Sau Khi Xuyên Thành Nha Hoàn Hầu Phủ - Chương 264

Cập nhật lúc: 2025-01-30 08:52:08
Lượt xem: 157

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vốn nàng nghĩ chỉ là một nụ hôn chuồn chuồn lướt nước, môi mềm khẽ lướt qua. đôi môi Cố Kiến Sơn lạnh, cũng nghĩ tới Khương Đường hành động mật như . Trong mắt sự kinh ngạc, cũng ánh sáng đột ngột nổi lên.

Không đợi bắt lấy tay Khương Đường, lui về phía nửa bước.

Trong bóng đêm, Khương Đường khoác áo choàng màu đỏ cam. Mái tóc đen rơi xuống vai, trong mắt mỉm . Cố Kiến Sơn cảm thấy Khương Đường cực kỳ xinh , thấy con d.a.o trong tay của Khương Đường, trong lòng cảm thấy đau lòng. Sống một , Khương Đường mỗi đêm ngủ cũng yên tâm: “Đóng cửa , về đây.”

Khương Đường gật đầu: “Chàng chậm thôi, về tới nhà đừng vội ngủ, đun chút nước nóng để uống ngâm chân … Sáng mai qua đây ăn cơm ?”

Cố Kiến Sơn đáp: “Có.”

Hai chuyện còn tới một khắc đồng hồ, nhưng Điểm Kim Ô Kim cũng kêu một tiếng.

Khương Đường đóng cửa , chờ tiếng bước chân bên ngoài còn nữa mới trở về phòng.

Lúc nàng mới nhớ tới trời lạnh, vội vàng trở về phòng. Nàng , cất kỹ con d.a.o thái xong giường, cầm đôi tượng đất một hồi lâu.

Cố Kiến Sơn trở về, tuy rằng sinh nhật qua, nhưng bốn bỏ lên năm cũng coi như cùng trải qua ngày sinh nhật.

Nàng thích đôi tượng đất .

Trong lòng Khương Đường vui vẻ nhưng tiện biểu hiện ngoài quá nhiều.

Nàng thậm chí cũng ngủ, chờ trời sáng Cố Kiến Sơn tới đây, cùng chuyện, chuyện nửa năm nay, chuyện Hầu phủ, hỏi sống như thế nào, thương .

Khương Đường nghĩ như , nhưng chung quy vẫn chịu nổi cơn buồn ngủ, ôm chặt đôi tượng đất trong n.g.ự.c ngủ .

Ngày hôm , Khương Đường Điểm Kim Ô Kim đánh thức.

Trời vẫn sáng.

Mùa đông hai con ch.ó ngủ ngay bên cạnh bếp lò, buổi sáng ư ử kêu. Thấy Khương Đường tỉnh liền há miệng , lắc đầu gật gù giả ngốc nũng, cho nỡ dạy dỗ bọn chúng.

Vốn nàng cũng định dậy sớm, lúc thức dậy cũng là vặn, dậy đồ ăn sáng.

Còn bánh ngọt ăn xong, thêm một ít nữa, đủ cho hai ăn là .

Khương Đường rửa mặt chải đầu , chọn vài cây trâm bàn trang điểm, cuối cùng đeo cây trâm phấn bích tỳ do Trịnh thị tặng. Đương nhiên nàng sẽ đeo hết bộ, chỉ chọn hai cái nhỏ, trâm cài ở hai bên búi tóc.

Lại đợi thêm một lát, hàng xóm hai bên trái đều thức dậy, Cố Kiến Sơn mới tới.

Khương Đường từ cách xa cũng thể thấy tiếng Cố Kiến Sơn và Lưu đại tẩu chuyện.

Lúc trời còn sáng, Lưu đại tẩu vội vàng đường dọn quầy hàng buổi sớm, vặn gặp Cố Kiến Sơn. Cố Kiến Sơn liền giúp đẩy xe ngoài.

Lưu đại tẩu đến miệng cũng khép : "Đa tạ đa tạ, thật sự là phiền quá ."

Cố Kiến Sơn: "Quầy hàng ở , để đẩy qua đó giúp cho."

Lưu đại tẩu khách khí : "Chúng tự đẩy là , ngươi tìm Khương Đường . Mau , ngươi thật sự quá khách khí đó."

Cố Kiến Sơn : "Đa tạ tẩu tử lúc ở đây chiếu cố nàng nhiều như ."

Lưu đại tẩu hắc hắc: "Có gì mà, đều là thuận tay giúp đỡ chút chuyện thôi. Với Khương Đường chiếu cố chúng mới nhiều, nhanh , coi chừng đồ ăn lạnh đấy."

Nàng thấy trong tay Cố Kiến Sơn còn cầm đồ, trời đang lạnh cóng thế , mau mới .

Cố Kiến Sơn gật đầu, lúc mới gõ cửa Khương gia.

Cũng đợi lâu lắm, cánh cửa mở .

Khương Đường cũng Cố Kiến Sơn quen Lưu đại tẩu từ khi nào.

Cố Kiến Sơn nghiêng cửa, Điểm Kim Ô Kim tuy vẻ hung dữ nhưng cuối cùng cũng sủa loạn lên.

Khương Đường ở phía , Cố Kiến Sơn bóng lưng nàng cũng cảm thấy mắt. Xiêm y , tóc , tóm , trong mắt , Khương Đường chính là nữ tử nhất đời .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-thanh-nha-hoan-hau-phu/chuong-264.html.]

Khương Đường : "Sao còn xách theo đồ vật, đến đây lát nữa sẽ cung ?"

Cố Kiến Sơn: "Phải, chỉ sợ mất cả buổi sáng."

Chờ Hoàng Thượng thượng triều xong, đó mới đến yến kiến, chỉ một chốc là thể xong .

Trong triều nhiều chuyện, chuyện Yến Vương vẫn còn đang ở Phù thành chỉ , Lý thái y và Hoàng Thượng .

Trước mắt trong triều chỉ một vị hoàng tử lớn tuổi là Tần Vương, các loại chuyện chất đống cùng một chỗ, chỉ sợ thượng triều cũng yên tĩnh.

Cố Kiến Sơn theo Khương Đường phòng bếp lấy cơm, đem bánh nướng mới mua về bày lên. Hai cùng ăn một bữa cơm.

Ăn cơm xong, Cố Kiến Sơn đợi lâu, trực tiếp tiến cung.

Chẳng qua chỗ ở cách xa, đường chậm trễ ít thời gian. Tuy nhiên hôm nay cần thượng triều, liền theo tiểu thái giám hầu hạ ngự tiền đến phòng bên cạnh Cần Chính điện chờ một lát.

Đợi hai khắc đồng hồ, An Khánh Đế mới hạ triều.

Sau khi gặp Cố Kiến Sơn, liền xem tấu chương về quan viên Lĩnh Nam cấu kết . Quan thương cấu kết quyền lực lẫn , thậm chí còn quan phỉ cấu kết, chỉ chuyện thể tưởng tượng chứ chuyện đám dám .

Tuy nhiên, chuyện cho An Khánh Đế bất ngờ chính là Cố Kiến Sơn việc lưu loát gọn gàng. Lúc cố ý để Cố Kiến Sơn tiến Đại Lý Tự, chỉ là một lòng ở Tây Bắc, mà thôi.

Cố Kiến Sơn chỉ là điều tra chứng cứ nên thời gian chậm trễ một chút. An Khánh Đế tấu chương tri thủ Lĩnh Nam mỗi ngày ăn cơm cũng đều tiêu tốn hết mấy chục lượng bạc, giận đến quăng bể một cái chén.

Lý Đức Thuận cúi đầu thu dọn, lúc An Khánh Đế tức giận ai dám khuyên.

Một tri thủ tiền lương nhận hàng tháng chỉ hai mươi bốn thạch gạo, tính bạc trắng thì chẳng qua cũng chỉ mười mấy lượng bạc, lấy nhiều bạc để ăn cơm như chứ?

Nếu tham mà , chẳng lẽ trời bánh nhân rơi xuống ?

An Khánh Đế cảm thấy tri thủ phô trương lãng phí, việc xa hoa, tuy rằng ăn nhiều hơn thế , nhưng là hoàng đế.

Một thành thủ thể.

Bởi vì Cố Kiến Sơn là phụng mật lệnh việc, cho nên những chuyện thể tra cũng nhiều, chỉ thể đại khái về những mối quan hệ xung quanh tri thủ Lĩnh Nam, ví dụ như, cùng vị quan viên nào giao tiếp mật thiết, ngày thường địa phương nào.

Về phần tiêu diệt sơn phỉ, Cố Kiến Sơn chỉ một một ngay cả binh cũng . Cho dù võ công cao cường, cũng cách nào xâm nhập sơn trại đạo phỉ một lưới bắt hết sơn phỉ. Hắn chỉ thể tìm hiểu thật kỹ trong sơn trại bao nhiêu , nam nhân bao nhiêu nữ nhân bao nhiêu, dùng loại vũ khí gì, đến lúc đó phái binh đánh tới là .

Đối với cách việc của Cố Kiến Sơn, An Khánh Đế vẫn hài lòng, chỉ là hài lòng cũng thể át nổi lửa giận.

"Một đám giá áo túi cơm! Ngay cả hoàng tử cũng dám hại!" An Khánh Đế : "Cũng tuần phủ đại thần đang cái gì, điều tra, tra thật kỹ!"

Cố Kiến Sơn gì, mỗi một chức vụ, việc điều tra án thuộc trách nhiệm của .

Đợi một lát, lửa giận của An Khánh Đế bình , cũng tỉnh táo trở .

Thần sắc hòa hoãn hơn một chút, : "Lần Cố khanh vất vả . Cố khanh cứu Yến Vương, chính là ân nhân cứu mạng của , cũng là ân nhân của trẫm."

Cố Kiến Sơn vội vàng : "Đây là việc thuộc bổn phận của thần, thần thẹn dám nhận."

An Khánh Đế đặt lời ở trong lòng. Mặc dù là chuyện thuộc bổn phận của thần tử, nhưng Hoàng Thượng, thể để cho thần tử thất vọng lạnh lòng.

Trong lòng nghĩ đến việc ban nhà ở trạch viện cho Cố Kiến Sơn. Cố Kiến Sơn rời khỏi Hầu phủ, đương nhiên sẽ Vĩnh Ninh Hầu phủ gần hoàng cung nữa. Căn nhà mua chỉ nhỏ mà còn cách xa.

Cho dù tuổi còn quá nhỏ đủ để phong hầu nhưng ban cho trạch viện cũng thích hợp.

Tuy nhiên việc phong hầu thể đợi thêm vài năm nữa là cũng thể tiến hành . Không còn thể thấy nữa, dù thì quân công của Cố Kiến Sơn cũng bày ở chỗ .

An Khánh Đế tiếp tục lời nữa, : "Việc liên lụy rộng, thể tùy tiện việc."

Chủ yếu nhất là tri thủ Lĩnh Nam cùng Tần Vương ngàn vạn dây mơ rễ má. Thủ hạ môn khách của Tần Vương đông đảo. Những , hoặc là coi trọng quyền lực của Tần Vương, hoặc là coi trọng tiền bạc. Nếu Tần Vương sử dụng những thì cũng cho bọn họ lợi ích gì đó mới . Mặc dù Lại Bộ của , nhưng chức quan trong triều là , nếu mời chào môn khách, cũng cần một khoản tiền lớn.

Tri thủ Lĩnh Nam cho dù hạch tội tống ngục thì Tần Vương cũng thể bứt rút lui.

Trong lòng An Khánh Đế dễ chịu lắm. Đến lúc , như thế nào mới đúng, nhưng tình phụ tử mấy chục năm, vẫn đành lòng.

Đều là hài tử của cả.

Loading...