Sau Khi Xuyên Thành Nha Hoàn Hầu Phủ - Chương 179

Cập nhật lúc: 2025-01-18 16:11:55
Lượt xem: 183

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cũng hàng xóm hỏi Khương Đường thể cho bọn họ cùng , đông tới ai cũng nhàn rỗi cả, trời đổ tuyết, một nhà ngay cả nam nhân cũng việc gì để .

Tất cả đều chấp nhận mùa đông sẽ nghỉ ngơi để lấy sức.

Lưu Trần Hứa là ba nhà duy nhất Khương Đường thấy thể buôn bán, những khác .

Khương Đường uyển chuyển từ chối: “Công việc nhẹ nhàng , rửa chén chà nồi, ở đây bán thức ăn, chén bát rửa đến mấy , chỉ sợ tẩu tử ngại phiền toái, hơn nữa cũng nhiều bạc, chia cho các tẩu tử bao nhiêu, nếu các tẩu tử phụ giúp thì tất nhiên vui lòng.”

Hàng xóm láng giềng, vài lời tiện rõ, Khương Đường hào phóng, nếu bọn họ còn ép buộc thì giống như đang loạn , dù cam lòng nhưng chỉ đành từ bỏ.

Lưu đại tẩu tới vấn đề khác, cái sạp nhỏ dựng ở đầu ngõ như nào ai tới ăn, một nơi hẻo lánh, cách con phố xa, ai tìm tới.

Nồi nước dùng nấu xong, Lưu đại tẩu cũng còn lời nào để .

Hương thơm của nồi lẩu bò nấu dầu cay xộc lên mũi, thơm nhất vẫn là nồi lẩu gà nấu nấm, mùi hương cứ như đang dụ hoặc . Có lẽ vì nàng ít thấy qua thứ gì ngon nên cảm thấy nồi canh vô cùng thơm, đừng là nấu với thịt, cho dù chỉ khoai lang, khoai tây cũng ngon cưỡng .

Đứng ở xa mà vẫn ngửi thấy mùi hương.

Ban ngày Lưu đại tẩu dọn quán, nàng sai Lưu Đại Lang chú ý nhiều hơn một chút, phụ giúp Khương Đường dọn dẹp , cần lấy bạc, chỉ giúp đỡ hàng xóm một chút. Hơn nữa, việc ăn của nhà nàng vẫn là do Khương Đường cho đấy, giúp đỡ nàng nhiều hơn một chút cũng hại gì.

Lưu Đại Lang vô cùng sức, phụ giúp hai tẩu tử vác nồi, dọn than.

Nồi nước lẩu vẫn luôn đun nóng, nhưng qua chính ngọ, một khách cũng thấy tới.

Hai hỗ trợ rảnh rỗi cả một buổi sáng, trong lúc đó vẫn luôn trộm Khương Đường, chẳng gì mà trả mười hai văn tiền, cái cũng dễ kiếm lời quá chứ.

Chẳng qua cô nương sẽ đổi ý nếu buôn bán đó chứ.

Khương Đường đợi một hồi lâu, vẫn khách tới, mùi hương của nồi nước dùng thể chê, còn hơn nồi canh nấm nàng ăn .

Ngoại trừ hương vị thì còn nguyên nhân gì chứ.

Chẳng lẽ là vì nơi quá vắng, khách nhân là thể nào mũi như chó , ai giới thiệu tới thì chẳng đường tới đây .

Giống như Cố Kiến Sơn đưa nàng tới tiệm mì tại gia , thức ăn ở đó cũng ngon, nhưng bình thường ?

Không , cũng nhờ khác dắt tới mới .

Tiệm ăn tại gia truyền miệng, các tiệm cơm đường đều dùng chiêu bài , nàng cái gì cũng , chỉ dựa hương vị thì khách tới cửa.

Khương Đường hỏi Lưu Đại Lang: “Ngươi dám lên đường hét thật to để việc buôn bán của chúng ?”

Lưu Đại Lang cũng sốt ruột, nhưng dám, đỏ mặt Khương Đường: “Ta…”

Khương Đường: “Ngươi thử , dắt một khách đây thì cho ngươi hai văn tiền. Không cũng , trở về ăn cơm.”

Lưu Đại Lang cắn chặt răng: “Ta thử một chút, nhưng dám chắc sẽ kéo khách đến.”

Mấy sạp hàng đây kinh doanh , Khương Đường cũng ngờ tới món bán , nàng gật đầu: “Đừng xa, xem xung quanh đây là .”

Lưu Đại Lang tuổi còn nhỏ, cũng linh hoạt, chạy vèo một cái ngõ.

Ở đầu ngõ cũng thường thấy hàng xóm láng giềng tới xem, Khương Đường định tinh thần, nấu cho một ít mì: “Không khách thì chúng ăn cơm .”

Một ngày mười hai văn tiền công, bao hai bữa cơm, chuyện thật sự là quá .

Một an ủi : “Chủ nhân đừng vội, ăn buôn bán lúc nào cũng , tới thể lên phố thử xem, ở đó đông .”

cũng mở hàng cái .

Khương Đường gật đầu, bên tuy đông , nhưng nàng thuê nổi cửa hàng, tóm cũng thể bày sạp quán

Nếu chỉ đẩy xe đẩy thôi thì cũng còn tạm, nhưng thịt và đồ ăn cũng cần rửa cho sạch, nồi dùng xong cũng mang chà rửa.

Nàng cũng thể dọn hết mấy chục cái nồi qua bên đó, cho nên mới cần hai , một chạy lên phố, một khác sẽ phụ trách khách hàng và thu tiền.

Khi nào rảnh rỗi thì rửa bát đĩa.

Khi nào kinh doanh khá khẩm thì mới thuê cửa hàng, cũng đến mức bỏ quá nhiều bạc.

Không cả sáng nay bán .

Nàng vẫn tính đúng, cái mà thuê cửa hàng thì lỗ ít bạc .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-thanh-nha-hoan-hau-phu/chuong-179.html.]

Ba vây quanh bếp lò ăn mì, thể canh gà đúng là quá ngon.

mà chỉ mới ăn nửa bát mì, Lưu Đại Lang hấp tấp chạy về, còn ở đầu ngõ mà tiếng từ xa vọng tới: “Khương tỷ tỷ, đưa đến cho tỷ đây!”

Nếu Lưu đại tẩu ở đây thì chắc chắn sẽ mắng lớn nhỏ, nhưng Khương Đường chỉ lớn hơn ba tuổi, thật sự cách nào gọi a di, a thẩm.

Lúc mặt Lưu đại tẩu, đều gọi là tỷ tỷ.

Khương Đường ngẩng cổ , thấy Lưu Đại Lang đang chạy nhanh, ba theo đằng , vẻ mặt khó hiểu tới đầu ngõ, cũng là ba họ cùng riêng.

Hai phụ việc lập tức buông đũa, màng cơm nước gì nữa, nhanh chóng bày bàn và ghế gấp . Khương Đường dặn họ giúp gọi thức ăn và bưng đồ ăn, thấy khách nhân tới, nàng lập tức về nhà chuẩn .

Cũng tính là buôn bán .

Lưu Đại Lang đưa khách tới nơi chạy ngoài kiếm khách tiếp, nhưng qua chính ngọ, cũng ăn cơm xong, chỉ kéo tổng cộng hai bàn khách.

Tổng là năm , bàn thứ nhất ba , bàn thứ hai hai , theo như thương lượng, Khương Đường cho mười văn tiền.

Lưu Đại Lang gãi đầu, chút ngượng ngùng, cũng chỉ là chân chạy việc, ai cũng , thể hổ mà nhận bạc chứ.

Lúc phố tìm thì thấy ba đang chuyện, là mùi gì thơm quá, đánh bạo hỏi thăm, ai ngờ hỏi trúng.

Khương Đường : “Sau còn nhờ ngươi kéo khách đó, nếu ngươi nhận thì thể mặt dày nhờ ngươi tới phụ giúp nữa chứ.”

Lưu Đại Lang lúc mới nhận lấy, chỉ là tới chiều rảnh rỗi, gánh nước đổ đầy lu, đó còn phụ giúp dọn sạp.

Giữa trưa tổng cộng bán hai bàn, giá Khương Đường đưa cao thấp, giá vốn gần như tăng gấp đôi gấp qua

Món lẩu giá khá đắt, lẩu bò nấu dầu cay ba đồng một phần, lẩu gà nấu nấm năm đồng một phần.

Suy cho cùng những thể theo mùi hương mà tới là những kẻ thiếu bạc, Khương Đường còn mở cửa hàng, đến lúc đó bạc thuê nhân công các thứ đều là chi phí, thể tính giá quá rẻ .

Tới buổi tối, ngoại trừ Lưu Đại Lang kéo ba bàn khách, hai tới ăn lúc giữa trưa cũng dắt thêm tới.

Lưu Đại Lang hiện tại vẫn phụ giúp bán hàng, cả ngày lên phố kéo khách, mồm mép nhanh nhẹn hơn nhiều: “Thế mà là các ngươi!”

“Ai dà, giữa trưa ăn đủ, thì tới nữa chứ, bọn đặt hai phần lẩu nấm, hai cân thịt dê, một phần mì sợi, thêm một phần đậu hủ nữa.”

Trong nồi nước lẩu còn ít nấm tươi ngon, nhiêu đó vẫn đủ ăn.

Lưu Đại Lang theo các tẩu tử một phần, một trong đó trở về chuẩn thức ăn.

Khách nhân hỏi Lưu Đại Lang: “Chỗ của các ngươi rượu ?”

Nói thật, trời tuyết quanh bếp nhỏ, tuyết vẫn còn tan hết, ăn lẩu như thế thú vị.

Lưu Đại Lang: “Không rượu, để hôm nào… Ngày mai là !”

Hắn với Khương tỷ tỷ một tiếng, chuẩn thêm rượu, khách yêu cầu.

Người khách cũng dễ chuyện: “Được, ngày mai tới một chuyến.”

Ngày mai thể thử xem lẩu bò dầu cay ăn ngon , giữa trưa ăn lẩu gà nấu nấm, đời từng ăn qua nấm nào tươi ngon như .

Lúc về ngủ một giấc, khi tỉnh vẫn còn thấy dư vị vương vấn.

Nếu chạy tới đây nữa.

Đồ ăn nhanh dọn lên.

Hai cân thịt dê cắt lát, nhúng trong nồi một chút là chín.

Ăn trực tiếp hoặc chấm với tương vừng đều ngon, thịt dê vô cùng mềm, nạc và mỡ đan xen, bỏ miệng là tan, nấm cũng nhiều loại đa dạng.

Những khách theo tới đều tròn mắt: “Cái ngon quá! Sao các ngươi tìm chỗ ?”

“Cũng tình cờ thôi, giữa trưa ngửi mùi nên tìm tới, buổi tối rủ các ngươi tới đây ăn, chỉ tiếc là rượu, bằng chúng thể uống vài chung.”

Ba nam nhân to xác, hai cân thịt dê cùng với mì sợi cũng xem như là đủ ăn.

Chờ khách nhân về hết, Khương Đường mới phòng tính sổ, hai vị tẩu tử dọn dẹp sạch sẽ là thể .

Hôm nay bán tổng cộng sáu bàn, bạc mua nồi, mua bàn, mua than, tổng đúng một lượng bạc, mua nấm hết một lượng, buổi sáng mua thịt và đồ ăn tới một lượng, bán tổng cộng bốn lượng hai, hôm nay xem như vốn, kiếm hơn những mấy sạp nhiều.

Bán cái đúng là kiếm bạc thật.

Còn đang tính sổ, đột nhiên Ô Kim và Điểm Kim đang canh giữ ngoài cửa kêu ăng ẳng, Khương Đường lắng tai thì tiếng đập cửa, hỏi thì mới là Lưu đại tẩu tới.

Loading...