Sau năm năm đi làm, tôi và tổng tài lạnh lùng kết hôn chớp nhoáng - Chương 102: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-09 08:50:16
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trước Kia

 

“Hồi đại học, trời mưa, gọi đến đón …”

 

Nói đến giữa chừng, Phó Niệm dường như cũng nhận điều đúng, lo lắng Lương Giác Giác hiểu lầm, liền vội vàng giải thích.

 

“Hồi đại học, chồng du học nước ngoài, nhờ Tạ Quyết giúp chăm sóc , cô đừng hiểu lầm nhé! và chồng tình cảm , và Tạ Quyết ưa gì !”

 

Lương Giác Giác đang điều chỉnh cảm xúc của , tỏ hào phóng hơn, đến chuyện thời đại học, suy nghĩ của cô cắt ngang, sững , luôn cảm thấy chút quen thuộc, hình như đó .

 

Sau khi Phó Niệm giải thích như , cô nhanh chóng nhớ .

 

Trước đây Tạ Quyết từng giải thích với cô lý do yêu đương, kết hôn, thấy phụ nữ phiền phức.

 

Vì hồi đại học chuyện cần nhờ bạn bè, nên giúp bạn chăm sóc bạn gái của đang học ở trong nước.

 

Lương Giác Giác lúc mới thở phào nhẹ nhõm, đây là chuyện Tạ Quyết chủ động nhắc đến, cô cần bận tâm.

Mèo con Kute

 

Thì Phó Niệm mắt, chính là nguồn gốc khiến Tạ Quyết độc ba mươi năm…

 

Lương Giác Giác gượng, nhất thời phản ứng thế nào.

 

Tạ Quyết khi nhắc đến chuyện hồi đó, giọng điệu còn chút thiếu kiên nhẫn, còn Phó Niệm cũng chê bai Tạ Quyết.

 

Suy nghĩ một chút, Lương Giác Giác vẫn giải thích: “Anh nhắc qua với một câu.”

 

Phó Niệm thấy vẻ mặt cô bình thường mới tiếp tục : “Cô đấy, đôi khi giờ học trời trong xanh, nhưng tan học mưa to gió lớn, bảo chồng nhờ Tạ Quyết giúp mang ô đến, rõ ràng đang nghỉ trong ký túc xá, kết quả còn mất một tiếng đồng hồ mới tới nơi!”

 

Lương Giác Giác há hốc miệng kinh ngạc: “Cái … đúng là quá đáng.”

 

“Còn nữa! Mỗi sáng mua bữa sáng, cứ như thể đòi mạng , nếu chồng liên tục giục giã, thể kéo đến trưa mới mang đến cho !”

 

Nói đến đây, Phó Niệm ngượng ngùng : “Cũng chúng cố tình khó khác, nhưng tiết học 8 giờ sáng mỗi ngày, mà thì ngày nào cũng trốn học, thời gian rảnh rỗi nhiều.”

 

Lương Giác Giác càng sốc hơn.

 

“Anh … ngày nào cũng trốn học?”

 

, học giỏi nên thầy cô cũng quản.” Phó Niệm với vẻ quen thuộc: “Cái loại sức lao động dùng thì thật phí.”

 

Nói xong, Phó Niệm tiếp tục với cô: “Bây giờ vẫn như ? Nếu vẫn như , nghĩ cô nên quản lý chặt chẽ hơn!”

 

Lương Giác Giác định giải thích, thấy Phó Niệm tiếp tục đưa ý kiến.

 

đề nghị thế , vì quan tâm chu đáo, thì cứ để kiếm tiền thật , bắt tăng ca ! Cứ đơn giản là thức trắng ba đêm liên tục !”

 

Ba đêm thức trắng?

 

Phó Niệm khi trở nên tàn nhẫn, ngay cả Lương Giác Giác cũng thấy bất ngờ.

 

Đây chẳng là lấy việc công trả thù riêng ?

 

Lương Giác Giác ngoài, điếu t.h.u.ố.c đang cháy kẹp giữa ngón tay, chỉ hút một cứ thế để nó tự cháy hết.

 

Cô chuyển ánh mắt trở : “Anh đắc tội gì với hai ?”

 

Lương Giác Giác chỉ thể nghĩ đến nguyên nhân .

 

Lương Giác Giác đúng trọng tâm, Phó Niệm nghiến răng lườm bóng lưng của Tạ Quyết.

 

“Cô ? Tạ Quyết đột nhiên gọi chồng chuyển công việc kinh doanh về nước, khiến chồng thức trắng hai ngày ngủ, đó ngủ một giấc máy bay về nước, hạ cánh ném một đống đơn hàng cho ký, thức trắng hai ngày nữa!”

 

Nói , Phó Niệm đau lòng : “Chồng thức đến nỗi tóc bạc cả .”

 

Quả nhiên là lấy việc công trả thù riêng…

 

Lương Giác Giác gượng, chỉ thể một câu: “Vất vả cho .”

 

Cô cũng thương chồng , cô Tạ Quyết còn trẻ mà bạc tóc, hơn nữa thức khuya hại sức khỏe, Tạ Quyết còn khỏe mạnh ở bên cô đến già nữa chứ!

 

Phó Niệm thấy phản ứng của Lương Giác Giác, cũng hiểu cô đang nghĩ gì, thở dài thườn thượt.

 

“Thôi bỏ , cũng chỉ suông thôi, thấy quá dễ dàng thôi mà, khó cô .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-nam-nam-di-lam-toi-va-tong-tai-lanh-lung-ket-hon-chop-nhoang/chuong-102.html.]

 

Lương Giác Giác thở phào nhẹ nhõm, : “Không , lát nữa sẽ với , đừng quá bóc lột sức lao động của khác nữa.”

 

“Anh sẽ lời cô ?” Phó Niệm ngạc nhiên.

 

Lương Giác Giác , nhưng chắc chắn sẽ ngơ.

 

“Anh khá dễ chuyện.”

 

“Anh khá dễ chuyện??”

 

Lương Giác Giác thấy mắt cô càng mở to, nhịn thành tiếng: “Ừm, hơn nữa nhiều bữa cơm ở nhà đều do nấu.”

 

“Anh còn nấu cơm ư??”

 

Phó Niệm càng kinh ngạc hơn.

 

Tạ Quyết trong lời kể của Lương Giác Giác, khác xa với Tạ Quyết mà họ quen chứ?

 

“Anh chắc chắn yêu cô.” Phó Niệm cảm thán: “Thật ngờ thể biến một tên trai thẳng điển hình thành một đàn ông ấm áp, chu đáo.”

 

Khi Tạ Quyết , thấy Lương Giác Giác cúi đầu ngượng ngùng, còn Phó Niệm thì nghiêng về phía , đôi mắt sáng rực, dường như sự tò mò vô tận đối với cô.

 

Anh đến cạnh Lương Giác Giác, cau mày Phó Niệm, lạnh giọng khiển trách: “Đừng bắt nạt cô .”

 

Phó Niệm lườm một cái: “Anh đừng bắt nạt chồng !”

 

Nói xong, cô còn quên đe dọa: “Nếu dám để chồng tăng ca nữa, sẽ kéo vợ nhảy disco cả đêm!”

 

Tạ Quyết hừ lạnh một tiếng: “Cô dám?”

 

gì mà dám?” Phó Niệm trừng mắt.

 

“Thôi !” La Thiếu Dục cũng , bất lực Phó Niệm: “Em lúc nào cũng thích cãi với ?”

 

Đối tượng Phó Niệm trừng mắt chuyển sang La Thiếu Dục: “Ai bảo bắt tăng ca mỗi ngày!”

 

“Không .” Vẻ mặt của La Thiếu Dục dịu đôi chút, an ủi cô.

 

Sau đó, chuyển đề tài.

 

“À đúng , em du lịch nước ngoài ? Sao hôm nay vẫn ?” La Thiếu Dục hỏi Tạ Quyết.

 

Lương Giác Giác Tạ Quyết, chỉ thấy hề giấu giếm, trực tiếp : “Tạ Minh Nghĩa cầu xin đến tận chỗ bà nội , tạm thời nữa .”

 

“Cái ông bố của cũng là một cực phẩm!” La Thiếu Dục khinh bỉ : “Đã cho con riêng lên nắm quyền, còn bán mạng.”

 

Không hiểu , Phó Niệm đột nhiên trở nên kích động.

 

“Đó mà cũng gọi là bố ? Ông xứng ư?”

 

Tạ Quyết cũng phụ họa: “ , ông xứng.”

 

Về điểm , Tạ Quyết và Phó Niệm vẫn đoàn kết.

 

Lương Giác Giác trong lòng nghi ngờ, luôn cảm thấy giữa họ chắc hẳn còn mối quan hệ nào khác.

 

Cô nghĩ, lát nữa về sẽ hỏi Tạ Quyết.

 

Lương Giác Giác còn kịp hỏi, Phó Niệm trực tiếp giúp cô giải đáp thắc mắc.

 

“Vì các tạm thời nước ngoài nữa, nửa tháng sinh nhật chị , các cũng chứ?”

 

Chị gái cô … là ai nữa?

 

Quá nhiều thông tin, Lương Giác Giác đầy rẫy nghi hoặc, lông mày càng nhíu chặt.

 

Phó Niệm thấy Lương Giác Giác vẻ mặt hoang mang, : “Chị gái chính là thím của . Mà thì , hai hình như còn gọi một tiếng dì đấy nhé!”

 

Tạ Quyết phớt lờ cô , Phó Niệm cũng giận, trực tiếp với Lương Giác Giác: “Chị là một minh tinh lớn đó, lát nữa cùng nhé? Chị từng gặp cô bao giờ!”

 

Lương Giác Giác từng gặp của Tạ Quyết, nhưng từng gặp thím của , tin thì thể .

 

 

Loading...