Sau Khi Xuyên Thành Nha Hoàn Hầu Phủ - Chương 253

Cập nhật lúc: 2025-01-25 16:08:29
Lượt xem: 165

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Đường hùa theo, chỉ : “Ta quên hỏi, trong nhà chuyện gì ? Đừng trách mạo , chỉ hỏi xem giúp thôi, nếu sinh bệnh, thể mời đại phu tới xem giúp. Nếu thiếu bạc, chỗ cũng cho vay , đừng ngoài mượn nợ sẽ tính lợi tức.”

Hai ấp úng xua tay cần.

Khương Đường lạnh mặt: “Nếu cần thì cứ khấu trừ tiền công , Điền chưởng quầy, ngươi đưa hai bọn họ kết toán tiền công tháng .”

Khương Đường mua nên mới thuê, tiền công trả cũng cao. Giấy trắng mực đen rõ ràng, nếu cứ tùy tiện nghỉ như , nàng quản lý như thế nào.

Hai còn cái gì đó nhưng Điền chưởng quầy lên tiếng: “Hai vị nên , chủ nhân hiền lành, nhưng hiền tới mức để khinh, bây giờ còn thể giữ tình cảm, đừng để cuối cùng nháo tới quan phủ.”

Còn đầy hai mươi ngày nữa là tới cuối tháng mười.

Hai bọn họ thiếu bạc, cũng cần đại phu, chuyện ấp úng, Điền chưởng quầy thật sự nghĩ bọn họ việc gì gấp.

Có câu thường tới chỗ cao, nước chảy về chỗ thấp, cứ chúc hai bọn họ tiền đồ như gấm .

Chờ kết toán xong, Điền chưởng quầy : “Ta sẽ tìm mới, chủ nhân, vẫn cảm thấy mua sẽ hơn.”

Đối xử một chút, giữ khế ước bán của bọn họ, như là nắm trong tay, tính vẫn hơn thuê , cũng cần lo lắng bỏ việc tới chỗ khác.

Khương Đường , nàng từng hạ nhân, nàng cách nào mua cả, trong lòng nàng vẫn bước qua bức tường đó.

Cho dù Điền chưởng quầy là đối xử với một chút, nhưng thì , thể cảm thấy đây là lẽ thường tình, cứ thể sai sử khác.

Lại , thuê thì thể đuổi, mua thì chỉ thể bán , nàng những chuyện như thế.

Khương Đường thấy may mắn là hai đụng tới chuyện bếp núc, chỉ lo việc của .

Tuy phòng bếp nhưng lẽ cũng học thứ gì.

Nhìn bộ dạng của bọn họ như , chắc chắn trong nhà chẳng việc gấp gì, tám phần là khác “đào” , đào cái gì, lẽ là đầu bếp.

Cho dù cái gì cũng liên quan tới nàng.

Khương Đường : “Vẫn cứ tìm thuê , tìm ngươi nhớ để ý kĩ một chút. Ta cũng từng nghĩ tới điều chưởng quầy , chỉ là vẫn là cảm thấy thuê hơn.”

Điền chưởng quầy thở dài trong lòng, đó đơn độc tới bến tàu.

Khương Đường như cũng sai.

Công văn và ràng buộc tình cảm xem vẫn lòng hơn là khế ước bán , cứ nữ đầu bếp và chưởng quầy trong cửa hàng, đều trung thành với một chủ.

Nhóm nữ đầu bếp cũng lên từ vị trí giúp việc, nhớ kỹ phần ân tình , lẽ bọn họ cũng từng mời , nhưng bọn họ chọn ở . Trên đời loại vong ân phụ nghĩa, nhưng cũng tri ân báo đáp.

Điền chưởng quầy thuê thêm hai giúp việc, tuy gấp rút nhưng vẫn muộn một ngày.

Chuyện rửa chén đều do nhóm đầu bếp nữ phụ trách.

Khương Đường kéo dài nữa nên nhờ Bạch Vi hỏi thăm một chút thông tin về vị hôn thê của Thẩm Hi Hòa.

Tên họ là gì, nhà ở , nàng tới cửa chào hỏi .

Trời đổ tuyết thế , hỏi thăm tin cũng mất hết hai ngày, tới ngày mười lăm tháng mười một Bạch Vi mới tìm hiểu rõ ràng: “Vị hôn thê của Thẩm đại nhân họ Cố, tuy là đính hôn từ nhỏ nhưng thật là con dâu nuôi từ bé. Nhà ở ngõ Minh Dương, vị Cố tiểu nương tử cũng kinh doanh buôn bán, là thợ thủ công, còn mở một cửa hàng ở Thịnh Kinh, cửa hàng cách đây hai con phố, bán mấy món đồ nho nhỏ, tiếng ở Thịnh Kinh.”

Phu nhân tiểu nương tử thích đến đó đều vì ngắm những món đồ tinh xảo.

Bạch Vi còn đến cửa hàng đó xem thử, bán quạt xếp, dù giấy, cũng mấy loại trang sức, đồ sứ, quả thật giống tầm thường.

Khương Đường hứng thú với mấy thứ nên cũng rõ lắm.

Nàng : “Ngày mai xem thử.”

Ngày kế, Khương Đường đến cửa hàng mà Bạch Vi .

Cố tiểu nương tử ở đây, nàng thấy trong cửa hàng ít đồ vật, rực rỡ muôn màu khiến thể nào xem hết .

Trên ngăn tủ phía còn ít đồ sứ, thầm nghĩ, tài nghệ của cổ đại cũng thua gì hiện đại, nếu thức ăn bày đồ sứ , chắc chắn sẽ trông ngon mắt.

là cảnh ý vui.

Có thể đổi một lợt chén bát trong cửa hàng mới.

Khương Đường dạo qua dạo một vòng, hỏi gì đầu rời .

Ngày hôm tới một chuyến nữa, hỏi chưởng quầy đồ sứ bán thế nào nhưng mua, chờ đến ngày thứ ba, rốt cuộc Khương Đường cũng gặp tiểu nương tử Cố gia.

Tiểu nương tử Cố gia xinh , cả như tản một cỗ linh khí, xem là vì một thủ công nên khí chất cũng ôn hòa lễ độ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-thanh-nha-hoan-hau-phu/chuong-253.html.]

Không thể trầm tĩnh, vì hành động của nàng giống với những quý nữ thế gia nàng từng gặp qua. Nhìn vẻ thông minh lanh lẹ hoạt bát, khiến thấy đều cảm thấy vui vẻ.

Khương Đường nghĩ một vị hôn thê như , tình cảm của hai chắc chắn .

Cố tiểu nương tử thấy Khương Đường : “Khách nhân xem cái gì? Đồ để bên , lầu cũng .”

Khương Đường : “Ta hỏi một chút, ở đây nhận đồ sứ , buôn bán thức ăn, mấy bộ đồ sứ một chút, nhất là in tên cửa hàng bọn lên , kiểu dáng thanh lịch nho nhã.”

Cố tiểu nương tử gật đầu hỏi: “Cái thành vấn đề, tiểu nương tử đặt bao nhiêu bộ?”

Khương Đường tính toán diện tích của cửa hàng mới, chỉ riêng lầu một bốn mươi bàn, bàn hai và bàn bốn .

Lúc ăn cơm thường sẽ dùng một bát, một đũa và một chiếc đĩa, đũa thì cứ dùng đũa trúc là .

Lại tính đến tầng hai, khách nhân cũng sẽ ồ tới dùng bữa cùng một lúc, đặt một trăm bộ là .

Khương Đường : “Ta đặt một trăm bộ , khi nào thì xong?”

Cố tiểu nương tử : “Đầu tiên là đặt cọc, đó xem hàng mẫu, nếu lòng thì sẽ tiến hành nung, trong vòng một tháng là xong.”

Một tháng cũng vặn.

Khương Đường gật đầu, yên cầu của nàng với Cố tiểu nương tử, nàng nghĩ tới nơi cũng nghề , thấy đồ sứ trong cửa hàng , hẳn là đồ cho nàng cũng kém .

Đặt cọc năm lượng bạc, khi thành sẽ tính phần còn .

Khương Đường quên ý đồ đến đây, khi ký công văn xong với Cố tiểu nương tử: “Chuyện đều nhờ ngươi, thì cũng tìm ai. Qua một thời gian nữa cửa hàng mới của khai trương, mời ngươi và trong nhà tới ăn một bữa, ngươi rảnh ?”

Ý đồ của Khương Đường khi đến đây rõ ràng, lúc mới chuyện nàng sinh hảo cảm với Cố tiểu nương tử, tên nàng chỉ một chữ Tiêu.

Khương Đường cũng tự giới thiệu bản , cũng đến nguồn gốc của lẩu Trạng Nguyên.

Khương Đường chuyện kinh doanh của lớn nhỏ thế nào, cũng Cố tiểu nương tử thể đến .

nàng đáp án nhanh.

Cố Tiêu : “Vậy hôm khai trương sẽ đến góp vui, nhưng chắc đợi tới tối, chuyện buôn bán của ở đây cũng bận rộn, vị hôn phu của bãi triều cũng muộn.”

Khương Đường nhẹ nhàng thở : “Cửa hàng nhà đóng cửa muộn, các ngươi tới lúc nào cũng .”

Cố Tiêu khách khí : “Còn cảm tạ ân tình ngày đó ngươi cho hôn phu nhà ăn cơm.”

Khách sáo hai câu, Khương Đường mới rời khỏi cửa hàng.

Lúc rời gió thổi qua cũng cảm thấy lạnh, chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái, đầu óc thanh minh. Vậy là chuyện chiêu bài giải quyết, bây giờ cho dù chỗ cửa hàng cũ bán mấy món giống như đúc, nàng cũng sợ.

Chiêu bài là vật chết, mới là vật sống.

Chỉ là một mặt tiền thể so với Thẩm Hi Hòa? Chỉ Trạng Nguyên lang cộng với đậu phụ phấn ti bảo thì mới thành món lẩu đậu phụ phấn ti bảo.

Cửa hàng mới vẫn còn đang trong quá trình trang hoàng, Khương Đường cũng đợi lô đồ sứ mới.

Cách cuối tháng vẫn còn mấy ngày, mỗi ngày chủ nhân cửa hàng cứ sai tới hỏi khi nào bọn họ mới dọn .

Điền chưởng quầy khách : “Yên tâm , bên đang thu dọn nồi niêu xoong chảo , mấy thứ đồ cần bỏ thì sẽ bỏ hết, tuyệt đối dọn dẹp sạch sẽ.”

Khương Đường tìm đắp lò bánh mì phía hậu viện của cửa hàng.

Người đắp lò chính là sư phó ở phủ Vĩnh Ninh hầu.

Sư phó của phủ Vĩnh Ninh hầu tất nhiên sẽ lò bánh mì cho khác, cho nên bộ Thịnh Kinh , cũng chỉ Yến Kỉ Đường, Cẩm Đường Cư, tiệm lẩu và Khương gia lò bánh.

Sắc mặt của nọ lắm, thái độ càng kém: “Nhớ thu dọn cho sạch sẽ, còn bàn ghế, tường gạch, đều sẽ xem qua.”

Điền chưởng quầy vẫn khách sáo: “Yên tâm , chắc chắn là như .”

Đảo mắt là tới cuối tháng mười, buổi sáng cuối cùng của tháng mười, Điền chưởng quầy dắt theo nhóm giúp việc và nhóm sư phó mang hết nồi niêu xoong chảo dọn tới cửa hàng mới.

Cảm thấy đồ vật nhiều lắm, nhưng tới lúc dọn cũng chạy tới chạy lui bốn lượt.

Trời lạnh, đường tuyết đọng, đồ sứ là đồ vật đắt đỏ, cẩn thận.

Dọn xong ai nấy đều túa mồ hôi.

Lò bánh mì trong viện cũng đập, xong khi dọn hết kiểm tra thêm một , cũng kiểm tra luôn cả bàn ghế, một ai thể bới .

Sau khi nghiệm thu, bọn họ nhận hai mươi lượng bạc đặt cọc.

Cửa hàng mới bên chờ thêm một thời gian, mất mấy ngày nữa đồ sứ mới thành, việc trang hoàng cũng gần tới lúc nghiệm thu.

Cửa hàng việc gì, Khương Đường cho nghỉ hai ngày, thể về thăm nhà, thuận tiện nghỉ ngơi tĩnh dưỡng.

Điền chưởng quầy yên tâm chuyện ở cửa hàng nên tới chỗ cửa hàng cũ, thấy bọn họ treo biển hiệu mới, cũng là tiệm lẩu.

Loading...