lòng nghĩ như thế.”

Tuy rằng còn đến mức hứa hẹn chung , nhưng giữa hai sớm vượt qua giới hạn bằng hữu.

Khương Đường thưởng thức phẩm tính của Cố Kiến Sơn, cũng kính nể sự chính trực xả quên của .

Sinh tử mệnh, nếu thật sự một ngày Cố Kiến Sơn còn nữa, nàng sẽ khó gặp một như .

Khương Đường nghiêm túc: “Cho dù ngươi thể cưới , đều hy vọng ngươi sống thật , thậm chí tất cả tướng sĩ cũng sống thật .”

Đây là nguyện vọng trong lòng nàng, còn cưới là chuyện khác.

Qua năm nàng mới mười sáu tuổi, cũng cần vội vàng gả chồng.

Hơn nữa, lời của nam nhân tin , vẫn là chính đáng tin hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-thanh-nha-hoan-hau-phu/chuong-177.html.]

Vương Bảo Xuyến khổ sở thủ Hàn Diêu mười tám năm, chờ đến cái gì? Chờ đến cái rắm.

Cố Kiến Sơn ừ một tiếng, môi giật giật: “Vậy vòng tay , hôm nay ngươi ?”

Vòng tay hoa nhài, là Tiết Khất Xảo ngày Cố Kiến Sơn thấy Khương Đường đeo tay, cảm thấy nên liền tìm một cái giống như thế. Hoa nhài nở qua một đêm tàn, nhưng hoa vòng tay sẽ luôn nở rộ.

Chẳng qua đó Khương Đường trả , cũng lấy nữa.

Khương Đường hỏi một câu: “Ngươi mang theo ?”

Nàng lấy nó hôm nay.

Cố Kiến Sơn trực tiếp móc từ trong ngực: “Vẫn luôn mang theo.” Khương Đường vươn tay: “Đeo cho .”

Lúc , trong mắt Cố Kiến Sơn cuối cùng cũng mang theo chút ý , đeo cho Khương Đường : “Được , vặn.”

Khương Đường ngẫm cảm thấy đúng là trời đất xui khiến. Lúc Cố Kiến Sơn cứu nàng, rõ ràng trúng nàng và báo đáp thức ăn của nàng, nhưng nàng đưa cơm đến mấy cho nàng đưa tiếp, lẽ lúc đó tâm ý của Cố Kiến Sơn đối với nàng giống như bình thường .

Khi đó nàng nghĩ, nếu thật sự báo ân , cùng lắm thì cho Cố Kiến Sơn một cái kim , cho một cái đèn trường minh nữa.

đó Phổ Đà Tự hỏi thăm mới đèn trường minh là thắp cho khuất, lúc mới giải quyết .

Cố Kiến Sơn thấy Khương Đường , nhịn hỏi: “Ngươi ?”

Khương Đường thu nụ : “Ta thì , chẳng lẽ cũng ?”

Cố Kiến Sơn mím môi: “Đương nhiên là ngươi gì thì .”

Hắn mà quản .

Khương Đường chịu đeo vòng tay cho một loại cảm giác tồn tại trong lòng nàng.

Khương Đường cho khăn tay, tặng vòng tay Khương Đường.

Khương Đường nghiêng đầu: “Chúng chỉ chuyện thôi , đói bụng .”

Trời sớm tối, ngày thường đến canh giờ ăn cơm.

Cố Kiến Sơn giật : “Ta gọi hai món ăn , nấu xong , ngươi xem mấy món khác .”

Cố Kiến Sơn gọi tiểu nhị : “Ở đây món gì nong cho vị cô nương .”

Tiểu nhị quán ăn tên các món ăn, Khương Đường xong liền gọi món lươn vàng hầm, một món bắp cải xào.

Nàng và Cố Kiến Sơn chỉ hai , bốn món ăn cũng đủ .

Từ khi Khương Đường xuyên tới đây, nàng cũng tiệm ăn mấy , kỳ thật nàng thích nhất là tiệm ăn.

Cố Kiến Sơn gọi món cá hầm ớt và phật nhảy tường, còn gọi thêm tổ yến cho Khương Đường.

Món tổ yến Khương Đường từng ăn, ăn thấy chút giống với nấm tuyết. Món phật nhảy tường so với đầu bếp Hầu phủ còn ngon hơn, mỗi một loại nguyên liệu nấu ăn đều cực kỳ tươi mới, hương vị cực ngon.

Món lươn hầm chỉ hầm đủ lửa mà thịt còn vỡ nát.

Khương Đường ăn hai chén cơm, ăn xong cá hầm ớt cay nóng, trán toát một tầng mồ hôi.

Cố Kiến Sơn vốn ăn nhiều, đầu tiên cùng Khương Đường ăn cơm vốn định kiềm chế một chút, nhưng Khương Đường ăn ít nên cũng cần băn khoăn quá nhiều như .

Ăn hết bộ thức ăn còn .

Cố Kiến Sơn bản tính xa hoa lãng phí của thế gia công tử, vì ở Tây Bắc cái gì cũng ăn.

Khương Đường thích ăn cùng với ăn nhiều, bằng thì chỉ ăn mấy miếng mà no, nàng ăn nhiều cũng thấy ngại.

Chờ sắp ăn xong, Khương Đường : “ , chuẩn cho ngươi một ít đồ, ngươi mang đến Tây Bắc .”

Cố Kiến Sơn: “Không cần mang gì cho hết, y phục chăn bông đều cả ...”

Khương Đường : “Mang theo , cũng là một chút tâm ý của .”

Cố Kiến Sơn bỗng nhiên nghĩ đến, sắp , Khương Đường chuẩn , hẳn là nàng là sớm đoán sắp .

Trong nháy mắt đó, trong lòng Cố Kiến Sơn ngũ vị tạp trần.

Khương Đường thông minh hơn nhiều so với tưởng tượng, cái gì nàng cũng .

Cố Kiến Sơn: “Vậy thì sẽ mang theo.”

Khương Đường : “Cũng nhiều đồ lắm, chỉ là một ít viên súp lương khô thôi, đun sôi với nước, cho miến khoai tây nấu chung cũng .”

Lương khô chính là bánh ngọt, sủi cảo các loại, đủ để Cố Kiến Sơn ăn đường. Y phục và chăn bông thì nàng chuẩn , nàng cũng y phục, những ở Vĩnh Ninh Hầu phủ hẳn là sẽ chuẩn .

Cố Kiến Sơn gật gật đầu: “Ừm, nhớ kỹ .”

Lúc rời , Khương Đường . Lúc tới cửa Khương Đường đầu : “Một đường cẩn thận, nhanh chóng về.”

Loading...