Sau Khi Xuyên Thành Nha Hoàn Hầu Phủ - Chương 202

Cập nhật lúc: 2025-01-20 03:49:58
Lượt xem: 179

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hàn thị trong lòng vui nhưng ở mặt khác nào biểu lộ dù chỉ một chút, nàng là trưởng tẩu, thể ngóng trong bên chỗ .

Cố Kiến Phong vốn dĩ đang vui vẻ, trưởng mong thành tài, nhưng khi về nhà Hàn thị oán giận vài câu, tâm trạng cũng còn thư thái như lúc đầu.

Mấy lời Hàn thị đều là mấy câu lặp lặp bao nhiêu , nào là chỉ dựa nhạc gia, vô dụng nên

Những lời cứ giống như ruồi bọ ong ong vang lên bên tai Cố Kiến Phong, thể chấp nhận chuyện bản là một bình thường, chí khí, nhưng Hàn thị cứ luôn như khiến cảm thấy thật sự bằng khác.

Trong lòng Cố Kiến Phong vô cùng phiền muộn.

ngày mai chính là trừ tịch, thể chọc Hàn thị vui hai ngày cuối cùng trong năm , bằng cả nhà đều thoải mái.

Cố Kiến Phong : “Đang là ngày vui, đừng mấy chuyện , cũng ngày đầu tiên nàng là loại gì…”

Hàn thị thấy cái dạng của thì càng giận sôi máu, khác còn luồn cúi lôi kéo quan hệ, nhưng Cố Kiến Phong thì , cứ bất chấp mặc kệ tất cả như .

Cố Kiến Phong thấy trong con ngươi Hàn thị đều là lửa giận, khuyên nhủ: “Nàng nghĩ , tương lai Hầu phủ sẽ là của đại phòng, chí lớn, nắm Hầu phủ là chuyện tồi.”

Hàn thị cũng chỉ thể tự an ủi như , đúng , Cố Kiến Phong xuất , là trưởng tử, cũng mạnh hơn khác nhiều, nàng còn cưỡng cầu cái gì nữa,

Hai mắt Hàn thị ngấn lệ: “Ừ, tệ…”

Cố Kiến Châu trong miệng Hàn thị cũng dự đoán bản thăng quan, thật sự quá bất ngờ.

Chờ Lục Cẩm Dao xong những nguyên nhân quanh co trong đó, Cố Kiến Châu : “Lại là nhờ Khương cô nương, … Chức quan thật sự khiến khác phục .”

Lục Cẩm Dao cảm thấy lời đúng : “Nếu đây gửi nấm về thì Khương Đường cũng thể , cho nên đây cũng là công lao của nàng, cứ coi như mỗi một nửa . Mẫu tặng đồ qua chỗ Khương Đường, Lộ Trúc thấy xe ngựa của phủ An vương ở đó, hẳn là trong cung ban thưởng, chúng chú ý quan tâm nàng một chút.”

Khương Đường vô tình cắm liễu liễu xanh, còn Cố Kiến Châu thật sự là lòng cứu độ bá tánh, mang nấm trở về vốn dĩ là giúp đỡ bá tánh vượt qua những ngày cực khổ, chỉ là với sức lực của một thì khó mà giúp đỡ nhiều như .

Làm gì đến mức đuối lý vì thăng quan.

Nếu Cố Kiến Châu, Khương Đường cũng sẽ sáng tạo món lẩu nấm ngon như , nếu Lục Cẩm Dao là nặng tâm tư, để Khương Đường kiếm bạc thì những chuyện tiếp đó cũng xảy .

Không Khương Đường thì cũng sẽ Tôn đại nhân báo cáo lên Hoàng Thượng, để chuyện thực thi, chỉ thể vận mệnh đều ông trời định sẵn.

Cố Kiến Châu Lục Cẩm Dao thuyết phục, thăng quan thì càng việc vì bá tánh, còn đề phòng tiểu nhân, từng việc đều thật cẩn thật.

Hắn hy vọng sang năm mưa thuận gió hoà, bá tánh thể an cư lạc nghiệp, đê đập tu sửa ở Điền Nam sẽ hữu dụng.

*

Hai mươi tám, hai mươi chín, đảo mắt là đến ba mươi tháng chạp, mới sáng sớm Khương Đường âm thanh pháo nổ đánh thức.

Mở mắt xem thì thấy cả căn phòng vẫn còn tối đen một mảnh, một tia sáng nào lọt qua bức rèm, âm thanh bên ngoài nổ bùm bùm, còn thể thấy mấy hài tử của Lưu gia cách vách đang hô to ăn tết thật lâu, ăn tết thật lâu.

Còn tiếng Lưu đại tẩu trầm thấp: “Các con nhỏ tiếng một chút, như thế phiền khác, còn đang ngủ đó, chỉ mấy đứa dậy ăn tết thôi!”

Tuy rằng Khương Đường còn ngái ngủ, nhưng tình huống vẫn nàng bật thành tiếng, lúc ăn tết bên ngoài cũng thật là náo nhiệt.

Ngủ tiếp cũng ngủ , Khương Đường dứt khoát rời giường, rửa mặt chải đầu xong thì bước ngoài, thấy bên ngoài nhiều hài tử.

Cho dù là lớn trẻ nhỏ thì đều mặc y phục mới, y phục mùa đông dày nặng, hơn nữa tuyết đọng vẫn tan hết, nếu mặc đường thì chẳng khác nào mấy viên bánh trôi lăn đất, hiện giờ vẫn là những viên bánh trôi, chẳng qua là nhân giống mà thôi.

Khương Đường cũng đổi xiêm y mới, một bộ xiêm y mùa đông bằng vải tơ lụa màu xanh nhạt, phía còn hình thêu, cực kỳ xinh .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-thanh-nha-hoan-hau-phu/chuong-202.html.]

Trên đầu cũng cài một chiếc trâm mới, từ đầu đến chân đều dùng đồ mới, ngày ba mươi chính là ngày cuối cùng trong năm nay.

Lưu đại tẩu ngừng đuổi theo hài tử, thấy Khương Đường thì ngẩn , mắt ngơ ngác: “Muội tử hôm nay thật xinh , đúng , hôm nay tới nhà ăn cơm, ăn cùng sẽ náo nhiệt hơn.”

Lưu đại tẩu ngượng ngùng, sợ Khương Đường tới: “Ta mua ít thức ăn, tử cũng đừng từ chối, thêm một đôi đũa cũng chẳng thành vấn đề.”

Khương Đường vẫn luôn sống một , tuy rằng công công của nàng khách nhân của Khương nhiều, nhưng khách nhân cũng nhà, ăn tết một nhất định quạnh quẽ.

Cứ dứt khoát tới nhà nàng ăn là nhất, hiện tại ngày tháng trôi qua khá, Khương Đường giúp đỡ nhà nàng ít, thể vong ân.

Khương Đường gật đầu: “Vậy phiền tẩu tử .”

Trần gia và Hứa gia chỉ muộn một chút, Lưu đại tẩu giành một bước.

cũng còn cách nào khác, chỉ thể tặng một ít kẹo và trái cây, Hứa gia còn tặng cả một mâm bánh quả hồng vàng óng.

Lưu đại tẩu để cho Khương Đường mang theo bất cứ thứ gì, ba tháng Lưu gia tích cóp mười ba lượng bạc, tuy rằng thể đến một tửu lâu lớn như Thắng Thiên Hạ ăn một bữa, nhưng cũng thể thu xếp một bàn thức ăn vô cùng tinh tế.

Khương Đường mang theo thứ gì, nhưng cũng cho hài tử mỗi đứa một bao lì xì, bạc bên trong nhiều lắm, một năm văn tiền.

Lưu Đại Lang c.h.ế.t sống chịu nhận, chỉ nhỏ hơn Khương Đường vài tuổi mà thôi, thể lấy lì xì mừng tuổi .

Lại , chính cũng thể kiếm bạc, tuy cuối cùng đều đưa cho Lưu đại tẩu, nhưng thể cầm bạc của Khương Đường.

Lưu đại tẩu oán giận: “Ngươi cho bọn họ bạc gì…”

Khương Đường : “Quan trọng nhất là vui vẻ, phụ giúp tẩu tử một chút.”

Lưu đại tẩu sống c.h.ế.t chịu, nàng cùng bà bà , hôm nay Khương Đường ăn mặc như , dính dầu mỡ thì sẽ còn nữa: “Muội tử , cứ chờ ở một bên , cũng nếm thử tay nghề của tẩu tử, cái gì nhỉ… tức phụ khéo léo gạo thì cũng cơm.”

Lưu đại tẩu xô đẩy Khương Đường ngoài: “Ngươi đưa bọn nhỏ dạo , cửa dạo lòng vòng còn thể nhận kẹo mừng.”

Là kẹo mạch nha bọc trong giấy dầu, khí vô cùng náo nhiệt vui vẻ.

Khương Đường gật đầu, về nhà lấy một ít kẹo và đậu phộng bỏ hầu bao, đó đưa đại nữ nhi của Lưu gia ngoài đổi kẹo ăn.

Ăn tết quả thật náo nhiệt, hài tử chạy tới chạy lui ngoài ngõ, Lưu đại tẩu , Tết Khất Xảo qua , Đại Lý Tự bắt ít lái buôn, đến đường cũng an tâm hơn ít.

Cho nên mới dám chạy loạn như .

Khương Đường mang theo hai hài tử Lưu gia tới từng nhà chúc tết, đổi ít kẹo.

Chờ đến hộ gia đình ở đầu ngõ , Khương Đường vốn dĩ , nhưng nghĩ thì cũng là hàng xóm láng giềng, nàng vẫn còn đây lâu dài, cúi đầu ngẩng đầu đều thể thấy , quậy đến chuyện căng thẳng thì nên.

Chủ nhân của hộ gia đình họ Vệ, thấy Khương Đường tới thì gì ngoài việc .

Ở nơi phố phường thì cũng sẽ nhiễm tật của chốn phố phường, bắt nạt kẻ yếu, đàm tiếu chuyện .

Khương Đường để sự chán ghét lộ mặt, khi cầm kẹo thì lập tức rời , chỉ còn Vệ gia kinh hồn táng đảm.

Sau bọn họ mới Khương Đường mở cửa hàng, cũng là bán lẩu, chuyện kinh doanh tưởng .

Sau đó thấy thỉnh thoảng xe ngựa ngừng cửa Khương gia, tới là nam nhân, cho dù ngoài bậy thì khác cũng tin, mà cái chính là bọn họ cũng dám.

Khương Đường cũng vô hại, tới đây đưa kẹo cũng xem như là một lời cảnh cáo, Vệ gia cũng dám giở trò gì nữa.

Tới giữa trưa, tiếng pháo nổ càng ngày càng nhiều hơn.

Lần đầu tiên Ô Kim và Điểm Kim thấy thì còn hướng bên ngoài sủa gâu gâu, khi Khương Đường trấn an, thêm nhiều thì cũng sủa nữa.

Loading...