Sau Khi Xuyên Thành Nha Hoàn Hầu Phủ - Chương 83
Cập nhật lúc: 2025-01-10 03:37:24
Lượt xem: 236
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày mốt Cố Kiến Châu sẽ , Lục Cẩm Dao còn truyền tin cho Bình Dương hầu phủ.
Lộ Trúc là của hồi môn của nàng , nhưng Tinh Tương vốn dĩ là nha của Yến Kỉ Đường, báo tin qua đó.
Bởi vì chuyện của Yến Kỉ Đường mà hai ngày nay, bọn nha bận tối mặt tối mày.
Chuyện buôn bán Khương Đường lén bắt buộc dừng , hai khác trong phòng, Lộ Trúc với Tinh Tương đang dọn hành lý Điền Nam.
Lần khi nào trở , cùng gia phú lộ (1), mang thêm vài thứ hơn là mang gì.
(1) Ở nhà thì tiết kiệm, đường mang theo nhiều của để hổ.
Bởi , Yến Kỉ Đường chỉ còn tám nha .
Lộ Trúc là lo lắng nhất, nàng ở đây, chỉ Hoài Hề là việc. Bây giờ là thời điểm quan trọng nhất, đại nương tử thai, thứ đều cẩn thận.
Những khác càng thấy yên lòng, tuy Bạch Vi thể tìm hiểu tin tức, nhưng tính cách đủ chín chắn, Nguyệt Vân Bán Hạ vốn là của Yến Kỉ Đường.
Nói nhẹ là tiến thoái đủ, nặng là chủ kiến.
Mấy Lục Anh thì thôi khỏi nghĩ, cho nên Lộ Trúc mới tìm tới Khương Đường.
“Ta ở đây, Yến Kỉ Đường chỉ một nha nhất đẳng, bây giờ ngươi là nha nhị đẳng.”
Thay vì nhiều thì bằng cho một quả táo ngọt, Khương Đường nguyện ý về phía thì mới thể tận tâm che chở cho đại nương tử.
Khương Đường lập tức hiểu ý của Lộ Trúc, nguyệt ngân của nha nhất đẳng là hai lượng bạc, hơn nữa ở phòng hai . Ngoại trừ chỗ bên ngoài, còn nhiều chỗ thấy .
Ví dụ như, cứ hai ngày là Hoài Hề thể phủ một , phép xem sổ sách quản lý cửa hàng, gác đêm, việc nặng.
Tuy bây giờ Khương Đường cũng quyền hạn đó, nhưng như thì thể danh chính ngôn thuận hơn chút.
Nàng : “Lộ Trúc tỷ tỷ cứ yên tâm.”
Lộ Trúc thích chuyện với thông minh: “Ngày thường quản lý những nha quyền, tư khố của đại nương tử, thiệp xã giao của các phủ. Đôi khi cũng sẽ giúp đại nương tử ngoài việc, ngươi chỉ cần sai bảo.”
Khương Đường: “Ta .”
Lộ Trúc vỗ vai Khương Đường: “Vậy hẹn gặp cuối năm.”
Hôm nay là ngày mười bốn tháng sáu, sáng mười sáu sẽ .
Hai ngày nay Lục Cẩm Dao sẽ giao việc cho Lộ Trúc Tinh Tương, để cho Bạch Vi tiếp quản việc , khi hai họ dặn dò rõ ràng tất cả việc của xong là thể về nhà.
Người nhà của Lộ Trúc ở Bình Dương hầu phủ, nhà của Tinh Tương ở ngay phủ Vĩnh Ninh hầu, dặn dò trong ngoài xong, giờ mới yên tâm rời .
Sáng sớm ngày mười sáu tháng sáu, Lục Cẩm Dao ở cổng chính tiễn Cố Kiến Châu , đó nàng lập tức đến chính viện.
Hàn thị trông chừng mấy ngày, trông tiều tụy hơn nhiều. Nàng luôn nghĩ thể ăn chứng tỏ bệnh tình chuyển biến , nhưng sự thật là Trịnh thị xuống giường còn xuống .
Nàng chất vấn của phòng bếp nhỏ, nhưng Trịnh thị thể ăn cơm, đại phu thì mời hết tới khác, ai nấy đều lắc đầu kêu bất lực, Hàn thị thật sự gì đây.
Ngự y trong cung cũng mời , y thuật cao siêu thì cao siêu hơn ngự y ?
Nếu cứ tiếp tục như , thật sự chuẩn quan tài thôi.
Trịnh thị mắc tâm bệnh, ngoại trừ gặp Cố Kiến Sơn thì còn cách trị liệu nào khác.
Cố Kiến Sơn thể về, tướng lĩnh trong quân, ngoại trừ điều lệnh của Hoàng thượng thì phép tự tiện rời khỏi quân doanh.
Hoàng thượng thể nào mặc kệ quân sự Tây Bắc, bởi thế một chuyện nhỏ bé như đáng để Cố Kiến Sơn trở về.
Mỗi khi thấy chồng giường dậy nổi, Hàn thị nhớ tới nhi tử đang sách ở thư viện, đó thở dài thườn thượt, trong lòng cảm thấy vô cùng may mắn, may mà Viễn ca nhi học giỏi, ngày sẽ thi khoa cử, chứ rời nhà quá xa.
Việc Khương Đường thể là giúp Trịnh thị vui vẻ hơn chút.
Nàng mang hoa hoa cỏ cỏ trong phòng, tả cho Trịnh thị đồ ăn như nào, nguyên liệu nấu ăn lấy từ , Trịnh thị thích mấy thứ đó.
Nàng với bà mấy chuyện thú vị xung quanh, cái gì chơi vui, cái gì thể pha trò.
Qua bốn năm ngày, tinh thần Trịnh thị hơn chút, thể đỡ bà xuống giường vài bước.
Bà thích chuyện với Khương Đường, nếu Khương Đường của hồi môn của Lục Cẩm Dao thì bà chắc chắn sẽ do dự điều nàng tới chính viện.
Trịnh thị cảm thấy, Khương Đường còn giống nữ nhi của hơn nữ nhi, sự hiếu thảo của những khác với bà giống với tôn kính hơn, mà tôn kính thì dám thiết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-thanh-nha-hoan-hau-phu/chuong-83.html.]
Nếu là hồi trẻ, Trịnh thị sẽ thích cảm giác đó, nhưng bây giờ bà còn thích nữa.
Có điều tôn nữ tôn tử của bà cũng nề nếp giống .
Khương Đường tươi trẻ.
Trước bà thích nhan sắc quá xinh quyến rũ, cảm thấy đấy là vũ mị câu nhân, tấm gương cho khác noi theo, nhưng bây giờ bà đấy là tâm sinh tướng.
Tướng chỉ là tướng mạo, đôi mắt của Khương Đường trong veo, chỉ thôi khiến lòng sinh thiện cảm.
Khương Đường: “Chờ ngài khỏe nô tỳ sẽ chơi cờ nhảy, đánh bài lá, chơi mạt chược với ngài, còn ngoài đá cầu nữa.”
Trịnh thị: “Cầu?”
Nếu Trịnh thị sinh ở hiện đại nhất định sẽ thích múa ở quảng trường, nhưng bà nuôi lớn trong cao môn đại hộ nên ngay cả quả cầu lông gà cũng chơi qua.
“Nó từ lông gà, bên cố định bằng một miếng sắt mỏng. Đá nhẹ một cái là nó bay lên trời, đó rơi xuống dùng mười tám thế võ tiếp lấy nó, xem ai tiếp nó nhiều hơn!” Khương Đường khanh khách : “Còn nhiều trò vui hơn nữa, phu nhân thích ngắm hoa uống , nhưng nha chúng nô tỳ dây chun, đập tay, thì thầm,... gì cũng chơi.”
Trịnh thị trong lòng, bà thích mấy thứ đó.
mấy thứ đó cần cho xã giao.
Nam nhân ngoài việc giao du, nữ nhân ngoài trừ quán xuyến từ xuống phủ, còn với mấy nương tử của quan viên nam nhân kết bạn, mà thì tụ một chỗ chuyện.
Bởi vì gả cho Vĩnh Ninh hầu mà bà còn liên lạc với bạn khuê phòng.
Một ở Thịnh Kinh, một gả xa thì mà liên lạc.
Ngồi tụ với thì chỉ bàn hoa trang sức , lời trong lời ngoài còn tâng bốc lẫn , cực kỳ nhàm chán.
Đợt bệnh khiến cho Trịnh thị hiểu , bà cũng giống như bao .
Đều đối mặt với sống chết, lo lắng cho hài tử. Những điều , Cố Kiến Sơn mười mấy tuổi hiểu .
Tuy Trịnh thị thể xuống giường nhưng thời gian trong một ngày vẫn nhiều, ngày hai mươi tháng , khi Trịnh thị tỉnh bà tưởng vẫn đang mơ, bà gặp Cố Kiến Sơn.
Giấc mơ thế bà mơ nhiều , lúc thì Cố Kiến Sơn bên mép giường, với bà, mẫu , con đây.
Bà đưa tay chạm đến, thấy tăm nữa.
Lần là sống sờ sờ, ngay ngắn mặt bà.
Trịnh thị bắt lấy tay Cố Kiến Sơn thành tiếng: “Con về .”
*
Khi Khương Đường thấy Xuân Đài ngoài cửa chính viện, nàng còn tưởng hoa mắt.
Đã lâu lắm nàng gặp Xuân Đài, Xuân Đài cũng thấy nàng, gật đầu với nàng, xem như lời chào hỏi.
Khương Đường còn phản ứng kịp, đó thấy một xốc rèm châu lên bước từ nhà chính, ai khác, mà quả thực là Cố Kiến Sơn.
Sao lúc Cố Kiến Sơn trở về, chẳng lẽ là vì Trịnh thị.
Không kịp nghĩ nhiều, Khương Đường hành lễ với đó từ đằng xa, quy tắc của hầu phủ, hạ nhân thấy chủ tử đều hành lễ, cho dù là ở xa, chủ tử còn thấy.
Tại Cố Kiến Sơn trở về liên quan đến chuyện của nàng, Khương Đường cúi đầu, mãi cho đến khi mặt bao phủ một bóng đen nhánh.
Cố Kiến Sơn mặt nàng, ngăn ánh mặt trời: “Mấy ngày nay, là ngươi hầu hạ phu nhân dùng bữa ?”
Khương Đường: “Bẩm ngũ công tử, là nô tỳ.”
Lúc nãy cách khác xa, bây giờ cúi đầu, Khương Đường dáng vẻ hiện tại của Cố Kiến Sơn như nào, chỉ thấy giọng khàn.
Cố Kiến Sơn hỏi Trịnh thị ăn uống thế nào mới phất phất tay cho Khương Đường lui xuống.
Khương Đường lập tức về phòng bếp nhỏ, nàng báo tin Cố Kiến Sơn trở về cho Tôn đại nương và Lý đại nương : “Ngũ công tử trở , bệnh của phu nhân chắc sắp khỏi , buổi trưa ngũ công tử dùng cơm ở đây , chúng nấu nhiều thêm chút .”
Tôn đại nương và Lý đại nương đều thấy vui mừng, trong miệng lẩm bẩm trở về là trở về là : “ là một chuyện , bệnh của phu nhân sẽ khỏi ngay thôi, hầu gia cũng lo lắng nữa.”
Khương Đường cho rằng buổi trưa chắc chắn Cố Kiến Sơn sẽ đến chính viện dùng cơm, bởi vì Bạch Vi qua, Yến Hồi Đường nha hầu hạ, bên phía phòng bếp nhỏ cũng nổi lửa, lấy cơm từ phòng bếp lớn về đến nơi sẽ lạnh, nhưng giữa trưa mà Cố Kiến Sơn vẫn qua đây.
Tất nhiên Trịnh thị cho rằng Cố Kiến Sơn việc bận, lát nữa sẽ tới, Trịnh thị thuốc tự khỏi, chỉ mặt thôi thấy khá hơn năm sáu .
Bây giờ bà cần Khương Đường đút cho ăn nữa, nếu hợp quy củ, bà sẽ Khương Đường ăn hơn, một cô nương như khi ăn chắc chắn cũng sẽ .