Sau Khi Xuyên Thành Nha Hoàn Hầu Phủ - Chương 94
Cập nhật lúc: 2025-01-11 00:53:38
Lượt xem: 215
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Kiến Sơn cho đụng , Xuân Đài lập tức đặt về chỗ cũ dám đụng vô nữa.
Cố Kiến Sơn : “Đi phòng bếp lớn lấy nồi canh gà hầm cho ăn .”
Sau đó từ sáng tới trưa Cố Kiến Sơn chỉ ăn canh gà hầm với bánh quy. Buổi tối, Xuân Đài nhờ Tường Vi thêm một chuyến, lấy về một bao cơm hấp lá sen, một con gà nướng lá sen.
Lá sen trải qua chế biến đổi thành màu nâu, nhưng vẫn còn một mùi thơm ngát. Nhìn giống gà ăn mày Cố Kiến Sơn nướng ở dã ngoại, cũng tròn vo như , nhưng mà bên ngoài bọc một lớp bùn.
Lột lá sen mùi càng thơm hơn, nóng bốc lên, Cố Kiến Sơn sợ nóng trực tiếp dùng tay xé ăn.
Hắn xé một cái đùi cho Xuân Đài, ăn một nửa mới phát hiện trong bụng gà còn cái gì đó, ít nấm, nấu chín, ăn mùi thịt gà. Còn khoai sọ với khoai tây, nấu cùng với thịt gà nên cũng vị ngọt thanh.
Thịt gà cực kỳ mềm, đặc biệt khi so sánh với bánh quy khô thể thấy nó vô cùng mềm.
Có lẽ khi nấu nêm nếm nên hương vị mặn nhạt, ăn ngon hơn gà hầm, với ăn tiện.
Căn bản cần lấy đũa.
Bên trong cơm hấp lá sen là thịt muối băm nhỏ với gạo nếp, còn đậu đũa và nấm. Một bao lớn cỡ nắm tay, cắn một miếng ngập răng, thơm thơm mặn mặn.
Cố Kiến Sơn chỉ mới ăn qua một thứ bằng gạo nếp là bánh ú, năm nay còn ăn bánh ú bởi vì tiết Đoan Ngọ đang lên đường.
Bên ngoài củ cải khô, nhưng nhai trong miệng một cái nó tuôn nước sốt thơm ngon. Nấm thì vô cùng dẻo dai, tăng thêm hương vị khác biệt cho gạo nếp với đậu đũa. Món cơm nắm ăn ngon chịu .
Ăn bữa cơm chỉ giúp Cố Kiến Sơn thấy thoải mái trong lòng, thoải mái trong bao tử, mà cả tay cũng thoải mái.
Ăn cơm xong rửa tay sạch sẽ, Xuân Đài nhanh chậm kể cho Cố Kiến Sơn tin tức hỏi thăm . Những chuyện đáng lẽ do nha , nhưng ai bảo Yến Hồi Đường nha chứ.
Nên nó rơi xuống đầu Xuân Đài.
Xuân Đài : “Hôm nay Tứ nương tử đồng ý lời mời đến hồ Bích Thủy, thế tử Định Bắc hầu cũng , nhưng đường trở về ngựa nổi chứng, cả lẫn ngựa đều lao xuống mương, chân còn ngã gãy.”
Còn về phần ở hồ Bích Thủy xảy chuyện gì thì mỗi một kiểu.
“Có thế tử Định Bắc hầu năng lỗ mãng với Tứ nương tử, bất kính tôn trọng An Dương quận chúa, còn Chu Thần Viễn lễ độ, tạ ân cứu mạng của Tứ nương tử nhưng đúng lúc nên mới lật xe.” Xuân Đài nên tin cái nào.
Hắn kể chuyện là giúp công tử phân tâm, trong lòng nhẹ nhõm hơn chút.
Cố Kiến Sơn xong nhăn mày: “Chu Thần Viễn.”
Xuân Đài hồi Cố Kiến Sơn ở trong thôn trang của Lục Cẩm Dao từng ăn tết với Chu Thần Viễn, càng là bởi vì Khương Đường, nên chỉ kể chuyện hỏi thăm : “ , công tử luôn ở Tây Bắc nên , thế tử của phủ Định Bắc hầu thường xuyên lưu luyến mấy bông hoa đầu ngõ, còn nuôi hai ngoại thất, ầy, truyền khắp đường phố .”
Nuôi ngoại thất là chuyện vinh quang, bất kể là ai cũng đều lén lút, chỉ Chu Thần Viễn là khoe khoang, trong nhà còn mấy tiểu .
Cố Kiến Sơn quả thực mấy chuyện lặt vặt : “Ngươi kêu Minh Triều đến đây.”
Xuân Đài khẽ sửng sốt: “Tiểu nhân ngay đây.”
Chuyện ở phủ Vĩnh Ninh hầu gần như đều do Xuân Đài phụ trách, còn chuyện bên ngoài là do Minh Triều phụ trách.
Hai đều trách nhiệm riêng.
Xuân Đài hỏi thăm chuyện khác, chỉ kêu Minh Triều từ chính viện đến đây, về phần cụ thể cái gì thì .
Đêm đến, Cố Kiến Sơn tới chính viện một chuyến, ngày mai là mùng một tháng bảy, Trịnh thị Phổ Đà tự, hỏi chút Cố Kiến Sơn .
Cố Kiến Sơn trở về mới mấy ngày, trong mấy ngày về, Trịnh thị nhớ vô cùng, cảm thấy chỉ cần trở về thì cái gì cũng .
luôn ở nhà thì cũng chuyện xử lý.
Việc hôn nhân vẫn quan tâm, tiểu nương tử phủ Yến quốc công thích hợp, sức khỏe của An Dương quận chúa lên , nhưng dòng dõi quá cao, cũng thích hợp.
Trịnh thị định xem tiếp tiểu nương tử nhà khác.
Nói với Cố Kiến Sơn là để xem, chọn một hợp ý.
Sau Tây Bắc, tất nhiên nương tử cũng theo.
Dù giống với Cố Kiến Thủy Cố Kiến Châu, một hai năm là thể về. Người bên cả đời, Trịnh thị hy vọng đấy là Cố Kiến Sơn thích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-thanh-nha-hoan-hau-phu/chuong-94.html.]
“Ngày mai mẫu Phổ Đà tự thắp nén nhang, nếu con bận gì thì cùng , xin một quẻ xong đưa cho đại sư giải.” Giọng điệu của Trịnh thị dịu dàng, đôi mắt cũng dịu dàng, ánh đèn mờ nhạt khiến lòng ấm áp.
Cố Kiến Sơn : “Ngày mai con , mẫu .”
Đừng bây giờ cơ thể thương nhẹ leo núi , mà dù thể vẫn .
Đời dài dài, ngắn ngắn, cưới thích. Hôn sự từ tới nay đều là lệnh của phụ mẫu lời của mai mối, Cố Kiến Sơn Trịnh thị đồng ý.
Trịnh thị chậm rãi gật đầu, trong quân việc thì là , nên ngay cả lấy cớ cũng lười.
Bà ở mặt Cố Kiến Sơn bệnh của nghiêm trọng tới cỡ nào, càng mượn việc để ép thành , vốn dĩ bận rộn, hà tất tăng thêm phiền phức cho .
“Không thì , sắc trời tối, con trở về sớm chút. Con bận thì cần ngày nào cũng đến .” Trịnh thị thấy như , trong lòng phần tức giận, vì nào phụ mẫu mà hy vọng con cái thể thành gia lập nghiệp .
Trịnh thị tiếp: “Người phủ hiểu chuyện, đường từ Yến Kỉ Đường tới Yến Hồi Đường còn thắp đèn lồng, răn dạy , khi trở về nhớ đường.”
Cố Kiến Sơn gật gật đầu.
Trên đường trở về mấy cái đèn lồng, thiếu mấy phía , Cố Kiến Sơn một hồi đầu , nhưng ngoại trừ đường sỏi đá của hầu phủ, đèn, với hoa cỏ cây cối xung quanh thì gì cả.
Vậy hai ngày thấy Khương Đường chỉ là tưởng tượng .
Hôm , mùng một tháng bảy.
Trịnh thị dẫn theo mấy con dâu đến Phổ Đà tự dâng hương.
Ngoại trừ Hàn thị ở nhà chuẩn công việc thì ba khác đều tới.
Lục Cẩm Dao vốn tính chờ khi nào bụng lớn mới ngoài, nhưng bốn tháng ngoài, huống hồ, núi Vạn Tượng cao, nhiều cũng cho hài tử.
Hứa thị ở nhị phòng khi Cố Kiến Thủy về thích ngoài, nhưng cùng, thấy giống như vì Cố Kiến Thủy mà giống như vì bản .
Vân thị vốn tin cái , quan đồ của Cố Kiến Hải thông thuận, nàng luôn cảm thấy thứ gì đó âm thầm che chở tam phòng cho nên quyên nhiều tiền nhang đèn một chút. Khi lên núi nàng vẫn bên cạnh Lục Cẩm Dao, để tiện chăm sóc.
Hôm nay Lục Cẩm Dao ngoài dẫn theo Bạch Vi với Bán Hạ, Khương Đường theo Hoài Hề đến mấy cửa hàng của hồi môn của Lục Cẩm Dao.
Nếu Chu Thần Viễn xảy chuyện gì thì nàng dám ngoài, ai bảo ngã gãy chân, ốc còn mang nổi ốc chứ.
Đầu tháng là ngày kiểm kê sổ sách, kiểm kê sổ sách tháng , còn tình hình buôn bán của cửa hàng.
Lúc đầu Khương Đường tiếp xúc với những thứ đều Hoài Hề như nào thì nàng như , khi Hoài Kề kiểm toán sẽ trao đổi tin tức chọn lọc với chưởng qũy.
Ví dụ như tâm trạng của Lục Cẩm Dao thế nào, tính khi nào tới cửa hàng xem, tránh cho chưởng qũy trở tay kịp.
Còn những gì chưởng qũy gì ngoài chuyện xảy ở các phủ, bá tánh tám chuyện, thể sâu rộng hơn, bởi vì chưởng qũy cửa hàng với quản sự các gia nhất.
Chưởng quỹ : “Hình như Định Bắc hầu phế thế tử.”
Đây là , là thế tử Định Bắc hầu nuôi mấy ngoại thất, nhà đẻ của nương tử chính thất tới ầm lên.
Thế gia công tử nuôi ngoại thất ít, chỉ cần ầm bên ngoài thì ai mà quan tâm. Mà thấy kỳ quái, đó giờ bọn họ bận tâm vị trí thế tử nên dám ầm to quá, giờ quậy tung lên thế.
Hoài Hề : “Không mới té thương chân ?”
Chưởng qũy: “Không hẳn, đây là đụng thần mạt. Nghe giường thể động đậy, còn khác gì đó , thể gì chứ?”
Hoài Hề kinh ngạc, nhưng chưởng qũy cũng lý, cử động còn nổi thì mấy ngoại thất lôi đầu , thế tử thể gì chứ, đụng tới thần mạt thì là gì?
Biểu cảm của Khương Đường với Hoài Hề giống như đúc, , nàng cần lo về Chu Thần Viễn nữa?
vẫn cẩn thận chút, đừng để một Chu Thần Viễn , tới một Triệu Thần Viễn, Vương Thần Viễn nữa.
Cẩn thận chút luôn thiệt.
Thảo nào lúc nàng tiểu thuyết thấy thỏa mãn , Lục Cẩm Dao chỉ thông minh, mà vận may còn cực đỉnh, đúng là thần cản g.i.ế.c thần, phật cản g.i.ế.c phật, Chu Thần Viễn mới nhảy nhót một chút, kết quả ngã gãy chân, mất vị trí thế tử.
Có điều thấy thương cho nương tử của , theo một như .
Chưởng qũy phẩy phẩy quạt hương bồ: “ , nương tử của về nhà đẻ ở.”