Sau năm năm đi làm, tôi và tổng tài lạnh lùng kết hôn chớp nhoáng - Chương 113: --- Đại kết cục
Cập nhật lúc: 2025-11-09 08:50:27
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mặc dù , dì Trương vẫn chuẩn bữa khuya, mấy cùng ăn một bữa mới dỗ bà nội lên lầu ngủ.
Tạ Quyết tìm dì Trương hỏi han tình hình, mới phát hiện bà nội thật sự khỏe, nhưng những chuyện Tạ Minh Nghĩa thì bà vẫn quên.
Hôm đó, bà lóc mắng cho Tạ Minh Nghĩa một trận.
Bà nội Tạ từ chỗ bao giờ rời khỏi Tạ gia, cho đến việc đồng ý đến trấn nhỏ hẻo lánh , cuối cùng hề một lời cầu xin nào cho Tạ Minh Nghĩa với Tạ Quyết.
Thực , bà ngả về phía Tạ Quyết .
Lương Giác Giác hỏi: "Bà nội dạo ở đây thế nào ạ?"
"Rất !" Nói đến đây, dì Trương còn chút cảm khái: "Hàng xóm ở đây đều thiện, bố cháu cũng thường xuyên qua thăm nom, tâm trạng và sức khỏe của bà cụ đều hơn nhiều. Nếu vì chuyện ... thì lâu gì bất thường."
"Vậy... bà nội về Tạ trạch ạ? Hay là cứ ở đây?"
"Cứ ở đây ." Tạ Quyết đột ngột lên tiếng: "Ở đây sẽ hơn, phiền dì Trương chăm sóc bà nhiều hơn một chút. Nếu đủ , hãy tìm thêm hai nữa đến giúp."
"Cái thì cần , thuê một bán thời gian để dọn dẹp vệ sinh, đủ dùng ."
Tạ Quyết và Lương Giác Giác ở đây vài ngày, thấy bệnh tình của bà nội Tạ định thì về nhà họ Lương ăn vài bữa cơm.
Lương Tiểu Lệ mấy nhiệt tình với Tạ Quyết. lúc Lương Giác Giác đang thắc mắc thì Tống Phương Vân kéo cô sang một bên.
"Bố phận của Tạ Quyết ?"
Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Tống Phương Vân, Lương Giác Giác ngây một lúc.
Họ !
Họ nghĩ Tạ Quyết chỉ là một cấp nhỏ trong công ty của họ, chứ ông chủ lớn.
Tiêu ! Cô cứ nghĩ họ sẽ kết quả nên lúc đầu , đó thì quên mất.
Lương Giác Giác vội vàng giải thích, nhưng phát hiện thái độ của Lương Tiểu Lệ đối với Tạ Quyết trở bình thường.
Cô chút khó hiểu, dỗ dành thế nào ? Sao thể hòa giải với bà cụ Doãn suốt nhiều năm như thế chứ?
Khi về, Lương Giác Giác hỏi : "Anh giải thích với bố em thế nào ? Họ tha thứ cho lời dối của chúng dễ dàng thế ?"
"Bố quan tâm phận của , họ quan tâm thể đối xử với em ."
Lương Giác Giác thầm nghĩ đúng là như , "Rồi nữa?"
"Anh , tất cả tài sản của đều giao cho em , đó là thành ý của ."
Lương Giác Giác nhịn phản bác: "Đâu ! Chỉ một cái thẻ ngân hàng thôi mà! Sao còn lừa dối họ chứ?"
"Không lừa dối , những thứ cho bà ngoại thuộc về , còn những thứ khác thì đều thể đưa cho em."
Tạ Quyết là , khi về nhà, lập tức tìm luật sư, chuyển bộ tài sản tên cho Lương Giác Giác, còn cho phép cô từ chối.
"Anh sợ em bỏ trốn ?"
"Đây là ván cược duy nhất trong đời , em sẽ để thua ."
Tạ Quyết gần đây chút bám , khi chuyện còn ôm chặt cô lòng, cằm tựa vai cô.
Tạ Quyết đúng , cô sẽ để thua .
Rất nhanh, đến ngày hẹn Phó Niệm tham dự tiệc sinh nhật của thím út.
Ngày hôm đó, Tạ Quyết đưa Lương Giác Giác tạo kiểu tóc, cô một đôi giày cao gót, mới chuẩn khởi hành thì Lương Giác Giác thấy đói bụng.
Cô vội vàng tìm một cái bánh mì trong tủ lạnh, đó cho lò vi sóng để hâm nóng.
Vừa ăn xong, cô liền cảm thấy một trận buồn nôn, trong ánh mắt kinh ngạc và lo lắng của Tạ Quyết, cô vội vã chạy nhà vệ sinh.
Tạ Quyết vội vàng theo, cầm nước ấm cho cô súc miệng.
"Sao ?"
Với kinh nghiệm tiểu thuyết ngôn tình nhiều năm, Lương Giác Giác đại khái chuyện gì đang xảy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-nam-nam-di-lam-toi-va-tong-tai-lanh-lung-ket-hon-chop-nhoang/chuong-113-dai-ket-cuc.html.]
Cô run rẩy cởi đôi giày cao gót chân , Tạ Quyết : "Hay là... chúng đến bệnh viện ?"
Câu khiến Tạ Quyết sợ toát mồ hôi, tưởng cô thật sự khỏe ở đó, liền ôm cô thẳng ngoài.
Đến bệnh viện, Lương Giác Giác nhắc nhở: "Đặt khoa sản nha!"
Khoa sản? Tạ Quyết đỡ cô, bước chân rối loạn, suýt chút nữa thì vấp ngã. Anh dừng , dám tin hỏi: "Ý gì?"
"Không , khám mới ." Lương Giác Giác đột nhiên chút ngượng ngùng, cúi đầu .
Tạ Quyết tìm quen, hẹn một bác sĩ chuyên khoa, xác nhận tin Lương Giác Giác mang thai, thậm chí còn khả năng cao là song thai.
Khi khỏi bệnh viện, Tạ Quyết vẫn còn suy nghĩ là chuyện từ lúc nào.
"Là lúc chúng trăng mật ở nước ngoài ?"
Lương Giác Giác xụ mặt xuống: "Một hai đứa... bụng em sẽ nổ tung chứ?"
"Không !" Tạ Quyết vội vàng trấn an: "Chúng sẽ chăm sóc cẩn thận, sẽ ."
Phó Niệm đợi mãi thấy Lương Giác Giác , bèn sốt ruột gọi điện thoại, là Tạ Quyết máy.
"Hai khi nào đến? Sắp cắt bánh kem đó!"
" sắp bố ."
"Hả? Cái gì cơ?"
"Cô với họ , sắp bố ."
Ngay đó, liền cúp điện thoại.
Lương Giác Giác Tạ Quyết ân cần thắt dây an cho , bất đắc dĩ : "Sao nhanh ?"
"Tin vui mà." Trên mặt Tạ Quyết lâu thấy vẻ vui mừng như : "Tin vui đương nhiên cho , lát nữa sẽ báo cho bà ngoại và bà nội, cùng bố nữa, họ nhất định sẽ vui!"
"Hả?"
Sau khi về nhà, Lương Giác Giác Tạ Quyết sắp xếp lên giường nghỉ ngơi, đó bên giường gọi điện thoại từng một.
Lương Giác Giác trong lòng bất đắc dĩ, nhưng thấy vui vẻ như thì cũng mặc kệ .
Lương Giác Giác m.a.n.g t.h.a.i , chăm sóc long trọng.
Không chỉ bạn bè đều , mà đồng nghiệp trong công ty cũng ai là . Trong suốt thai kỳ, những xung quanh cô đều mang vẻ mặt hớn hở.
Đương nhiên vì cô mang thai, mà là vì Tạ Quyết dạo gần đây tính tình .
Đến cả Lý Lệ Tư còn cả gan đòi Tạ Quyết chiêu đãi.
Tuy nhiên, Tạ Quyết quả thật còn lạnh lùng như nữa, vẻ mặt thường xuyên dịu dàng, đặc biệt là khi đối mặt với Lương Giác Giác.
Lương Giác Giác cũng quá kiêu kỳ, vẫn ở công ty cho đến tháng thứ bảy mới tạm dừng công việc.
Tạ Quyết cũng gác nhiều công việc, chuyên tâm chăm sóc cô.
Mười tháng mang thai, Lương Giác Giác hạ sinh một cặp song sinh long phượng, một giải quyết chuyện đủ cả trai lẫn gái, cả cô đều nhẹ nhõm.
Có đủ nếp đủ tẻ, vặn thừa thiếu, thật là tuyệt!
Kể từ khi bọn trẻ thể rời khỏi bố trong thời gian ngắn, bà nội Tạ liền dọn về, khi nào sức khỏe thì còn thể giúp trông nom một chút.
Những lúc còn , bọn trẻ đều do bà cụ Doãn dỗ dành.
Mèo con Kute
Còn Lương Giác Giác và Tạ Quyết thì việc, cuối tuần mới đón con về.
Đồng thời, họ cũng như đó, để hai đứa trẻ lớn lên trong một gia đình hòa thuận, ấm áp và vô lo vô nghĩ.
Khi Lương Giác Giác chơi đùa cùng hai đứa trẻ, Tạ Quyết sẽ ở một bên xử lý công việc, đôi khi chằm chằm chúng, khóe miệng nở nụ .
Dường như đang thông qua chúng để hồi tưởng những ngày tháng tuổi thơ ngắn ngủi nhưng cũng coi là hạnh phúc của .
Anh thường xuyên bày tỏ lòng ơn với Lương Giác Giác. Biết ơn duyên phận, ơn cuộc gặp gỡ... Biết ơn vì em!