Sau Khi Xuyên Thành Nha Hoàn Hầu Phủ - Chương 91

Cập nhật lúc: 2025-01-11 00:53:32
Lượt xem: 187

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nam nữ ngự triều giới hạn nghiêm, mấy lang quân bên bờ phẩm thơ, nhưng mấy bài thơ hủ lậu, thật sự hủ lậu.

Bây giờ đang là lúc hoa sen nở rộ, chỉ nàng tới hồ Bích Thủy.

Tuy An Dương là quận chúa nhưng cũng chính vì nàng là quận chúa nên mới thể bao vây nơi , chỉ để nàng ngắm cảnh .

“Bên ở thế tử Định Bắc hầu, chúng ở bên đừng va chạm.” Giọng của An Dương nhỏ, là vì nhắc nhở cho các tiểu nương tử bên .

Ngoại trừ Lục Cẩm Dao thì những còn đều gả chồng.

Con của Định Bắc hầu thế tử , đều , tránh chút chỗ nào thiệt.

Lục Cẩm Dao gật gật đầu, cùng một phụ , nhưng phẩm chất giống .

Khuê mật của nàng tức Sở Hàm Ngọc gả cho nhị công tử phủ Định Bắc hầu Chu Thần Phong, so với Chu Thần Viễn thì nhân phẩm phần cao hơn.

Nếu so sánh thì hành vi của trưởng tử là Chu Thần Viễn khiến thấy khinh thường.

Có thê thất, ham mê cái .

Tránh xa chút là đúng.

Khương Đường phía Lục Cẩm Dao, suy nghĩ vòng vòng. Nàng từng đưa cơm cho phu nhân Định Bắc hầu, gặp qua Chu Thần Viễn một .

Nếu An Dương thì tất nhiên nàng sẽ lung tung.

Đến đình giữa hồ, An Dương kéo Lục Cẩm Dao xuống.

Cảnh sắc ở đình giữa hồ hơn cả, gió sen gợn sóng, những ngọn núi xanh đằng xa kéo dài dứt, sương sớm mây mờ gió thổi đến, như những dải lụa của tiên tử đang bay vút lên trời.

Dạo tâm trạng của Lục Cẩm Dao , thấy cảnh sắc như thế, trong lòng nàng thoải mái hơn nhiều.

chèo thuyền hồ, ở mũi thuyền thổi sáo, thỉnh thoảng xen kẽ vài câu thơ văn.

Giống như trong

Chỉ câu ca thôi thì gì, nhưng khi xướng xong câu , Lục Cẩm Dao thấy một tràng vang.

Vẻ mặt An Dương khẽ trầm xuống, nàng đuổi nha hái sen: “Các ngươi hái sen , giữ trưa tiệc hoa sen, nhớ đừng xa.”

Thấy An Dương thế, những khác cũng kêu nha .

Lục Cẩm Dao đầu dặn dò: “Các ngươi cũng .”

An Dương gõ nhẹ lên bàn: “Các nàng hết , thì chúng tiện lắm.”

Nàng chỉ Khương Đường : “Tiểu ông[1] bên đồ ăn ướp lạnh sẵn đó, đại nương tử nhà ngươi ăn đồ quá lạnh, lấy rã đông .”

[1] Một vật dụng bằng đá để cất trữ đồ ăn.

Khương Đường hành lễ, qua bên cạnh mở tiểu ông , thì thấy thế mà mà thạch băng đường đỏ của Cẩm Đường Cư bán.

Thạch băng cắt thành nhiều miếng nhỏ, trong suốt sáng trong như thủy tinh, bên rưới mấy muỗng nước đường đỏ lớn, còn nho khô, đậu phộng và các món ăn kèm khác.

Duy chỉ bánh sơn tra, chắc là để ý Lục Cẩm Dao thai nên cố ý để .

Những thiết với An Dương quận chúa, hoặc phận cực kỳ quý trọng, trong đó một cực kỳ yên tĩnh, là ấu nữ của trưởng công chúa, đường của An Dương, cũng là quận chúa tôn quý.

Còn những phận bình thường, là thứ nữ trong phủ nào đó, khi Khương Đường xem như .

Có lẽ An Dương với tư cách là quận chúa, cần lo chuyện .

Cho nên ở đây, phận địa vị là ưu tiên hàng đầu, kết giao với khác, thứ nên coi trọng nhất là phẩm chất.

An Dương thể nhớ rõ Lục Cẩm Dao ăn sơn tra, chỉ điểm thôi khiến lòng sinh hảo cảm.

An Vương phủ mang đến đồ sứ, màu sắc trong suốt, thậm chí còn thể thấu quang.

Bát nhỏ màu trắng ngà đựng thạch băng màu hồng phấn như gãi đúng chỗ ngứa.

Lúc mặt trời mọc, bát ánh mặt trời chiếu rọi , mắt vô cùng.

Một chén thạch băng múc , mà ngạc nhiên. Người ngạc nhiên đầu tiên là Lục Cẩm Dao, bởi khác đây là gì nhưng nàng thể ?

An Dương nở nụ : “Ngày nào cũng ăn hai chén . Chắc chắn Lục tỷ tỷ từng ăn , các ngươi ăn bao giờ ?”

An Bình quận chúa lắc lắc đầu.

An Dương: “Mau nếm thử, món giải nhiệt cho ngày hè là nhất. Hồi mới đầu mẫu ăn thấy ngon, nhưng ăn xong ngày nào cũng thèm một chén, nhưng mua từ sớm, chứ chờ trời nóng là chẳng còn gì cả.”

Nghe đầu bếp khi nấu sẽ bỏ túc trong món ăn, e là ở đây cũng bỏ, nàng còn đặc biệt kêu thái y xem qua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-thanh-nha-hoan-hau-phu/chuong-91.html.]

Kết quả tạo thành một trò .

An Bình quận chúa múc một muỗng nhỏ, đôi mắt vụt một cái sáng lên: “Hình như ăn qua , giống món bột đông đầu bếp trong phủ , nhưng khi ăn món thấy giòn.”

Lục Cẩm Dao đúng lúc lên tiếng: “Mọi thích ăn là , cần kêu xếp hàng chờ, để kêu tiểu nhị cửa hàng đưa đến.”

An Dương: “Đấy là cửa hàng của Lục tỷ tỷ , thì tiện hơn nhiều , ngày nào cũng thể ăn.”

Lục Cẩm Dao : “Vài món mới mẻ thôi mà, các ngươi thích ăn là .”

, vô hình trung Cẩm Đường Cư tuyên truyền một phen.

Chờ bọn nha phía bên trở về, An Dương thích thú chọn hoa sen: “Nghe lá sen thể chiên ăn, ở đây còn đài sen, giữa trưa chúng sẽ uống chè hạt sen, ăn bánh hoa sen ngàn lớp, với gà nướng lá sen.”

Kể từ khi sức khỏe lên, An Dương cảm thấy hứng thú với đồ ăn nhiều hơn những thứ khác, nàng hận thể ăn qua một tất cả các món.

Người chủ tử như các nàng xen , chỉ cần căn dặn là sẽ .

Còn những khác là khách, tất nhiên cần nha của mấy Lục Cẩm Dao việc ở đây.

Khi An Dương đến dẫn theo đầu bếp.

Nàng kêu gã sai vặt quanh đây xem chỗ nào bán cá tôm gì , dựa núi ăn núi, dựa sông ăn sông, gần đây chắc là ngư dân.

Cá tôm mua về, thể nướng ăn.

Khương Đường phía Lục Cẩm Dao xem nhớ, tổ chức yến hội cần gì, thế nào chiêu đãi khách nhân.

Lục Cẩm Dao lên tiếng thì nàng thể chủ động giúp đỡ nấu cơm, bên ngoài nàng là nha của Lục Cẩm Dao chứ đầu bếp nữ của An Dương quận chúa.

lá sen trong hồ, Khương Đường cũng ăn gà nướng lá sen, cơm hấp lá sen.

Dùng lá sen bọc đem hấp, chắc chắn nước sốt sẽ thấm hết trong gà.

Nguyệt Vân hái thêm mấy lá sen, với thêm kha khá hoa sen, đó tìm cái lọ cắm hoa .

Khương Đường nhỏ giọng : “Lát nữa hái nhiều nhiều chút, trở về món cơm hấp lá sen với gà nướng lá sen.”

Vừa đồ ăn ngon, Nguyệt Vân nhanh chóng nhớ kỹ, nàng từng ăn qua hai món nhưng mà ăn qua đồ ăn Khương Đường .

Chắc chắn dở .

Khương Đường với Nguyệt Vân đằng kề tai thủ thỉ, Lục Cẩm Dao thấy cũng quan tâm, cho dù Khương Đường gì thì nhất định sẽ đưa phần ngon nhất cho nàng .

Tôm cá trong hồ chắc hẳn tươi hơn chỗ khác, khi về nàng sẽ mua một ít.

Nguyệt Vân còn hái mấy đóa đài sen, bên chuẩn thức ăn, Khương Đường với Nguyệt Vân đằng lột đài sen cho Lục Cẩm Dao.

Mấy đài sen lột chia cho mỗi họ một ít, mới ăn mấy hạt, Lục Cẩm Dao lắc đầu ăn nữa.

“Các ngươi lột ăn , các ngươi phủ, nơi đây cảnh sắc , tự ngắm .”

Nha bình thường mỗi tháng chỉ một ngày nghỉ, ngoài đều xem ý của chủ tử.

Lục Cẩm Dao yên ở đây, chắc sẽ chuyện gì xảy , Khương Đường với Nguyệt Vân cần chằm chằm nàng .

Nghĩ đến lời An Dương , Lục Cẩm Dao dặn thêm một câu: “Đừng xa.”

Khương Đường Nguyệt Vân cùng lúc hành lễ đáp , nhưng mà, hai họ chỉ trong đình ngắm cảnh.

Mấy An Dương cũng ăn hạt sen, nàng luôn nhịn nghía qua Khương Đường, nhưng hành vi phù hợp.

An Dương thấy nàng quá , cho dù là động tĩnh đều .

Người như nên yên đây, chứ để cho đám Chu Thần Viễn liếc mắt một cái cũng đáng tiếc.

Chẳng qua, khi Nguyệt Vân trở về, mấy nha của các nàng vẫn về.

An Dương chỉ một gã sai vặt: “Đi tìm , đừng xa.”

Chỉ chốc lát khi gã sai vặt , bốn gã sai vặt đến đây, mặc trang phục của An Vương phủ, bọn họ xách theo mấy sọt tôm cá, với vài thúng hoa sen lá sen: “Thế tử của chúng quận chúa với Tứ nương tử ở đây, nên cố ý đưa đến, cảm tạ ân thu lưu cứu trợ của Tứ nương tử hôm đó.”

Lục Cẩm Dao đây là gã sai vặt của phủ nào.

Định Bắc Hầu phủ.

Hôm đó thu lưu là nể tình Sở Hàm Ngọc, hơn nữa thể cứu.

Chuyện qua hai tháng, nếu cảm tạ thì sớm tới cửa .

Quang minh chính đại đưa đồ đến đây thật đường đột, nhưng nghĩ đến cách của Chu Thần Viễn, khiến lòng Lục Cẩm Dao thấy chán ghét.

Loading...