Sau Khi Xuyên Thành Nha Hoàn Hầu Phủ - Chương 241
Cập nhật lúc: 2025-01-22 03:50:43
Lượt xem: 176
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi Hàn Văn Bách nhận thư thì chỉ thể hận nữ nhi nên , cho dù phủ Vĩnh Ninh hầu bên cho , nhưng với ông thì ông cũng chỉ báo cho Tần Vương, cũng sẽ lung tung ngoài, gì mà báo chứ.
Trong thư Hàn thị phu thê Vĩnh Ninh hầu giận tới tím mặt, vô cùng thương tâm, chuyện Cố Kiến Sơn rời khỏi Hầu phủ cũng là chuyện tiện cho bọn họ hành sự, Hàn Văn Bách cảm thấy nàng đang mê sảng.
Cái gì gọi là tiện hành sự, thế trực tiếp tìm Cố Kiến Sơn, hà tất thừa tính kế lên đầu đại phòng Hầu phủ.
Nếu ông vẫn còn nữ nhi gả cho Cố Kiến Sơn thì .
Hàn Văn Bách nghi ngờ Vĩnh Ninh hầu chuyện gì đó nên mới nghĩ kế trong tình thế cấp bách, nhưng chuyện Cố Kiến Sơn đính hôn là thật, thể vì chuyện mà dám phạm tội khi quân. Cho dù ông giữ nhưng cũng thể mang hôn sự của ấu tử đùa giỡn.
Huống hồ, sáng nay ông thấy Vĩnh Ninh hầu, còn chúc mừng Vĩnh Ninh hầu, Vĩnh Ninh hầu ngoài nhưng trong : “Lý đại nhân tìm lầm , bây giờ Cố tướng quân còn bất cứ quan hệ gì với Hầu phủ.”
Mà mấy hôm nay Cố Kiến Sơn lên triều, cũng tới chúc , vẻ thật sự vui vẻ.
Như Hàn Văn Bách chỉ thể giải thích với Tần Vương chuyện chỉ là trùng hợp, chuyện tới nước dù truy cứu lầm thì cũng gì, nữ nhi của ông dù cũng là tức phụ của phủ Vĩnh Ninh hầu, tình thế khó xử. Loại chuyện hổ như , Vĩnh Ninh hầu thể để ngoài .
Cố Kiến Sơn rời khỏi Hầu phủ, cũng thể xem là một chuyện , thể tự quyết định chuyện.
Hàn Văn Bách tất nhiên sẽ ôm sai , chỉ khuyên Tần Vương mắt nên tìm cách bù đắp vì cứ truy cứu lầm.
Cố Kiến Sơn rời khỏi phủ Vĩnh Ninh hầu, thể vì một nữ tử mà đến mức , thể thấy rõ là một kẻ si tình.
Tần Vương lạnh trong lòng, Hàn Văn Bách đúng là một lão cáo già, ông sai, sai đều là của khác.
một câu ông đúng, Cố Kiến Sơn là một kẻ si tình.
cho dù là một kẻ si tình thì cũng khó mà lợi dụng, lẻ loi một tồi, nhưng nhiều ánh mắt đang quan sát .
Nếu chuyện xảy , ai chẳng là .
Thật sự khó.
Tần Vương cảm thấy đau đầu, tức đến nghiến răng nghiến lợi, nào cảm thấy dễ chịu khi vịt đến miệng càng bay mất.
Mắt thấy sắp ăn , ngày gặp Cố Kiến Sơn, còn…
Hàn Văn Bách : “Trước tiên thương nghị chuyện Cố Kiến Sơn về Tây Bắc .”
Tần Vương ừ một tiếng, mắt chỉ thể bàn bạc kỹ hơn.
Hàn Văn Bách : “Điện hạ, mắt sức khỏe của Hoàng Thượng càng ngày càng , nếu tùy tiện tới chuyện lập Thái Tử sẽ chỉ Hoàng Thượng nảy sinh chán ghét.”
Tần Vương phất tay: “Bổn vương , chuyện lập Thái Tử e là kéo dài .”
Hắn thở dài trong lòng.
Năm nay ba mươi, trưởng tử cũng mười ba, cũng tới độ tuổi hiểu ý nghĩa của tuổi tác.
Không từ khi nào, hình như là từ khi hài tử, cảm thấy phụ hoàng ở cái vị trí đó quá lâu, càng hận phụ hoàng khiến cho bọn tranh chấp.
Nếu chờ, sợ sẽ chờ kịp.
Tần Vương : “Được , bổn vương sẽ sai Vương phi chuẩn một phần hạ lễ, khiến Cố Kiến Sơn đại hỉ, mấy chuyện khác khoan hành động.”
Có vẻ tất cả đều chuyện Cố Kiến Sơn cưới Khương Đường.
Người kinh ngạc nhất vẫn là bọn nha của Yến Kỉ Đường, chỉ tiếc Ngũ công tử rời khỏi Hầu phủ, bằng vẫn thể gặp .
tưởng tượng, nếu thật sự gả đến Hầu phủ, e là cũng cơ hội chuyện, một chủ một tớ, cách ở giữa vô cùng xa vời.
Các nàng vẫn tin tưởng lòng Khương Đường bao giờ đổi, vẫn sẽ là Khương Đường nguyện ý nấu bữa tối cho các nàng , thế các nàng trực đêm, lấy món ngon từ phòng bếp lớn về, so đo tiền bạc như đây, nhưng các nàng là nha , vẫn tuân thủ quy củ.
Mà Ngũ công tử rời khỏi Hầu phủ, cũng sẽ ít thấy.
Việc cũng là phúc họa, tất nhiên bọn họ cũng hâm mộ Khương Đường thể gả cho một , nha chỉ thể gả cho gã sai vặt, nhưng khi chuộc thể trù tính đường hôn nhân cho , nhiều lựa chọn hơn.
đối với các nàng , dung mạo cũng chẳng tay nghề, cũng buôn bán, chuyện hôn sự thể so sánh với khác .
Làm cũng cho rõ, bằng cuộc sống sẽ khó khăn, ngày tháng bây giờ thật sự cũng .
Bội Lan Tĩnh Mặc việc càng ngày càng thỏa, mỗi tháng thưởng ít. Đám Hoài Hề còn tiến bộ hơn, bảo vệ Yến Kỉ Đường như tường đồng vách sắt.
Bạch Vi dự định chuộc , tích góp ít bạc, nhưng vẫn nghĩ khi chuộc sẽ gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-thanh-nha-hoan-hau-phu/chuong-241.html.]
Sau khi cởi bỏ những nút thắt trong lòng, các nàng cũng thật tình mừng cho Khương Đường.
Mấy bọn họ bàn tính xong, chờ tới ngày nghỉ trong tháng sẽ ngoài thăm nàng.
Trước Bội Lan, Tĩnh Mặc, Lục Anh ở chung với Khương Đường trong cùng một gian phòng, cùng ăn cùng ngủ, đó Lục Anh cũng , trong phòng mới.
Nghiêm Hạ thật thà, Lộc Minh hoạt bát, nhưng đều cẩn thận thận trọng, sợ phạm sai lầm.
Mà hai chỉ gặp Khương Đường hai khi nàng đến Hầu phủ, tình cảm, đương nhiên cần tặng lễ.
Bội Lan các nàng ở chung với Khương Đường trong một thời gian dài, tình cảm giống với khác, mà mấy Hoài Hề tuy rằng quan hệ cũng tệ nhưng vẫn giống , nên liền nhường cơ hội cho Bội Lan Tĩnh Mặc.
Chỉ là nha Yến Kỉ Đường cùng xin nghỉ chung một ngày cũng lắm, Tĩnh Mặc : “Hỏi đại nương tử một chút xem thử, nếu đại nương tử gật đầu thì cùng , nếu thì trong chúng chọn một .”
Bội Lan cảm thấy ý kiến tệ, hai hỏi xin Lục Cẩm Dao, Lục Cẩm Dao suy nghĩ một chút liền gật đầu.
Phần tình cảm dễ dàng, tuy rằng nàng cũng kết giao với bọn nha quá sâu. Giống như Khương Đường, lúc nha thì Lục Cẩm Dao nhiều nhất chỉ cảm thấy đau lòng khó chịu mà coi nàng như như bây giờ.
Các nha Yến Kỉ Đường đều tính tình đều tệ, Khương Đường thành , cũng nhiều cơ hội gặp gỡ nữa, thì cứ .
Thiếu hai nha , Yến Kỉ Đường còn sáu , vẫn đủ hầu hạ.
Lần hai thu thập một chút, chuẩn gặp Khương Đường một khi đính .
Đính là cần tặng lễ gì, nhưng thể tặng chút đồ nho nhỏ để chúc mừng đính .
Triệu đại nương nhưng vẫn thật lòng vui mừng vì Khương Đường, khóe miệng vẫn lộ nụ , còn bảo Bội Lan Tĩnh Mặc mang theo rau ngâm bà đến đưa cho Khương Đường.
Hai chọn ngày hai mươi ba tháng năm, tiên mời nhờ đưa qua, đó sắp xếp đồ đạc mang theo chia để cầm. Đang chuẩn , Nam Hương Nam Tuyết ở chính viện cũng tới.
Vốn dĩ hai cũng định , dù lâu gặp. mà Khương Đường gả chính là Cố Kiến Sơn, cái thì khác.
Thời gian phu nhân tuy rằng buồn bực vui, nhưng mỗi khi Tứ nương tử tới đây, phu nhân đều sẽ vui vẻ.
Hai là nha , đương nhiên thể .
Từ ngày đính cho đến bát tự của hai , một chuyện nào là Trịnh thị . Trịnh thị quan tâm đến hôn sự của hai . Vậy nên hai Nam Hương đây, Trịnh thị cũng .
Hai tặng vài thứ đồ nho nhỏ do tự , hai cái hà bao cùng với hai dây đeo, đồ vật nhiều lắm, quý là ở tâm ý tặng.
Đưa đồ tới đây xong, chỉ một lúc hai sẽ ban thưởng. Đi theo bên Trịnh thị nhiều năm như , bọn họ vẫn đây là ý gì, phu nhân hai thường xuyên , chỉ cần gạt Hầu gia là .
Bội Lan và Tĩnh Mặc thu dọn đồ đạc xong, đợi đến ngày hai mươi ba, sáng sớm xin nghỉ rời khỏi phủ.
Từ Vĩnh Ninh Hầu phủ đến Khương gia xe ngựa hơn một canh giờ, tuy nhiên hai từ sớm, lúc đến đó mặt trời còn mọc. Đến đầu đường Trữ Nguyên, hai thấy một con ngựa màu nâu đỏ buộc gốc cây liễu lớn.
Tĩnh Mặc , ngựa đắt tiền, cũng thường thấy.
Không Ngũ công tử cũng ở đây đấy chứ.
Chờ đến Khương gia, cửa đang khép hờ.
Bội Lan gõ cửa , hai lúc mời, cái vẫn là học theo Khương Đường.
Nhất định là hôm nay Khương Đường ở nhà.
Chỉ một lúc , cửa mở , nhưng mở cửa Khương Đường mà là Cố Kiến Sơn.
Không giống Cố Kiến Sơn lúc gặp ở Hầu phủ, mở cửa cho các nàng hề giống quý công tử một chút nào.
Ăn mặc tùy ý, thái độ hiền hòa tự nhiên, đầu tiên là gật đầu với hai , đó với Khương Đường: “Khương cô nương, tại hạ .”
Bội Lan liền khẽ há miệng Cố Kiến Sơn chắp tay với hai , đó bước đầu đường dắt ngựa.
Thì con ngựa là của Ngũ công tử, nàng tài đức gì mà khiến cho Ngũ công tử hành lễ với nàng chứ.
Ôi ôi ôi, Ngũ công tử gì chứ, gì còn Ngũ công tử nữa! Trước cũng từng hành lễ với , giờ hành lễ thì .
Bội Lan thở phào nhẹ nhõm, hắc hắc với Khương Đường, : “Trời ơi, Cố công tử hành lễ với , còn chắp tay nữa.”
Mẹ nó, mà còn ngày như hôm nay, mà còn một ngày , việc đủ để nàng ngoài khoe cả đời!
Tĩnh Mặc khúc khích, Khương Đường cũng nhịn nở nụ : “Các ngươi là bằng hữu của , đương nhiên khách khí một chút. Vào , chuẩn nhiều thức ăn ngon .”