Sau Khi Xuyên Thành Nha Hoàn Hầu Phủ - Chương 214

Cập nhật lúc: 2025-01-20 10:34:48
Lượt xem: 154

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

thiên tai, Cố Kiến Châu chứng kiến một mặt xa của những khốn khổ đó.

tình khả duyên.

Nếu là , cũng sẽ như .

Khi Cố Kiến Châu cứu trợ thiên tai ở Điền Nam thường xuyên ngã xuống bùn đất, khi đó các nạn dân mắng chửi bọn họ là đồ tham quan. Sau đó trị thủy, thái độ của dân chúng Điền Nam mới chuyển biến , Cố Kiến Châu cũng thể chút chuyện trong khả năng của .

Khổ chính là dân chúng chứ .

vì bản lớn lên ở Hầu phủ nên vẫn thể đồng cảm như bản ở trong tình trạng đó, khi hồi kinh thì cần ăn vẫn ăn cần uống vẫn uống, mặc chính là cẩm y lụa là, ăn chính là đồ ăn ngon.

Trước Lục Cẩm Dao từng hỏi qua chuyện , Cố Kiến Châu cũng từng qua. Hắn giống những xuất hàn môn , những quan viên chỉ hận thể cùng dân chúng cùng ăn chung một chỗ, nhưng Cố Kiến Châu ngăn cản nàng tiêu tiền, cái gì mà cùng dân chúng đồng cam cộng khổ.

Ở Điền Nam là quan phụ mẫu, trở về vẫn là phu quân của nàng.

Bạc nhà , tiêu cứ tiêu.

Nàng cầm tay Cố Kiến Châu cho ấn tiếp nữa: “Phu quân là một quan , triều đình nghĩ cách để dân chúng Điền Nam kiếm tiền sống sót . Nếu phu quân tới đó là thể thấy cảnh tượng giống nữa. Huynh Hầu phủ các ngươi, một cứu dân chúng trong nước sôi lửa bỏng, một bảo vệ quốc gia, đó là may mắn của Hầu phủ, cũng là may mắn của dân chúng.”

Cố Kiến Chu thành tâm thành ý : “Ta so với Ngũ còn kém xa.”

“Các ngươi một là quan văn, một là võ tướng, đương nhiên là bất đồng.” Lục Cẩm Dao Cố Kiến Châu nghĩ tới hôn sự của , cho nên nhịn hỏi: “Ngũ năm nay mười tám tuổi, đến lúc đón dâu , từng suy nghĩ xem cưới thê tử như thế nào ?”

Cố Kiến Châu: “Hắn cưới thê tử nào cần đến suy nghĩ chứ, việc là mẫu nhọc lòng . mà…Ta trưởng, đương nhiên hy vọng cưới một thích. Mấy trưởng chúng đều thành , mấy năm nay chinh chiến sa trường cũng dễ dàng, vẫn là khoái hoạt một chút thì hơn.”

Cố Kiến Châu chỉ là ngẫm , hôn sự của Cố Kiến Sơn tới phiên nhọc lòng.

Lục Cẩm Dao : “Ta cũng hy vọng như thế.”

Cố Kiến Sơn khi nào , Cố Kiến Châu cũng đang chờ lệnh điều động từ phía .

Năm nay, Cố Kiến Châu còn Điến Nam một chuyến, tháng tư tháng năm khởi hành, nhưng rốt cuộc khi nào thì còn xem ý tứ của Hoàng thượng.

Năm ngoái là cùng Công Bộ Thượng thư, năm nay lẽ sẽ tự một .

Lục Cẩm Dao tính toán mấy ngày nay chính viện dạo một vòng, nếu thật sự chuyện gì thì nàng cũng thể .

Đại phòng thời gian gần đây yên tĩnh, Bạch Vi Hàn thị trong thời gian mặt vẫn luôn nở nụ , xuân phong đắc ý, cũng rốt cuộc xảy chuyện gì mà cho nàng cao hứng đến như .

Đợi đến mùng mười, Lục Cẩm Dao mới là vì cái gì, Cố Kiến Phong điều đến Lại Bộ.

Lại Bộ phụ trách việc nhậm chức bổ nhiệm miễn nhiệm quan viên trong thiên hạ. Mọi đều , Lại Bộ quyền lực lớn, thanh quan, cũng ít tham quan.

Tuy rằng chỉ là Từ ngũ phẩm lang trung, ở Hồng Lư Tự vẫn là quan viên ngũ phẩm, như giáng chức nhưng thực là thăng chức, dù ở Lại Bộ là thực quyền.

Vì thế, Hàn thị còn bày một bàn tiệc rượu, đặc biệt chúc mừng Cố Kiến Phong thăng chức.

Bày ngay tại chính sảnh, cả nhà cùng một chỗ, một bàn rượu ngon thức ăn ngon.

Ngay cả mấy chậu hoa trong chính sảnh cũng đổi, màu sắc tươi sáng.

Tháng hai mà lấy mấy chậu hoa cũng dễ dàng, gã sai vặt trong nhà ấm trồng hoa tốn bao nhiêu tâm huyết.

Hàn thị ở bàn cơm : “Đại gia ở Hồng Lư Tự lâu, tiếp kiến ít sứ thần ngoại quốc, Hoàng Thượng cực kỳ coi trọng nên hôm nay điều Lại Bộ, cũng coi như chờ mây tan thấy trăng sáng.”

Lục Cẩm Dao mơ hồ cảm thấy chỗ nào đúng, của Hồng Lư Tự thăng chức, như thế nào cũng nên Lễ Bộ mới , vì Lại Bộ chứ?

chỉ là một lang trung ngũ phẩm, giống như là hợp tình hợp lý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-thanh-nha-hoan-hau-phu/chuong-214.html.]

Cố Kiến Phong năm nay hai mươi chín tuổi, khó khăn lắm mới vững, tư lịch lâu như cũng nên nơi khác.

Lục Cẩm Dao thấy bàn đều hướng về phía Hàn thị Cố Kiến Phong chúc mừng, trong lòng cho dù nghi hoặc cũng giấu.

Nếu nàng ở bàn ăn tỏ vẻ nghi ngờ, chỉ sợ sẽ cho nghi ngờ nàng thoải mái, thấy mấy phòng khác thăng chức thì gì nhưng đến khi thấy Cố Kiến Phong thăng chức loại lời , chỉ thể chọc cho Hàn thị vui, bà bà và mấy khác cũng sẽ vui.

Lục Cẩm Dao còn ngốc đến mức đó.

Một bàn , dường như chỉ nàng nghi ngờ.

Vĩnh Ninh hầu nhi tử của là dạng gì, thành thật bổn phận, mặc dù đại tài nhưng cũng soi nửa phần sai lầm nào. Thương yêu , hiếu thuận với phụ mẫu, huống hồ quan nhiều năm cũng tận tụy, ở trong quan trường cũng tích lũy một kinh nghiệm nhất định.

Từ một phương diện khác mà , của Vĩnh Ninh Hầu phủ đều tài năng, Hoàng Thượng lẽ là đang chiếu cố cho lão tứ lão ngũ.

Nghĩ như , nhanh liền thể nghĩ thông suốt, Vĩnh Ninh hầu cũng chỉ thể vui mừng.

Cố Kiến Phong mỉm khiêm tốn, Vĩnh Ninh Hầu vui mừng : “Vào Lại Bộ nhớ xem nhiều học nhiều, thỉnh giáo nhiều hơn. Ngươi còn nhỏ tuổi nữa, trong mấy đồng liêu ít trẻ hơn ngươi, đừng khư khư giữ thể diện là . Nhị tứ ngươi một ở Công Bộ một ở Hộ Bộ, hiểu thì thể hỏi hai ngươi.”

Lời nếu là khác lẽ sẽ buông bỏ mặt mũi , nhưng Cố Kiến Phong sẽ .

Hai ruột của , xin chỉ giáo một hai cái gì thể.

Cố Kiến Châu lập tức : “Tiểu cũng hiểu nhiều, chỉ thể là thảo luận, hỏi là dám nhận.”

Cố Kiến Thủy cũng nở nụ : “Đại ca khổ tận cam lai, nhất định gì đều sẽ hết nửa lời giấu giếm.”

Chỉ là trong lòng Cố Kiến Thủy cũng nghĩ như , Tương Thành hai năm mới thể Hộ Bộ, nhưng Cố Kiến Phong tài học đủ, thế nào để Lại Bộ đây.

Cố Kiến Thủy cho rằng là quan hệ do phụ nhờ vả, chút bất mãn cũng tan thành mây khói.

Đích tử thứ tử vốn chính là bất đồng.

Từ nhỏ hiểu đạo lý , chỉ thể bất mãn mà còn dựa đại phòng mới thể đạt chỗ , dù Cố Kiến Phong chính là thế tử.

Đây chính là bất đồng. Hắn Tương Thành hai năm, khác thấy nuôi ngoại thất, hài tử, nhưng nếu thành tích thực thì thể điều trở về. Mà Cố Kiến Phong dựa quan hệ Lại Bộ, cái gì cũng quan trọng bằng xuất .

Biểu hiện mặt của Cố Kiến Thủy so với trưởng còn cao hứng hơn, giống như thăng quan chính là , mời rượu gắp thức ăn, trong lúc lơ đãng nhiều chuyện quan nên nhớ kỹ.

Cố Kiến Phong khiêm tốn , bữa cơm ăn cực kỳ náo nhiệt.

Cố Kiến Sơn cũng cao hứng, ai mong chờ trưởng của nên chuyện. Mặc dù giúp gì, nhưng từ đáy lòng vẫn cao hứng vì trưởng của .

Trịnh thị cũng vui đến mức ngay cả mấy chuyện phiền lòng cũng quên mất, bà tha thiết dặn dò vài câu: “Không kiêu ngạo nóng nảy, vì dân chúng mà việc.”

Cố Kiến Phong nhất nhất đáp lời: “Nhi tử sẽ nhớ kỹ lời phụ mẫu dạy bảo.”

Lục Cẩm Dao thầm nghĩ, chẳng lẽ lòng đề phòng của nàng quá nặng, thế cho nên mới nghi thần nghi quỷ như .

Nàng cũng biến thành như Hàn thị, chằm chằm cuộc sống nhà khác.

Tự thuyết phục vài câu như , từ đáy lòng Lục Cẩm Dao cũng vui cho Cố Kiến Phong. Làm quan mười năm, cũng coi như liễu ám hoa minh. Giờ đây đại phòng lên, Hàn thị cũng sẽ chằm chằm nàng nữa.

Cho dù như thế nào thì đó vẫn là chuyện .

Chẳng qua, việc xáo trộn kế hoạch của Cố Kiến Sơn, vốn định đêm nay cùng Trịnh thị chuyện lập môn hộ khác.

Cho dù về vẫn sẽ hiếu thuận song như thì Trịnh thị đối với việc cũng khó mà vui cho nổi. Mà Vĩnh Ninh hầu nhất định cũng thể đồng ý, ở trong quân lãnh binh, đối với Hầu phủ cũng thể giúp ích vài phần.

Vẫn là để cho hai cao hứng vài ngày .

Loading...