Giữa bọn họ quá nhiều ngăn cách, ai thể yêu con gái của kẻ thù, cho dù thật lòng, cô cũng thể chịu đựng nổi tình yêu như .
Jenny thông minh như thế, đương nhiên suy nghĩ của cô, cô nhún vai: " nếu hòa, cô sẽ đau khổ, ở đây cũng và bạn bè của cô, chịu buông tha cho cô, tương lai còn dài như , cô định sống như thế nào đây?"
"..."
Sau khi Jenny rời thật lâu, trong đầu Chiến Cảnh Hi vẫn là câu đó của cô , tương lai còn dài như , cô định sống như thế nào đây?
Tương lai, dài như ?
Nhiều ngày như , và trai chắc hẳn lo lắng cho cô, Noãn Noãn nhất định cũng mỗi ngày đều quấn lấy chú nhỏ đến cứu cô, còn em trai nhỏ Đoàn Đoàn của cô, nhóc con chắc cũng nhớ cô lắm nhỉ?
Còn cả ba nữa...
Sắp đến thời gian thăm ông , nếu gặp cô, ba nhất định sẽ hỏi, sức khỏe của ông cũng...
Phía tiếng bước chân, cần cô cũng là Chu Nghiên Xuyên đến , kéo chăn , cô dậy.
Người đàn ông lúc tới, tay còn cầm một chiếc áo khoác vest, xem là khoác lên cô.
Chiến Cảnh Hi ngẩng đầu : " nhớ ."
"Ừ." Chu Nghiên Xuyên đáp , đưa chiếc túi tay cho cô.
"Đây là gì?"
Ánh mắt Chu Nghiên Xuyên dừng đôi mắt mèo tròn xoe của cô: "Thứ mà bây giờ cô nhất."
Bây giờ cô nhất?
Chiến Cảnh Hi sững , đó phản ứng , vội vàng nhận lấy mở , quả nhiên, bên trong là ảnh của , trai, còn Noãn Noãn và em trai nhỏ của cô.
Bị giam ở đây nhiều ngày như , khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đầu tiên lộ nụ , nhưng khi thấy ảnh Phương Cầm Dung ở lầu về hướng phòng cô, hốc mắt cô liền đỏ hoe.
Cô nhớ , cũng nhất định là nhớ cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-ly-hon-ve-sy-kiem-chong-cu-tro-thanh-tai-phiet/chuong-378.html.]
Cố nén xúc động rơi nước mắt, cô xem từng tấm một, cuối cùng dừng ở bức ảnh của Đoàn Đoàn, nhóc con rõ ràng lớn hơn một chút, trong vườn nghiêng đầu ôm quả bóng nhỏ chơi đùa với Noãn Noãn trông vô cùng đáng yêu.
"Quả bóng nhỏ là do mua cho nó đấy." Cô nhịn , "Lúc đó nó thích."
Nghe sự nghẹn ngào trong giọng của cô, Chu Nghiên Xuyên vỗ nhẹ lên đỉnh đầu cô: " bảo mua một quả lớn hơn gửi đến cho nó ."
Chiến Cảnh Hi đột nhiên ngẩng đầu, khuôn mặt tuấn cao quý của , một suy nghĩ điên cuồng đáng sợ lóe lên trong đầu cô, đồng tử đen láy co rút dữ dội: "Anh quan tâm đến em trai như , sẽ một ngày nào đó lấy nó uy h.i.ế.p đấy chứ?"
Chu Nghiên Xuyên,...
Anh mấp máy môi định gì đó, thì điện thoại trong túi quần đột nhiên vang lên tiếng video call, lấy , vì vị trí đúng, nên Chiến Cảnh Hi thấy rõ ràng là cuộc gọi đến từ lưu là "Bảo bối".
Cô liếc mắt một cái dời , đó cẩn thận cất những bức ảnh túi, chuẩn về phòng ngủ từ từ thưởng thức.
Vừa mới vài bước, cổ tay một lực đạo nắm lấy: "Đi ?"
Chiến Cảnh Hi thử giãy hai cái, mới đầu , vẻ mặt thiếu kiên nhẫn với : "Về phòng xem ảnh chứ còn gì nữa."
Nói xong, cũng lười , giãy giụa: "Điện thoại của cứ reo mãi, phiền c.h.ế.t , thể yên tĩnh một chút để vui vẻ ?"
Không chịu nổi sự cáu kỉnh của cô, Chu Nghiên Xuyên liền buông cô video call, đại khái giờ Bảo bối tìm gì.
Chiến Cảnh Hi lo lắng cho tình hình của nhà, bước chân nhanh, nhưng giọng trầm thấp dịu dàng của đàn ông vẫn thể tránh khỏi lọt tai cô.
Chương 202: Bảo bối - Tiểu Oánh, Nguyễn Tiểu Oánh
[Xoài ngoan ? Vậy thì để ba nó quản, em đừng quá mệt.]
[Anh ở đây , cần lo lắng.]
[Em cần khuyên , đang gì, sẽ cùng cô ...]
Những gì đó, Chiến Cảnh Hi thấy nữa.
Tuy nhiên, ý , con gái của Bảo bối thật sự con ?