Sau năm năm đi làm, tôi và tổng tài lạnh lùng kết hôn chớp nhoáng - Chương 112: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-09 08:50:26
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

May mà

 

Bà nội Doãn lẽ nghĩ đến chuyện cũ, bà mệt mỏi, lâu liền lên lầu nghỉ ngơi.

 

Tạ Quyết đưa Lương Giác Giác rời , vẫn hồn.

 

Trên xe, Lương Giác Giác lo lắng lái xe mất tập trung, cô luôn chú ý đến tình hình giao thông, may mắn là suốt đường đều êm ả.

 

Vừa về đến nhà đóng cửa , Lương Giác Giác chuẩn giày, còn kịp cúi , Tạ Quyết từ phía ôm lấy cô, vòng tay siết chặt cô lòng.

 

Lương Giác Giác khựng , định thẳng lưng , thấy giọng trầm thấp của vang lên: "Cảm ơn em."

 

"Chúng là quan hệ gì chứ?" Lương Giác Giác , thèm bộ dạng t.h.ả.m hại mất thể diện của , dựa lòng cố ý giận dỗi : "Anh cảm ơn là coi em là nhà, khách sáo quá đấy!"

 

"Ừm."

 

Lương Giác Giác nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng , dỗ dành: "Ông xã, cần quá tự trách, tất cả chuyện, đều của ."

 

"Lúc em đau khổ nhất ở nhà họ Doãn... chọn nhà họ Tạ."

 

Cảm nhận sự run rẩy nhỏ trong giọng của Tạ Quyết, Lương Giác Giác nhón chân, dùng đầu cọ cọ cằm , dịu giọng : "Không , tất cả những lựa chọn của đều chỉ là vì hôm nay, , đáng nể."

 

Tạ Quyết thích bộc lộ những cảm xúc tiêu cực trong lòng, lo lắng Lương Giác Giác vì thế mà vui, cũng thêm gì khác, chỉ gật đầu.

 

"Hôm nay may mà em."

 

Nói đến đây, Lương Giác Giác đành chịu.

 

"Sau khi gặp bà nội em mới hiểu, trong lòng hai đều quan tâm đến , chỉ là vì đủ thứ chuyện mà thôi, hôm nay cũng thấy đó, bà nội tuy cứng miệng nhưng mềm lòng... Anh cũng , cả ngày cứ lạnh lùng như băng, đây em cũng sợ ."

 

"Bây giờ thì ?" Tạ Quyết xoa gáy cô, khẽ hỏi.

 

"Bây giờ sợ nữa! Em thấy chu đáo, dịu dàng mà!"

 

Lương Giác Giác ngẩng đầu , vặn đối diện với đôi mắt sâu thẳm đầy tình cảm của , đang chằm chằm cô.

 

"Em thấy hài lòng chứ?" Anh hỏi.

 

Lương Giác Giác đương nhiên gật đầu: "Đặc biệt hài lòng, cứ tiếp tục phát huy nhé!"

 

Chủ đề chuyển hướng, Tạ Quyết nhân tiện nhắc đến chuyện .

 

"Em với bà nội... chuyện con cái, khi nào thì nên đưa kế hoạch?"

 

"A?" Lương Giác Giác mở to mắt, vội vàng giải thích: "Em chỉ là dỗ bà thôi, đừng coi là thật chứ!"

 

Cô chú ý thấy ánh mắt Tạ Quyết tối sầm , vội vàng thêm: "Em sinh con cho , em chỉ là cảm thấy bây giờ thời cơ đúng, chuyện của Quyết Ý Khoa Kỹ còn giải quyết xong, chuyện còn quá sớm!"

 

"Sẽ sớm kết thúc thôi."

 

Tạ Quyết im lặng một lát, câu .

 

Lương Giác Giác mơ hồ: "A?"

 

Tạ Quyết thêm gì nữa, khi buông Lương Giác Giác , trực tiếp xổm xuống cởi giày cho cô, còn quên hỏi: "Chân thật sự chứ? Không trẹo thật ?"

 

"Toàn là lời dối trắng trợn, tin gì?"

 

Thay giày xong, hai nhà.

 

Mặc dù bây giờ vẫn sinh con, nhưng một chuyện Tạ Quyết vẫn quên.

 

Lương Giác Giác còn tắm xong, Tạ Quyết cầm quần áo .

 

lúc Lương Giác Giác đang gội đầu, nhắm mắt nên thấy, chỉ thấy tiếng động.

 

lưng : "Em đang gội đầu mà?"

 

Ngay đó, một liền áp sát phía cô.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-nam-nam-di-lam-toi-va-tong-tai-lanh-lung-ket-hon-chop-nhoang/chuong-112.html.]

Lương Giác Giác chỉ là thể tránh , nửa đẩy nửa chiều, liền để Tạ Quyết đạt ý nguyện.

 

Ngày hôm , Lương Giác Giác mới Tạ Quyết câu đó ý gì.

 

Vừa đến văn phòng, cô thấy cảnh sát đến công ty điều tra camera và tài liệu, hỏi mới , thì Lisa và Tạ Thụ bắt .

 

Lương Giác Giác tìm Tạ Quyết, nhưng phát hiện Tạ Minh Nghĩa cũng ở đó, ông dường như già nhiều, đờ đẫn ghế sofa, miệng lẩm bẩm "Xong , xong ".

 

Tạ Quyết thì cửa sổ sát đất, lưng về phía họ, bóng lưng lạnh lùng.

 

Lương Giác Giác suy nghĩ một chút, nhấc chân tới.

 

đến bên cạnh , kéo kéo cánh tay , im lặng hỏi: "Em bảo ông nhé?"

 

Tạ Quyết hiểu ý, nhẹ nhàng gật đầu.

 

Lương Giác Giác nhận sự đồng ý, mới trở , cạnh Tạ Minh Nghĩa, thở dài : "Không chuyện gì nữa thì ông thể , chúng cháu còn việc."

 

Tạ Minh Nghĩa Lương Giác Giác, mà chằm chằm bóng lưng Tạ Quyết, trầm giọng : "Thật sự quản bọn chúng nữa ?"

 

Tạ Quyết trả lời, Lương Giác Giác cũng hiểu.

 

Tạ Minh Nghĩa đến đây, ngoài mục đích là cầu xin cho Tạ Thụ, nhưng Tạ Quyết thể đồng ý?

 

Anh mà đồng ý, chính là phản bội nhà họ Doãn, phản bội đáng thương của .

 

Thái độ của Lương Giác Giác cứng rắn hơn một chút, lạnh mặt : "Xin mời ông cho!"

 

Tạ Minh Nghĩa lúc mới trừng mắt Lương Giác Giác, quát mắng: "Đàn ông chúng chuyện, cô xen gì? Lấy tư cách gì, dám đây chuyện với như ? Gia đình và giáo d.ụ.c thế nào?"

 

Lương Giác Giác thể tin , đến nước vẫn còn dám chuyện với cô như ? Vậy thì cô cũng chẳng cần giữ thể diện nữa.

 

lúc cô định gọi bảo vệ thì Tạ Quyết đầu lên tiếng: "Cút! Anh đủ tư cách để chuyện với vợ như thế!"

 

Tạ Minh Nghĩa hầm hầm bỏ , Lương Giác Giác nguyên tại chỗ, chằm chằm Tạ Quyết.

 

Nói cảm động thì chắc chắn là giả, cô , vị trí của cô trong lòng Tạ Quyết ngày càng trở nên quan trọng.

 

Lương Giác Giác hít sâu một , nở nụ với Tạ Quyết, bước kiên định về phía , cam kết: "Em, Lương Giác Giác, sẽ yêu trọn đời!"

 

Cô bước đến mặt Tạ Quyết, vươn tay ôm lấy eo .

 

"Em sẽ mãi là nhà của ."

 

Tạ Quyết đưa tay ôm , giọng nghẹn ngào: "Anh chỉ còn em thôi."

 

"Anh còn nhiều mà! Bà ngoại, , bố , bà nội, nhiều !"

 

Ngay tại giây phút , Lương Giác Giác bỗng nhiên một đứa con.

 

"Sau chúng còn con nữa, con của chúng giáo d.ụ.c thật , chúng cũng gương cho chúng!"

 

Tạ Quyết tưởng cô đang tưởng tượng về tương lai, gật đầu : "Được."

 

Tạ Minh Nghĩa Tạ Quyết đưa nước ngoài, Tạ Thụ và Lisa cũng bắt. Cứ tưởng chuyện đều sáng tỏ thì họ nhận điện thoại của Lương Nghị.

 

Hóa , khi Tạ Minh Nghĩa rời , tìm bà nội Tạ, kể hết chuyện Tạ Quyết 'dồn ép' , khiến bệnh tình của bà nội Tạ giờ trở nên trầm trọng hơn, tinh thần cũng hoảng loạn, trạng thái .

 

Tạ Quyết và Lương Giác Giác lập tức về nhà trong đêm, gặp bà nội.

 

Lương Giác Giác tiến lên , xổm xuống hỏi han: "Bà nội, bà sống ở đây thế nào ạ?"

 

Mèo con Kute

Bà nội Tạ Lương Giác Giác, chớp chớp mắt, dường như nhận cô. Ngay đó, bà ngẩng đầu Tạ Quyết, giọng điệu chút do dự: "Tiểu Quyết? Là cháu ?"

 

Nghe , Tạ Quyết vội vàng bước tới, xổm xuống bên cạnh Lương Giác Giác, cụp mắt : "Là cháu đây, bà nội."

 

" đúng đúng, là Tiểu Quyết nhà chúng ." Bà nội Tạ , : "Tiểu Trương, cơm xong ? Chúng ăn cơm nào?"

 

Lương Giác Giác trong lòng giật thót, bây giờ là buổi tối , giờ ăn cơm qua từ lâu.

 

 

Loading...