Chiến Kiến Đông cô đang đợi ở nhà, nên mỗi ngày đều tan đúng giờ, thường là xe còn dừng hẳn, ông vẫy tay với cô ngừng, gọi cô một cách cưng chiều, "Cô gái nhỏ xinh , ba về , hôm nay ba mang quà cho cô gái nhỏ xinh của chúng đấy!"
Khi cô còn nhỏ, ông luôn gọi cô như .
Sau khi cô lớn hơn một chút, ông bắt đầu gọi là Công chúa, Công chúa.
Rồi đó nữa, là Thất Thất, Thất Thất, hoặc là Bảo bối ngoan, Bảo bối Hi.
Suốt hai mươi mốt năm qua, cô luôn là bảo bối trong lòng ba, cô cũng lớn lên trong tiếng gọi cưng chiều hết đến khác của ba.
Trong ấn tượng của cô , ba từng già , ông luôn trẻ trung, oai phong, lịch lãm như .
Sao ba của cô thể trở nên như thế , tóc bạc, quần áo xộc xệch cảnh sát còng tay.
Chiến Cảnh Hi chiếc còng tay sáng loáng cổ tay Chiến Kiến Đông, nước mắt tuôn rơi, nhưng điều khiến cô đau lòng hơn chính là hành động cúi đầu của Chiến Kiến Đông.
Chương 139: Chu Nghiên Xuyên, ... là Cẩm Tĩnh?
"Ba..."
Cô từng bước tiến lên, mặt Chiến Kiến Đông, còn kịp gì, Phương Tâm Dung đột nhiên xông đến kéo cô , "Thất Thất, con về nhà , đây là chuyện của lớn, liên quan gì đến con!"
Bà xong thì gọi mấy giúp việc trận thế hôm nay dọa cho sợ hãi, "Mấy mau đưa Đại tiểu thư về nhà, gọi điện cho Cậu chủ, bảo mau về đây!"
"Vâng , thưa bà!" Một giúp việc liên tục gật đầu đau lòng đến nắm lấy bàn tay lạnh ngắt của Chiến Cảnh Hi, "Đại tiểu thư ngoan nào, mau về phòng với chúng , những chuyện bà chủ sẽ giải quyết thỏa."
"Con , con chuyện với ba," Chiến Cảnh Hi lắc đầu phản kháng, ánh mắt vẫn Chiến Kiến Đông, cũng , cũng , chỉ là đưa hỏi vài câu, nhưng dù cô cầu xin thế nào họ cũng cho cô gặp ba.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-ly-hon-ve-sy-kiem-chong-cu-tro-thanh-tai-phiet/chuong-259.html.]
Mà đó sức khỏe của ba cũng lắm, một , ông thể nhanh chóng ngoài ?
Giọng Chiến Cảnh Hi run rẩy, "Con chuyện với ba , hôm nay sẽ tổ chức sinh nhật cho ba, con còn chuẩn quà sinh nhật cho ba, con tặng cho ba!"
"Thất Thất..." Phương Tâm Dung đau lòng Chiến Cảnh Hi cứng đầu, bà , con bé quấn quýt Chiến Kiến Đông, bà cũng con bé tốn bao nhiêu tâm sức để chuẩn cho sinh nhật của Chiến Kiến Đông, nhưng bây giờ chuyện đến quá đột ngột, bà chỉ thể để hôm nay con bé gì cả.
"Thất Thất ngoan nào, con lời , đảm bảo với con, ba con sẽ giống như , nhanh sẽ ngoài thôi, ... chuyện gì , thật sự chuyện gì..."
Phương Tâm Dung còn xong, thì cửa vang lên một tiếng đóng cửa xe nặng nề, sang.
Là Chu Nghiên Xuyên mặc một đen, vẻ mặt u ám, bước chân nhanh, chiều cao một mét chín của giữa khung cảnh tuyết rơi dày đặc mang đến cảm giác áp bức mạnh mẽ.
Mà từ lúc nào, tuyết cũng ngừng rơi, gió thổi mặt, đau như d.a.o cắt.
"Đi!" Giọng lạnh lùng của cảnh sát phá vỡ sự yên tĩnh đột ngột .
Họ áp giải Chiến Kiến Đông tiếp tục về phía , bốn nữ cảnh sát phía cũng vội vàng theo sát.
"Vừa thấy , viên cảnh sát tố cáo, là chứng cứ xác thực, chắc chắn là tử hình , là ai mà ác độc như , cố tình chọn đúng ngày sinh nhật của , còn là ngày Tết, trả thù cũng cách chứ!"
Giọng một giúp việc lẩm bẩm với giúp việc khác từ xa mơ hồ truyền đến tai Chiến Cảnh Hi, cô ngây đó, ánh mắt chằm chằm Chu Nghiên Xuyên, đó cô thấy rõ ràng ánh mắt Chiến Kiến Đông tràn đầy căm hận!
Mà hai viên cảnh sát áp giải Chiến Kiến Đông lịch sự chào hỏi !
Cho nên, là !
Không, ngoài còn thể là ai?