Sau Khi Xuyên Thành Nha Hoàn Hầu Phủ - Chương 52

Cập nhật lúc: 2025-01-09 03:35:13
Lượt xem: 248

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Đường với Lộ Trúc: “Chuyện buôn bán hôm nay nhất định sẽ .”

Lộ Trúc đáp lời mà ngược còn chỉ cho Khương Đường: “Cái béo, cần mười cân điểm tâm chính là quản sự của phủ Hoài Dương hầu, bữa nọ Hoài Dương hầu phu nhân cùng mấy thủ mạt giao[1] đến phủ chúng , nhưng do tiểu nương tử Yến gia ngã xuống nước nên mất hứng về. Đại nương tử đều tặng điểm tâm cho mỗi nhà bọn họ cả.”

[1] Ý chỉ bạn chốn khuê phòng.

Khi đó trông thì vẻ là tốn tiền nhưng chẳng là để lo toan cho chuyện ăn của cửa hàng ư. Mười cân điểm tâm năm lượng bạc, giá tiền mà so với món rẻ nhất của Ngũ Hương Cư còn rẻ hơn một nửa, tuy bình thường mua nổi nhưng với đám gia đình giàu còn chẳng chớp mắt lấy một cái.

Trong phủ nhiều , một viện tặng hai cân, mười cân điểm tâm cũng chẳng đủ chia .

Vung tay là xa xỉ, nhưng món điểm tâm đắt đỏ đầu tiên mà Cẩm Đường Cư bán là để lo việc ăn của cửa hàng.

Chẳng mấy lâu , quản sự mấy nhà tặng điểm tâm bữa nọ đều tới mua. Phu nhân mấy nhà đó giao hảo với Lục Cẩm Dao, cũng chỉ nửa canh giờ lấy bao nhiêu là bánh ngọt và bánh ngàn lớp, hương vị đa phần là vị xanh, mỗi nhà mua mười cân hoặc mười lăm cân khác .

Sợ chuyện buôn bán nên hai loại điểm tâm chuẩn nhiều, lúc đây sư phụ bánh đang gấp rút nhưng vẫn bao nhiêu.

Lộ Trúc cố ý nhắc nhở: “Quản sự các nhà đều quen để khỏi phạm điều cấm. Từ giờ trở , chúng ghi nhớ loại điểm tâm nào bán nhiều, loại điểm tâm nào bán ít. Trông xiêm y cách chải chuốt của khách khứa kìa, ngươi xem, quản sự nha các phủ đều hơn nhiều so với bình thường.”

Lộ Trúc chẳng hề sai, chất liệu xiêm y của vị quản sự mập ban nãy vô cùng, lẽ là tơ lụa. Chẳng thèm liếc bánh khoai sọ nghiền lấy một cái mà mua luôn loại đắt tiền nhất.

Lộ Trúc: “Cửa hàng mới khai trương, đợi đến khi hoạt động dần dần thì thể thuê hai hầu bàn.”

Nhìn đến là thể sẽ mua điểm tâm gì, dẫn đến bên quầy như thế để giới thiệu.

Còn cả chăm lo đến chuyện tình nghĩa của việc buôn bán nữa, đều ghi nhớ để ngày còn trả .

Đại nương tử dạy Khương Đường chuyện ăn, Lộ Trúc bèn tận tâm tận lực dạy dỗ, dẫu Khương Đường hãy còn nhỏ nên cứ từ từ học là . Lộ Trúc cũng theo Lục Cẩm Dao mấy năm mới thể một đảm đương một phía, Khương Đường trông xinh nhưng nếu bản lĩnh giỏi giang thì sớm muộn gì cũng ăn hiếp.

Khương Đường gật đầu: “Vẫn là bánh khoai sọ nghiền với bánh khoai lang bán nhiều nhất. Giá cả của chúng rẻ, mà dùng thử cũng chẳng mất bao nhiêu bạc, nếu ăn ngon thì sẽ mua , còn đến hơn nửa canh giờ nữa.”

Tuy hai loại rẻ nhưng bốn phần lợi nhuận, tương đương với lợi nhuận ròng của một cân điểm tâm bốn năm chục văn tiền.

Lộ Trúc khó hiểu: “Gì mà hơn nửa canh giờ nữa.”

Khương Đường đáp: “Đến khi chuyện buôn bán lên.”

Vì chỉ hai ngày tặng bánh ú. Tuy mua năm lượng bạc so với nửa lượng bạc chỉ tặng hai cái bánh ú nhưng quà tặng thêm là bánh ú mặn.

Bánh ú trứng vịt muối với bánh ú thịt muối, tuy Khương Đường buôn bán bao giờ nhưng cũng bán đồ ăn quan trọng nhất là mùi vị, thế nên bánh ú đầy đủ nguyên liệu.

Đám Lộ Trúc cũng nếm thử bánh ú , đều khá thích.

Không thích ăn bánh ú mặn thì kiểu gì cũng thích ăn, nhưng khi nếm thử mà thấy thích thì đều sẽ cảm thấy ngon.

Điểm tâm vẫn còn thể dùng tiền mua nhưng bánh ú thì .

Vả điểm tâm ngon thì sẽ còn mua.

Khách khứa của Cẩm Đường Cư ít, đa vẫn còn đang chờ xem, trông thấy mua bánh ngàn lớp liền mua một ít để nếm thử.

Không mua một cân thì mua nửa cân, lúc cân đong thu tiền thì ít nhiều gì cũng bớt vài đồng lẻ, bất kể lấy bánh ú thì đều vui vẻ cả.

Làm kinh doanh thì hào phóng, kẹt sỉ.

Người lui kẻ vãng, tấp nập, qua hơn hai khắc, trong cửa hàng mới dần dần ít .

Chưởng quỹ chỉnh sửa sổ sách đống điểm tâm còn , qua gần nửa giờ đồng hồ, tổng cộng bán gần bốn mươi cân bánh khoai sọ nghiền, hơn hai mươi cân bánh khoai lang, ít còn cộng vẫn đủ năm mươi cân.

lúc Lộ Trúc định bụng ngoài xem xét thì quản sự của phủ Hoài Dương hầu đến.

Y trông mập mạp, Khương Đường nhớ.

“Chưởng quỹ , bán riêng lẻ ?”

Quản sự mỉm híp mắt, hệt như phật Di Lặc, mặt mày hiền từ.

chớ trông mặt mà bắt hình dong, trông vẻ hiền hậu nhưng thể trở thành quản sự của một phủ thì tuyệt đối hạng lương thiện gì.

Chưởng quỹ đáp: “Mua lẻ thì , điều với ngài. Bánh ú để tặng , mua đủ nửa lượng thì tặng nhân đậu mứt táo, mua năm lượng tặng hai cái nhân trứng vịt muối và nhân thịt muối, bốn loại vị cái nào cũng như cái nào. Ngài điểm tâm nào thì ở đây sẽ đựng cho ngài.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-thanh-nha-hoan-hau-phu/chuong-52.html.]

Hương vị còn giống , chỗ nào ăn như thế, thật là.

“… Thế thôi, cứ ba cân bánh ngàn lớp vị xanh, ba cân bánh ngọt vị xanh, những thứ khác thì lấy đủ cho năm lượng bạc.” Trong lòng quản sự vẫn còn ấm ức, kinh doanh là tinh ranh, còn suy ngẫm nhằm chỗ sơ hở để chiếm lợi.

“Được chứ quan khách, ngài đợi một lát!”

Từ khi quản sự của phủ Hoài Dương hầu , khách khứa càng lúc càng đông.

Mua gì cũng , đa sẽ cắn răng gom đủ nửa lượng bạc.

Nửa lượng bạc hề ít, là nửa tháng nguyệt ngân của Khương Đường.

Khương Đường và Lộ Trúc trông nom cửa hàng, Lục Cẩm Dao đang mang nên chịu mệt mỏi, bèn về từ sớm.

Khương Đường chờ với Lộ Trúc hơn một giờ cũng về. Ra ngoài một chuyến uống phí, học ít thứ.

*

Tối muộn Lộ Trúc mới về, cửa hàng điểm tâm đóng cửa muộn, cộng thêm kiểm kê chỉnh lý sổ sách, thu dọn đồ đạc nên nán một chút là trời tối đen.

Sau khi về, đến uống nước Lộ Trúc cũng uống lấy ngụm thẳng trong phòng chính.

Lục Cẩm Dao ánh nến sách, là đang chờ Lộ Trúc, trông thấy vẻ vui mừng trong mắt của Lộ Trúc sắp trào ngoài liền thể đoán việc buôn bán khá khẩm.

Lộ Trúc thu biểu cảm mặt rằng: “Đại nương tử, đây là sổ sách.”

Kẻ mua nửa cân tám lạng điểm tâm đều cả, đơn nhỏ kịp ghi, chỉ cần đơn lớn đúng là .

Nàng đưa sổ sách cho Lục Cẩm Dao: “Hôm nay tổng cộng bán một trăm ba mươi lăm cân bánh khoai môn và bánh khoai lang, bánh ngàn lớp vị xanh và bánh ngọt bán bảy mươi ba cân…”

Lục Cẩm Dao , bánh ngàn lớp vị nguyên bản và vị khoai sọ lượt là mười cân, mười lăm cân, bánh ngọt hai vị lượt bán tám cân, mười ba cân.

Người của Ngự triều thích uống , vị của điểm tâm ngon nên vị xanh bán nhất.

Tổng doanh bán là bốn mươi hai lượng chín trăm hai mươi văn tiền.

Nếu tính theo ba phần lợi nhuận thì hôm nay bán lời gần mười ba lượng bạc.

Một chút cũng là ít, cửa hàng hồi môn của Lục Cẩm Dao mỗi tháng kiếm nhiều nhất cũng hơn sáu mươi lượng, xem vẫn là đồ ăn lãi nhất.

hôm nay còn tặng bánh ú, trừ cái thì cũng chỉ lãi mười lượng bạc.

Đây là cửa hàng của một nàng , còn một phần của Cố Kiến Sơn.

Lục Cẩm Dao chuyện buôn bán ngày khai trương là nhất, đó việc kinh doanh sẽ dần vắng lặng, phỏng rằng còn giảm xuống nữa, để thu hồi chi phí mất chút thời gian.

thật ngoài dự đoán của Lục Cẩm Dao.

Lộ Trúc : “Hôm nay một kẻ thuê cân điểm tâm đánh đổ điểm tâm, là hai cân bánh khoai sọ nghiền. Đại nương tử, chuyện …”

Lục Cẩm Dao đáp: “Thưởng là thưởng mà phạt là phạt, ai rơi rớt thì cứ khấu trừ nguyệt ngân của kẻ đó.”

Lộ Trúc: “Vâng.”

Lục Cẩm Dao: “Sư phụ bánh cũng thế, việc cẩn thận một chút.”

Lộ Trúc: “Vâng… Hôm nay vẫn còn thừa ít điểm tâm, nhưng bán nữa. Nô tỳ cửa hàng điểm tâm của nhà khác , nhưng để đến ngày mai lẽ cũng hỏng .”

Ý của Lộ Trúc là, ngày mai vẫn bán tiếp .

Trên gương mặt Lục Cẩm Dao thoáng do dự, cho dù mai lấy bán thì cũng ai thể . Để qua một đêm mà thôi, cửa hàng điểm tâm khác còn thừa điểm tâm cũng mang hết về để bản ăn .

Giá cả của điểm tâm hề rẻ, cho sư phụ bánh trong cửa hàng… thừa một hai cái thì còn , nếu gặp trời mưa thừa nhiều, hoặc là sư phụ bánh cố ý nhiều hơn thì .

Lục Cẩm Dao cất lời: “Gọi Khương Đường đến đây.”

Đầu óc Khương Đường lanh lợi, lẽ nàng thể nghĩ cách.

Đến khi Khương Đường phòng, Lục Cẩm Dao bảo Khương Đường xuống.

Tuy Khương Đường co quắp như nhưng vẫn cẩn thận từng tí một.

Lục Cẩm Dao nhịn phì , bụng nghĩ thế nào thì cứ thế .

“Ngươi xem sổ sách của cửa hàng điểm tâm , trong lòng ngươi cũng tính xem, ba năm gia hạn khế ước công thức, cần bao nhiêu bạc thì phù hợp.”

Loading...