Sau Khi Xuyên Thành Nha Hoàn Hầu Phủ - Chương 227

Cập nhật lúc: 2025-01-21 01:07:31
Lượt xem: 180

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Anh đối với việc cũng coi như cảm thấy mỹ mãn, chỉ là ngẫu nhiên sẽ nhớ tới Khương Đường, nghĩ nếu như Khương Đường rời khỏi Hầu phủ, các nàng ở cùng một chỗ ăn uống, vui vẻ bao.

Hiện tại Khương Đường ở đây, nàng cũng , chỉ còn Bội Lan và Tĩnh Mặc.

Ngày Lục Anh , Bội Lan đến mức mắt còn sưng hơn nàng , nỡ, cũng thứ khác.

Lục Anh còn tùy tiện như , tính tình thêm vài phần trầm tĩnh, nàng vỗ vỗ bả vai Bội Lan: “Đừng , về còn thể trở về thăm các ngươi.”

Bội Lan , càng to hơn.

Tĩnh Mặc ở trong lòng thở dài, nhẹ giọng : “Chờ ngày ngươi thành , chúng cách nào đều xin nghỉ phép ngoài, đến lúc đó chỉ thể để cho một qua thôi.”

Biết Lục Anh thành , ngày nghỉ tháng của hai đều dùng tới.

Lục Anh : “Đương nhiên , chờ mời các ngươi ăn cơm uống rượu mừng, mặc dù các ngươi qua nhưng kẹo mừng vẫn .”

Mấy nha , phảng phất như vẫn còn đang ngày hôm qua, nhưng kỳ thật qua hồi lâu.

Chờ Lục Anh , Lộc Minh chuyển , khí trong phòng giống với . Sau khi Khương Đường rời , bốn lằng nhằng một hồi lâu, bây giờ ở chung một nữa.

Chờ buổi tối đêm khuya yên tĩnh, khác đều ngủ hết, Bội Lan mới , ngoại trừ luyến tiếc Lục Anh thì nàng còn vì cái gì.

Sợ hãi cảm giác chỉ liếc mắt thấy đến cuối cùng , vô cùng sợ hãi.

Nhìn Lục Anh, cũng giống như .

Cho nên khi Lục Anh , Bội Lan việc cực kỳ nghiêm túc. Tĩnh Mặc vui mừng cảm thấy chút chua xót, nếu bất đắc dĩ, ai nguyện ý nha chứ.

Đợi đến ngày hai mươi hai, trời hửng nắng, Khương Đường từ sáng sớm thêm trang cho Lục Anh.

Nhà ở cách Hầu phủ xa, nhưng mà cũng lớn, Lục Anh ở trong phòng, chờ trang nương trang điểm cho nàng .

Nàng mặc một bộ xiêm y màu đỏ, đầu là trâm cài vàng, hơn bao giờ hết.

Khương Đường đặt một đôi vòng bạc trong hộp trang điểm, chân thành chúc mừng: “Hôm nay ngươi thật , cũng sắp nhận .”

Lục Anh : “Phải ! Ha ha, cũng cảm thấy hôm nay trông .”

Lục Anh nở nụ gương, Khương Đường còn mang theo đồ: “Ngươi tới là , còn đem theo nhiều đồ như gì.”

Khương Đường: “Ta bánh kem để chúc mừng, thể ăn trong hỉ yến đấy.”

Lần đến lượt Lục Anh xen lẫn thẹn thùng: “Cám ơn ngươi.”

Nếu là , nàng nhất định sẽ ăn một miếng .

Lục Anh còn trang điểm, Khương Đường ở trong phòng quá lâu, cùng Tĩnh Mặc.

Tĩnh Mặc tới để tặng lễ, đó chờ ăn hỉ yến, lâu nàng gặp Khương Đường, Khương Đường đổi ít.

Không cần hỏi, tệ .

Tĩnh Mặc từ đáy lòng vì nàng cảm thấy vui vẻ, nàng : “Chúng ở Yến Kỉ Đường sống , hiện giờ đại phòng bên giống như nữa. Có đại nương tử che chở, đám nha chúng cũng tệ.”

Khương Đường: “Vậy thì , chỗ của cũng cần lo lắng.”

Nàng mỗi ngày đều bận rộn ăn, ít khi nghĩ đến chuyện . lúc ở Hầu phủ, Lục Anh các nàng đối xử với nàng , tuy rằng ban đầu chút hiểu lầm.

Khương Đường : “Nếu chỗ nào cần giúp hoặc giúp , tuyệt đối đừng khách khí.”

Tĩnh Mặc gật đầu.

Ở bên xem Lục Anh bái đường thành xong, ăn tiệc, Khương Đường mới về nhà.

Cuộc sống cũng trôi qua nhanh, qua tháng ba, mắt thấy hoa đào nở rộ, đợi đến ngày yết bảng, Khương Đường bảo Lưu Đại Lang đến các khách điếm lớn canh giữ, xem là ai trúng cử.

Cái liên quan đến sinh ý của nàng.

Bởi vì là thời gian yết bảng nên hôm nay đường vô cùng náo nhiệt.

Ngoại trừ quan viên dán danh sách ở chỗ cửa thành, còn quan sai khua chiêng gõ trống, tới các nhà báo tin vui. Xem thí sinh ở tại khách sạn nào, đó hô, ai thi đậu vị trí thứ mấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-thanh-nha-hoan-hau-phu/chuong-227.html.]

Đỗ kỳ thi hội chính là chuyện rạng rỡ tổ tông, dù là thi đậu đồng sinh đều hận thể mang lên mấy bàn tiệc cơ động[1].

[1]Kiểu ai tới thì ăn .

Cách đều , cũng là để tăng thêm ý mừng.

Quan sai báo tin vui sẽ cầm tiền thưởng, thi đậu cống sĩ cuối cùng còn thể tăng thể diện cho khách sạn nữa.

Việc vui một cọc, càng đến bảng bắt tế, trong lúc nhất thời thể là vô cùng náo nhiệt.

Bên cạnh tiệm lẩu hai căn khách sạn, nhưng mà khách sạn đơn sơ, bên trong phần lớn là tử hàn môn gia cảnh phổ thông ở. Khách sạn cách hoàng cung càng gần thì giá tiền cũng càng đắt, đời suy cho cùng vẫn là bình thường nhiều hơn.

Lưu Đại Lang ngóng, bên ngoài chen , ngoại trừ thí sinh thì vây quanh xem náo nhiệt ít.

Chính là đầu tháng tư, trời ấm áp, đường tất cả đều là .

Hai bên là tiểu thương ăn, bán hạt dẻ rang đường, bán bánh bao cùng mứt quả, Lưu Đại Lang còn trông thấy nương , ước chừng là việc buôn bán nên đến mắt cũng thấy.

Hắn chen qua, mở miệng, Lưu đại tẩu liền cau mày hỏi: "Lúc ngươi ở chỗ gì?"

Lưu Đại Lang : "... Khương di bảo con hỏi thăm một chút xem ai thi đậu."

Lưu đại tẩu: "Vậy còn mau , cũng đừng trễ nải chính sự."

Lưu Đại Lang gãi gãi đầu, bao lớn mà việc kiếm tiền còn nương , "Nương, con đây."

Hạnh bảng dán ở chỗ cửa thành, chỗ ấy càng nhiều , Lưu Đại Lang đẩy qua, còn tới cửa thành thấy quan sai báo tin vui về phía bên .

Vừa hô, hô liên tiếp nhiều , "Từ Diễn Minh thi hội vị trí bảy mươi chín."

Thí sinh tên Từ Diễn Minh đang ở một bên cửa khách sạn, chung quanh ít vây quanh, rối rít chúc mừng.

Lão bản khách sạn chung một chỗ với , bên còn gã sai vặt, lập tức cho tiền thưởng.

Lưu Đại Lang mau chóng lấy tờ danh sách của tiệm lẩu , đối chiếu xem tên Từ Diễn Minh , chỉ là từ đầu tới đuôi tìm xuống , cũng thấy danh tự .

Không chỉ tìm Từ Diễn Minh, ngay cả Hứa Diễn Minh, Từ Ngôn Minh cũng tìm nhưng vẫn .

Thí sinh đến tiệm lẩu ăn đều ghi danh tự, mấy ngàn tham gia thi, những ngày qua hơn một trăm ăn ở cửa hàng, khả năng thi đậu đều đến đây.

Lưu Đại Lang nhớ rõ bốn đến cửa hàng ăn thi đậu, theo thứ tự là thứ mười hai, thứ ba mươi sáu, thứ bốn mươi bảy, thứ chín mươi sáu.

Cao nhất là thứ mười hai, thành tích .

Đằng một , bởi vì chỉ quan sai báo tin vui, tên cho nên cũng xác định rốt cuộc tới cửa hàng ăn nào .

Cuối cùng tới cửa thành, từ phía ngoài đoàn chen , Lưu Đại Lang mới đầu bảng là ai.

Tên là Thẩm Hi Hòa, nhân sĩ nơi nào, tên ở hàng đầu tiên, hình như chữ còn lớn hơn cả khác, thật đúng là thiên chi kiêu tử.

Quá nhiều , Lưu Đại Lang tiện lấy tờ đơn , hỏi bên cạnh, "Đây chính là công tử nhà ai?"

Người chung quanh lắc đầu : "Không, là xuất từ thôn nhỏ, nhưng mà khó lường, là Ngũ Nguyên."

Chỉ còn thiếu một cuộc thi đình, nếu như thi đình hạng nhất thì đây chính là Lục nguyên cập .

Lưu Đại Lang hít sâu một , xem thêm mấy , nhớ kỹ tên hạng hai hạng ba, đó từ trong đám chen , chạy đến trong ngõ nhỏ ít , đối chiếu .

Thẩm Hi Hòa trùng hợp từng ăn ở tiệm , còn tới nhiều .

Những còn Lưu Đại Lang thêm nữa, nếu như thi đình giành Trạng Nguyên, đậu hủ phấn ti bảo bên trong cửa hàng thật đúng là thể gọi là Trạng Nguyên bảo.

Lưu Đại Lang bội phục học vấn , đậu Ngũ Nguyên, kính nể Khương Đường, phận cũng , ai thể nghĩ tới hạng nhất thật sự từng ăn ở tiệm lẩu chứ.

Lưu Đại Lang chạy về cho Khương Đường cái tin vui , "Khương tỷ tỷ, hạng nhất thi hội từng ăn cơm ở cửa tiệm nhà chúng đó!"

Khương Đường cả kinh : "Thật chứ?"

Lưu Đại Lang : "Thật thể thật hơn, tên là Thẩm Hi Hòa, tên cũng như , tổng cộng từng ăn bốn ."

Người như thế nào Lưu Đại Lang nhớ rõ, bởi vì mỗi ngày đến cửa hàng ăn cơm ít.

Khương Đường càng thường tới, nhưng mà như cũng tệ .

Về phần nhân phẩm như thế nào, khi nào chờ khi thi đình liền trở mặt nhận thì Khương Đường cũng thèm để ý, dù , từng ăn ở tiệm lẩu là sự thật, tóm nàng láo là .

Loading...