Vạt váy theo động tác của cô tạo thành một đường cong tuyệt trung, Chu Nghiên Xuyên bóng lưng thon thả của cô , đôi môi mỏng thốt ba chữ, " khát."
Chiến Cảnh Hi vốn định để ý đến nữa, liền bật , cô dừng bước, , đôi mắt mèo với vẻ vô tội, "Anh hầu hạ uống nước?"
Đôi mắt đen láy thẳng cô , Chu Nghiên Xuyên bình tĩnh , "Đại tiểu thư, em là mắt từ lâu đấy!"
Chậc!
Chiến Cảnh Hi liền nhướng mày, ngay đó, cô , bước những bước duyên dáng về phía , gần, vẻ thực sự đáng thương, nhưng kiểu gì cũng thấy vẻ đáng thương là giả tạo?
Cô mím môi, "Vậy cũng mắt từ lâu ?"
"Biết", đàn ông trả lời nhanh.
Vẻ mặt vênh váo của khiến Chiến Cảnh Hi cảm thấy buồn nôn, nhưng , vốn liếng còn giả vờ đáng thương, ánh mắt cô rơi chiếc tủ bên cạnh, cô thấy đó một cốc nước nóng vẫn còn bốc .
"Anh khát, ?"
"Ừ."
"Được!", Chiến Cảnh Hi mỉm gật đầu, cầm lấy cốc nước, " đút cho nhé."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-ly-hon-ve-sy-kiem-chong-cu-tro-thanh-tai-phiet/chuong-351.html.]
Đôi mắt ảm đạm bỗng sáng lên, Chu Nghiên Xuyên ngước mắt nụ rạng rỡ như hoa của cô , bàn tay đặt chăn vô thức nắm chặt ga giường.
Đã lâu cô với như ...
Tuy đây là do uy h.i.ế.p cô mới , nhưng Chu Nghiên Xuyên vẫn mãn nguyện. Ánh mắt tràn đầy mong đợi, vẫn luôn nhớ rõ, năm đó khi vì cô đỡ đạn viện, cô dịu dàng đút nước, đút cơm cho như thế nào, giống như một bà tám nhỏ, kể cho tất cả những điều mới lạ bên ngoài. Anh quá nhớ, quá nhớ cô Đại tiểu thư lúc đó cả trái tim đều hướng về , cũng nhớ những khoảnh khắc đó.
Chiến Cảnh Hi đương nhiên thấy sự mong đợi rõ ràng của , vì , ánh mắt đầy mong đợi của , nụ trong mắt cô càng sâu hơn. Khi cốc nước sắp chạm đến môi , cô khẽ xoay tay, hất mạnh cốc nước mặt .
Chu Nghiên Xuyên ngờ cô như , bộ dạng vốn chật vật của càng thêm thảm hại, những giọt nước ấm áp theo gò má chảy xuống quần áo, bộ đồ bệnh nhân ướt sũng hơn phân nửa.
Chiến Cảnh Hi hài lòng như : "Bây giờ còn khát ?".
Là Ba nhà họ Hoắc cao quý từ khi sinh từng chịu sự sỉ nhục nào như thế, im đó cô gái đang cong môi khoái chí. Có lẽ do ngũ quan của quá cứng rắn, ở trong cảnh rèm cửa kéo lên một nửa, một bên sáng một bên tối như thế , hiểu , dáng vẻ chút gợn sóng của mang đến cảm giác âm trầm bệnh hoạn khó tả.
"Bảy Bảy", giọng khàn khàn khe khẽ gọi Chiến Cảnh Hi, phản chiếu những giọt nước mặt , mang theo vẻ quỷ dị khó tả, "Ban đầu chỉ gặp em, nhưng bây giờ, đổi chủ ý ".
Ý ẩn chứa trong giọng của khiến Chiến Cảnh Hi nhíu mày: "Chu Nghiên Xuyên, ý gì?".
"Anh em ở đây với , chăm sóc , cho đến khi khỏi bệnh!".
" chăm sóc ông nội !!", Chiến Cảnh Hi ném luôn cả cốc nước tay về phía , nhưng tiếc là dễ dàng né .
"Sợ ?", hàng mi dài đang run rẩy của cô, khóe môi Chu Nghiên Xuyên nhếch lên nụ tà mị, "Đại tiểu thư, em sợ sớm đấy, bộ dạng của gì em , ngủ với em, cũng sẽ đợi đến khi khỏe!".