Sau Khi Xuyên Thành Nha Hoàn Hầu Phủ - Chương 36
Cập nhật lúc: 2025-01-07 07:26:51
Lượt xem: 262
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Kiến Sơn siết chặt nắm tay, cho Xuân Đài cần khẩn trương như thế, bát tự cũng so, trời đất , trừ bỏ Cố Kiến Hải thì thứ tư .
Cố Kiến Hải là thông minh, sẽ bậy.
Trong đầu Xuân Đài chợt lóe lên nhiều hình ảnh, trong chốc lát là Cố Kiến Sơn chính viện dùng cơm, trong chốc lát là thấy Khương Đường cô nương chuyện với Hàn Dư Thanh liền lạnh mặt, vẫn luôn nghĩ sai , vẫn luôn phán đoán sai tâm tư của công tử .
Trở phòng hạ nhân, Xuân Đài còn mơ màng hồ đồ, đặt lưng xuống giường, còn bao lâu thấy tiếng Hàn Dư Thanh gọi .
Vừa mở mắt, thấy Hàn Dư Thanh ở phía đầu giường.
Hàn Dư Thanh xảy chuyện, hỏi ai, chỉ thể hỏi Xuân Đài.
Không vì , ánh mắt Xuân Đài mang theo một tia địch ý.
Hàn Dư Thanh rõ nguyên do: “Xuân Đài…… Ngươi buổi sáng xảy chuyện gì ? Ta quen nha nào cả, chỉ thể tới hỏi ngươi. Có thấy Tứ nương tử qua bên , Khương Đường cô nương……”
Xuân Đài: “Ta .”
Hàn Dư Thanh bỗng nhiên ngắt lời, ngơ ngác sững sờ tại chỗ: “Cái gì?”
Xuân Đài : “Ta mà chuyện gì chứ, ngươi cũng đừng mò mẫm hỏi thăm nữa, ở chỗ thì thể xảy chuyện gì .”
Hàn Dư Thanh chính là lo lắng Khương Đường xảy chuyện, sợ nàng phạt. Nếu Xuân Đài , vẫn nên hỏi thăm khác là hơn. Nói đa tạ xong, Hàn Dư Thanh bước nhanh rời .
Hỏi thăm chuyện trong nội viện liền mất cả nửa ngày, buổi sáng ngày hôm , Hàn Dư Thanh phát hiện nha phụ trách lấy hàng của Yến Kỉ Đường đổi , hỏi mới xảy chuyện.
Hàn Dư Thanh buột miệng thốt hỏi Khương Đường như thế nào, Lộ Trúc của Yến Kỉ Đường : “Khương Đường hôm qua cứu Yến gia tiểu nương tử rơi xuống nước, mời đại phu đến chẩn trị, khá hơn nhiều .”
Vẻ mặt Hàn Dư Thanh lập tức trở nên vô cùng khẩn trương, giống như rơi xuống nước chính là . Vẻ mặt hoảng hốt gật gật đầu: “Ta gửi cho nàng vài thứ, thể giúp chuyển đến cho nàng ?”
Lộ Trúc : “Đồ vật sẵn ở đây , nếu thì tới buổi chiều còn tới chính viện một chuyến nữa, buổi chiều cứ đưa cho là .”
Hàn Dư Thanh vội vàng .
Khương Đường xuyên tới chỗ , cho tới nay đây là đầu tiên nghỉ bệnh.
Buổi sáng ba bốn loại đồ ăn sáng để ăn. Giữa trưa một phần canh hầm, hai món chay hai món mặn. Buổi chiều bánh điểm tâm, buổi tối là hai món chay một món mặn với một canh hầm nữa.
Buổi chiều hôm qua Khương Đường phát sốt thêm một nữa, ngủ một giấc, buổi tối còn sốt. Hôm nay buổi sáng tinh thần khôi phục. Chỉ là Lục Cẩm Dao cảm thấy cần tĩnh dưỡng thêm, một hai bắt nàng nghỉ đủ năm ngày. Tính cả tháng nàng còn dùng đến ngày nghỉ phép, tổng cộng thể nghỉ cả sáu ngày.
Yến quốc công đưa tới ít dược liệu, bên trong hơn phân nửa là thuốc bổ, trong đó còn một gốc nhân sâm lâu năm.
Buổi tối ngày rơi xuống nước tặng a giao tổ yến, buổi sáng hôm nay tặng một rổ táo, một sọt quả lê, hai hộp điểm tâm loại đắt nhất của Ngũ Hương Cư. Toàn bộ Lục Cẩm Dao giữ , đưa hết đến chỗ Khương Đường.
Quả táo và quả lê là đầu tiên Khương Đường ăn, nàng chia cho mấy Lục Anh nhưng mấy Lục Anh cần.
Cho dù các nàng thèm đến cũng sẽ giành đồ ăn của bệnh.
Cuối cùng khuyên can mãi, một đám nha mới nhận một một quả táo một quả lê, một một miếng nếm thử hương vị.
Khương Đường cảm thấy đại phu xem bệnh cho nàng thể xưng là diệu thủ hồi xuân, hôm qua buổi chiều cả lạnh đến phát run, ngủ một giấc thì , uống thuốc xong liền mồ hôi, hôm nay buổi sáng thần thanh khí sảng.
Nghe Yến tiểu nương tử ban đêm gặp ác mộng, thỉnh đại phu, lăn lộn đến nửa đêm mới ngủ .
Ở giường nửa ngày là cảm thấy sảng khoái, nhưng cứ mãi giường thì cũng sẽ mốc meo.
Buổi chiều mấy Lục Anh ở đó, Khương Đường liền dọn dẹp ngăn tủ. Bên trong trừ bỏ xiêm y còn giấy dùng để luyện chữ, một cái chăn đơn dùng cho mùa đông. Toàn bộ bạc và ngân phiếu nàng bỏ trong một cái hộp nhỏ, mở khóa , bên trong là hai tờ ngân phiếu mười lượng, vài cái hà bao. Cái hà bao màu vàng chứa một ít hạt dưa vàng với một ít hạt đậu phộng vàng, ước chừng một lượng vàng. Cái hà bao màu trắng bạc vụn chừng tám lượng, tiền đồng thì chừng ba trăm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-thanh-nha-hoan-hau-phu/chuong-36.html.]
Những dược liệu cũng thể đổi thành bạc, còn một đôi vòng tay, một cây trâm hoa hải đường, một đôi khuyên tai trân châu, đều giá trị nhỏ. Xem như nàng chút tài sản nho nhỏ .
Coi như nếu bây giờ nàng khỏi phủ cũng hoảng hốt. Chẳng qua để chuộc tốn ít bạc, chung thể khi khỏi phủ liền uống gió Tây Bắc mà sống. Ít nhất tích cóp đủ tiền mua một tòa nhà , còn tiền vốn buôn bán nữa.
Khương Đường hít sâu một , từ bên trong lấy một lượng bạc, cần tiết kiệm thì cứ tiết kiệm, cần tiêu thì cứ tiêu. Nếu dục vọng tiêu tiền thì kiếm tiền còn ý nghĩa gì nữa chứ!
Ngày mai xem thử, nếu còn phát sốt nữa thì sẽ phủ dạo.
Buổi chiều, Lộ Trúc trở về phòng hạ nhân một chuyến, tiên đưa thuốc cho Hoài Hề, đem những thứ mà Hàn Dư Thanh nhờ nàng đưa giúp cho Khương Đường.
“Hàn quản sự nhờ mang đến cho ngươi.” Lộ Trúc chỉ lo tặng đồ, mặc kệ những chuyện khác, thấy Khương Đường tung tăng nhảy nhót việc gì, nàng cũng dễ trở về phục mệnh đại nương tử.
Khương Đường nghĩ tới Hàn Dư Thanh sẽ tặng đồ cho nàng, Lộ Trúc ở chỗ nàng cũng tiện mở xem, chỉ là chuyện sốt ruột hỏi: “Lộ Trúc tỷ tỷ, thể phủ ?”
Lộ Trúc : “Buổi tối mà phát sốt thì ngày mai là thể ngoài.”
Khương Đường: “Ta nhất định sẽ uống thuốc đầy đủ!”
Trên mặt Lộ Trúc mang theo ý : “Nếu rảnh rỗi đến nhàm chán thì sang phòng bên cạnh để Hoài Hề dạy ngươi sách, hai các ngươi lúc thể bạn.”
Được sắp xếp thật rõ ràng.
Khương Đường cảm thấy Lộ Trúc cũng đạo lý, chờ Lộ Trúc rời , nàng lập tức mở tay nải xem Hàn Dư Thanh gửi tới cái gì cho nàng.
Hai cuốn thoại bản tranh minh họa, một bao hạt thông, một bao hạt dẻ rang đường.
Có thể cùng xem chung với Hoài Hề luôn.
Khương Đường lật hai trang cuốn thoại bản, đột nhiên đặt xuống, đó lấy bạc từ trong ngăn tủ cửa.
Dưới tàng cây sân của phòng hạ nhân, Hàn Dư Thanh đang định rời .
Nhìn thấy Khương Đường, ánh mắt sáng lên: “Ta đang nghĩ nên chờ ở chỗ , ngươi thật sự .”
Khương Đường là lời cảm ơn: “Đa tạ ngươi gửi sách cho , những cái đó tổng cộng là bao nhiêu tiền ?”
Khương Đường nhớ rõ giấy quý sách quý, sợ là tốn ít tiền, nàng cầm đây hai lượng bạc, đủ .
Hàn Dư Thanh vội xua tay cần: “Ta chỉ là cảm thấy ngươi sẽ nhàm chán, mới mua tới để cho ngươi giải buồn thôi, tốn bao nhiêu tiền hết. Hạt thông cùng hạt dẻ rang đường thể ăn lúc xem thoại bản. Khương cô nương, nếu như cần bốc thuốc cũng thể .”
Khương Đường: “Cảm ơn ngươi mua mấy thứ , nhưng bạc thì gửi ngươi, ngươi và chẳng quen, thể lấy đồ của ngươi .”
Hàn Dư Thanh chắp tay lưng : “Biết cô nương rơi xuống nước, mà thể cái gì cả. Chỉ hy vọng một ngày cưới cô nương vợ, bảo hộ cô nương chu .”
Hắn cũng hôm nay đường đột, nhưng nhịn : “Cô nương gả với , liền cần ở Yến Kỉ Đường đương nha chịu vất vả nữa. Ta sẽ kiếm nhiều bạc, cô nương mua cái gì thì cứ mua cái đó.”
Bên ngoài gió mát nhè nhẹ, nhưng khuôn mặt Hàn Dư Thanh ửng đỏ.
Khương Đường há miệng thở dốc, lui về một bước mới : “Hàn quản sự, đa tạ ngươi đưa thoại bản, ở đây là hai lượng bạc, ngươi tạm nhận . Lần ngươi mới tặng điểm tâm cho , thể cứ nhận đồ của ngươi mãi .”
Nét đỏ ửng mặt Hàn Dư Thanh quét sạch còn chút gì, cho rằng Khương Đường sẽ nguyện ý, nhưng……
Hàn Dư Thanh chân tay luống cuống : “Khương cô nương, sai cái gì ?”
Khương Đường Hàn Dư Thanh , cũng sai cái gì, chỉ là tư tưởng quá giống . Hàn Dư Thanh cưới nàng, nàng gả cho thì cần nha nữa. nàng tình nguyện ở Yến Kỉ Đường kiếm tiền chuộc , cũng gả chồng sớm vây ở một phương hậu viện.
Nàng càng theo Lục Cẩm Dao buôn bán, trải nghiệm hơn.
Khương Đường : “Không , chỉ là tựa như thích một đóa hoa, nhưng càng thích bông hoa đó treo ở cành hơn .”