Sau Khi Xuyên Thành Nha Hoàn Hầu Phủ - Chương 89

Cập nhật lúc: 2025-01-11 00:53:29
Lượt xem: 200

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy ngày nay Khương Đường sàng lọc ba phần bái , một cái là mời thưởng sen của An Dương quận chúa.

Là ngày ba mươi tháng sáu, tức là ngày hôm .

Một cái là mời tới hội phẩm thơ của phu nhân Thành Khang bá đầu tháng bảy, vặn ngày hẹn của An Dương quận chúa. Khương Đường nhớ rõ Tam nương tử Vân thị là đích thứ nữ của phủ Thành Khang bá, theo tình huống hiện tại là tam phòng tứ phòng xây dựng quan hệ với nên buổi tiệc nhất định .

Cuối cùng là mời mời Lục Cẩm Dao đến xem hội đèn lồng dịp Thất Tịch, do bạn chốn khuê phòng của Lục Cẩm Dao – Nhị nương tử của phủ Định Bắc hầu gửi tới.

Xem là thấy Cố Kiến Châu ở nhà nên mời Lục Cẩm Dao ngoài giải khuây.

Khương Đường mang ba tấm bái đến thư phòng, Lục Cẩm Dao xem qua một lượt : “Loại bái nếu quyết định thì cần trả lời, nếu thì khéo léo viện cớ.”

Lục Cẩm Dao nhận lấy ba bái : “Trước tiên sẽ đến hội thưởng sen, hội phẩm thơ chờ khi hội thưởng sen về thì . Ngươi sắp xếp y phục để mặc ngày yến hội, bao gồm y phục và trang sức, hiểu thì hỏi Hoài Hề.”

Khương Đường đầu tiên mấy chuyện sợ là sẽ sai sót, nhưng thì lẽ cũng cơ hội .

Nha nhất đẳng chỉ trả bạc cao hơn mà còn thể tiếp xúc với tầng lớp của xã hội, cũng sẽ quyết định việc đồ vật trong cửa hàng của nàng thể bán cho ai, chuyện đối với nàng sẽ lợi về .

Khương Đường : “Nô tỳ lập tức chuẩn .”

Y phục Lục Cẩm Dao mặc mỗi cửa sẽ ghi chép , cửa quan trọng nhất chính là hợp quy củ, ví dụ như khi tham gia yến hội thể đoạt sự nổi bật của chủ tiệc.

Y phục Lục Cẩm Dao phần lớn đều là tông màu nhạt như trắng, xanh lam, xanh ngọc…mặc những màu sẽ ít khi mắc .

Trang sức chọn loại sang trọng nhưng khiêm tốn một chút, Khương Đường gọi đây là giảm khả năng mắc . Sau khi phối y phục và trang sức xong xuôi, Khương Đường mang hỏi Hoài Hề , Hoài Hề gật đầu xong thì mới mang tới cho Lục Cẩm Dao xem.

Cho đến khi Lục Cẩm Dao cũng gật đầu thì mới xem như là qua ải.

Lục Cẩm Dao phát hiện cách phối y phục của Khương Đường còn và hợp hơn so với Lộ Trúc một chút.

Màu sắc thuận mắt, phụ kiện và trang sức cũng nhiều lắm, đều dựa theo màu sắc y phục để chọn lựa.

Không cái khác, chỉ như thôi là khiến cảm thấy thư thái.

Tiệc thưởng sen tổ chức ngày hôm , chính là ngày ba mươi tháng sáu.

Lục Cẩm Dao đưa Khương Đường và Nguyệt Vân theo, tính cách của Nguyệt Vân trầm tĩnh, cách việc cũng thỏa.

Còn về phần Khương Đường… là do An Dương quận chúa hỏi thăm qua mấy .

Loại yến hội ngoài nương tử của các gia tộc thì còn các quý công tử tới ngắm hoa ngâm thơ.

Chuyện xem như quyết định xong, Khương Đường dùng thời gian còn trống để xem bái hoặc là ở phòng bếp nhỏ thức ăn.

Nói tóm vẫn vô cùng nhàn nhã.

Ngày tháng của bọn Lục Anh vẫn trôi qua như , ngoại trừ chờ Lục Cẩm Dao phân phó công việc thì thời gian còn đều ở trong phòng thêu khăn.

Biết Khương Đường hiện tại Lục Cẩm Dao coi trọng nên trong lòng bọn họ cũng chút tự nhiên. Khương Đường trọng dụng cũng vì nàng xinh , cũng nàng nịnh nọt bề để cửa mà là dựa năng lực của chính .

Nhờ Khương Đường mấy thứ nên mới ngày hôm nay, các nàng thì đương nhiên sẽ .

Hâm mộ thì hâm mộ nhưng thể ghen ghét .

Cuối cùng Khương Đường vẫn hầm canh gà cho các nàng đấy thôi.

Bội Lan gặm một cái đùi gà to: “Đường Đường, hôm nay nhiều món ngon như !”

Không là loại thức ăn bỏ quá nhiều gia vị, món nào vị cay, hương vị thanh đạm, chính là mùi thơm nguyên bản của nguyên liệu nấu ăn, ngọt thanh dễ chịu.

Còn cho một loại cảm giác ăn mấy thứ sẽ mập.

Trước Lục Anh qua chỉ khi nào Khương Đường vui vẻ thì mới bày nấu vài món ăn, nhưng bộ dáng nàng bây giờ thấy một chút gì gọi là vui vẻ.

Vậy tại nấu?

Bội Lan hỏi cảm thấy nên hỏi.

Thời tiết hiện tại đang nóng, ăn một chút mì sợi bắt đầu đổ mồ hôi, cần là thoải mái tới mức độ nào, ăn xong tắm một cái, hoặc là chuẩn nước ấm lau , đó đánh một giấc ngon lành.

Khương Đường chỉ ăn hơn một nửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-thanh-nha-hoan-hau-phu/chuong-89.html.]

Canh gà hầm một nồi to, thể bảo quản đến sáng mai, cũng thể nấu mì ăn.

Đương nhiên là vô cùng ngon, trong nồi xương cá, xương bò, một con gà và nửa con vịt, cũng ít hải sản và bào ngư mua từ tiệm tạp hóa, còn dược liệu mà An Dương quận chúa và phủ Yến quốc công tặng.

Dược liệu thể dùng bậy bạ nên Khương Đường hỏi qua lang trung trong phủ khi dùng.

Nàng nghĩ cứ sẽ bên chính viện tới mang .

chờ đến giờ Hợi cũng thấy bên đó sang, Khương Đường đành bưng canh gà về phòng hạ nhân.

Cho một ít mì sợi, mỗi chia mấy lát thịt, cứ như ăn một chén canh cùng với mì sợi.

Trong lòng Khương Đường chút mất mát khi của chính viện tới, buổi tối lúc trở về nàng cũng cách Cố Kiến Sơn một xa xa, cứ giữ cách đó suốt cả đoạn đường.

Rõ ràng ngày đó vô cùng mệt mỏi bên cạnh núi giả, hiện tại bước nhẹ nhàng, giống như từng chuyện gì xảy .

Nam Tuyết với nàng ngày mai cần đến chính viện nữa, xem cũng cơ hội thấy nữa.

Cố Kiến Sơn từng cứu nàng một mạng ở núi giả, nàng cũng tại núi giả giúp một .

Lúc ở thôn trang Cố Kiến Sơn lên tiếng vì nàng, nàng bánh lương khô cũng xem như giúp Cố Kiến Sơn.

Hai bên tương xứng, ai nợ ai nữa.

Khương Đường nhấp môi một chút: “Là vì vui vẻ, các ngươi ăn nhiều một chút.”

Không còn nợ nần nên cả nhẹ nhõm, thể vui .

Tĩnh Mặc há miệng thở dốc, nếu Khương Đường thể tâm sự cùng với các nàng thì , thì sẽ dễ chịu hơn.

Ăn phân nửa thì gõ cửa phòng, Bội Lan đầu hỏi: “Là ai đó?”

“Ta là Tường Vi của chính viện, tìm Khương Đường tỷ tỷ.” Người chuyện là một tiểu cô nương mặt tròn tròn, bộ dáng rộ lên ngọt ngào, Khương Đường lên: “Ta đây, chuyện gì thế?”

Tường Vi : “Ta đói bụng quá, xin một ít thức ăn ?”

Bọn nha lén mua bán đều là mượn, bằng sẽ dễ dàng mang tai mang tiếng.

Khương Đường đưa mắt cái nồi, còn nửa nồi canh gà: “Chỉ còn canh gà ?”

Tường Vi : “Được, đương nhiên là , mang canh gà .”

Khương Đường: “Ở đây còn một ít mì sợi, ngươi cũng mang , trụng với canh gà là thể ăn .”

Tường Vi để một trăm đồng tiền ôm nồi canh gà mất: “Ngày mai sẽ mang nồi qua trả.”

Nồi mất nhưng cơm vẫn tiếp tục ăn. Khương Đường ăn nhanh mấy miếng mì sợi, ngẩng đầu lên thấy Bội Lan và Tĩnh Mặc đang nàng, mì sợi trong miệng Bội Lan còn cắn đứt, đang vắt lủng lẳng thành chén.

Khương Đường: “Làm ?”

Bội Lan tuy tham ăn nhưng việc đoán ý chủ tử nàng hơn so với những khác, là vui vẻ tức giận đều sẽ đoán .

Nếu đang tức giận thì nàng nhất định sẽ lảng vảng mặt bọn họ.

Vừa Khương Đường vẫn còn đang buồn bã mà, mới đó vui vẻ .

Tĩnh Mặc dang tay: “Thấy ngươi xinh như nên nhiều thêm một chút.”

Bội Lan: “Còn là do ăn ngon quá nên mới ngây ngẩn cả .”

Hôm nay tới lượt Lục Anh trực đêm, Tĩnh Mặc và Bội Lan cũng kiểu nhiều chuyện, Khương Đường bất đắc dĩ : “Sao lúc nãy thấy các ngươi sửng sốt như , , ăn nhanh kẻo nguội mất.”

Ở một phía khác, Tường Vi bọc nồi lẩu trong một tấm vải bông để giữ ấm, tới một nơi cách phòng hạ nhân tương đối xa mới giao nồi lẩu cho Xuân Đài.

Xuân Đài ngàn ân vạn tạ: “Đa tạ Tường Vi tỷ tỷ, nếu nhờ tỷ thì hôm nay sẽ c.h.ế.t đói ở đây mất.”

“Bớt lắm mồm, mau .”

Xuân Đài ôm nồi lẩu chạy về Yến Hồi Đường, khi trở về thì bắt đầu trụng mì, nấu xong mang đến chỗ Cố Kiến Sơn.

“Công tử, ăn cơm.”

Cố Kiến Sơn cảm thấy lời giống như một câu từng trong sách vở.

Này, tới ăn cơm .

Loading...