Sau năm năm đi làm, tôi và tổng tài lạnh lùng kết hôn chớp nhoáng - Chương 19: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-09 08:48:45
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đưa cô về nhà

 

Không bất kỳ nội dung dư thừa nào khác, Lisa đưa tài liệu mà cô chuẩn cho Lương Giác Giác, chỉ gửi cho cô nhiệm vụ .

 

Chỉ còn đầy một tháng, cô bắt đầu thứ từ đầu, lòng tự trọng của cô cho phép cô tìm Lisa để xin tài liệu chuẩn sẵn của cô , nếu thì cô thật sự sẽ trở thành đủ năng lực như lời Lisa .

 

Lý Lệ Tư bên cạnh đột nhiên xích gần, hạ giọng hỏi: “Lưu Kì giao công việc đại hội cấp cao của Lisa cho ?”

 

Lương Giác Giác đang xem tài liệu, thể hai việc cùng lúc, một lúc mới thở dài, nhàn nhạt đáp một tiếng, “Ừm.”

 

Lý Lệ Tư cũng bận tâm, quan tâm : “Hình như cũng còn nhiều thời gian lắm, với tính cách của cô , cô chỉ miệng là giúp thôi, dữ liệu thu thập chắc chắn sẽ giấu hết… Ừm, cần giúp gì thì cứ với bất cứ lúc nào nhé.”

 

“Được! Cảm ơn !” Lương Giác Giác đặt công việc xuống, đầu , nghiêm túc cảm ơn.

 

“Khách sáo gì chứ!”

 

Lý Lệ Tư xua tay thờ ơ, đó việc.

 

Suốt một ngày, Lương Giác Giác đều bận rộn chuẩn tài liệu cho đại hội cấp cao, bao gồm cả bài thuyết trình PPT mở đầu, như đây, thỉnh thoảng cầm điện thoại “mò cá”.

 

Vừa hôm nay Tạ Quyết cũng xã giao, nên cô chuyên tâm chuẩn cho đại hội cấp cao sắp tới.

 

Thời gian gấp gáp, Lương Giác Giác ăn tối cùng Lý Lệ Tư ở căng tin xong, văn phòng việc.

 

Mười một rưỡi đêm, Tạ Quyết bận rộn cả ngày đang chuẩn tan , đầu thấy phòng thư ký tổng tài bên cạnh vẫn sáng đèn, chỉ Lương Giác Giác còn ở chỗ , mắt chớp màn hình máy tính, gõ phím.

 

bận đến thế ?

 

Tạ Quyết xách cặp tài liệu đến cửa phòng thư ký tổng tài, gõ cửa, đợi đến khi Lương Giác Giác lơ đãng ngẩng đầu sang, mới mở miệng hỏi: “Vẫn về ?”

 

“À! Tổng tài Tạ! Anh sắp về ạ?” Lương Giác Giác đầu quanh một vòng, mới phát hiện đồng nghiệp trong văn phòng về hết, còn cô, thì bận đến quên cả thời gian.

 

“Mười một rưỡi , việc gì thì để mai .”

 

Giọng của Tạ Quyết cắt ngang suy nghĩ của cô, thời gian quả thực còn sớm nữa, bây giờ xe buýt tàu điện ngầm đều kịp, Lương Giác Giác thu dọn đồ đạc, đáp: “Vâng ạ!”

 

Thu dọn xong, Lương Giác Giác ngẩng đầu lên thì thấy Tạ Quyết vẫn ở cửa, như thể đang đợi cô.

 

Cô tò mò hỏi: “Anh vẫn về ạ?”

 

“Đợi em.” Tạ Quyết ngừng một chút, bổ sung: “Thời gian còn sớm, đưa em về.”

 

“Ồ, thêm giờ còn phúc lợi nữa ?” Lương Giác Giác hưng phấn về phía Tạ Quyết, ở cửa tiện tay tắt đèn khóa cửa, đó toe toét : “Đi thôi!”

 

“Ừm.”

 

Vẻ mặt Tạ Quyết bình tĩnh, xoay về phía thang máy, Lương Giác Giác lẽo đẽo theo , nhưng vẫn giữ một cách nhất định.

 

Các văn phòng khác vẫn còn đồng nghiệp đang thêm giờ, Lương Giác Giác chuyện với Tạ Quyết, cúi đầu giảm thấp sự hiện diện của , đây mới là thái độ mà một “lính quèn” như cô nên khi cùng Tổng tài Tạ.

 

ngẩng đầu một cái, hề nghi ngờ, chỉ cho rằng họ tiện đường xuống lầu.

 

Mãi đến khi thang máy, Tạ Quyết mới hỏi: “Hôm nay em bận gì thế?”

 

“Chuyện đại hội cấp cao ạ, Trưởng phòng Lưu hôm nay giao nhiệm vụ cho em.”

 

Mèo con Kute

“Hôm nay mới bắt đầu chuẩn ?” Tạ Quyết nhíu mày cô, như thể bất mãn với cách sắp xếp công việc của họ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-nam-nam-di-lam-toi-va-tong-tai-lanh-lung-ket-hon-chop-nhoang/chuong-19.html.]

 

Khi đến chuyện công việc, Lương Giác Giác chút nhát gan, bây giờ họ là mối quan hệ đối tác, mà là mối quan hệ cấp cấp .

 

Lương Giác Giác lo liên lụy Lưu Kì, đành : “Em cũng là hôm nay mới nhận tài liệu từ chị Lisa, yên tâm, mặc dù thời gian gấp rút, nhưng em nhất định sẽ cố gắng thật ạ!”

 

May mà Tạ Quyết quở trách cô, chỉ bình tĩnh cô, đó một câu: “Có vấn đề gì hiểu, thể hỏi .”

 

Làm cô dám dùng chuyện nhỏ như để phiền Tạ Quyết bận trăm công ngàn việc, nhưng cũng thể từ chối thẳng thừng, vì cô gật đầu, cảm kích : “Vâng ạ, em sẽ , cảm ơn .”

 

“Ừm.” Tạ Quyết thấy Lương Giác Giác tỏ vẻ cung kính, trong lòng thấy kỳ lạ, nghĩ một lúc, mới nhận điều gì đó đúng.

 

“Anh? Khi ở riêng, cần dùng từ với .”

 

Vừa lúc cửa thang máy từ từ mở , Tạ Quyết xoay bước , Lương Giác Giác phản ứng , theo , : “Được thôi, em sẽ chú ý ạ, Tổng tài Tạ!”

 

Tạ Quyết lo lắng điều gì, họ bây giờ riêng tư là quan hệ bạn trai bạn gái, là vợ chồng, tuy là giả, nhưng cũng diễn cho thật một chút chứ!

 

4. [Nếu Tạ Quyết cùng cô về nhà, mà cô vẫn cứ rụt rè gọi “” ( chỉ từ quý vị), bố cô chắc sẽ tức c.h.ế.t mất!

 

Lương Giác Giác cảm thấy Tạ Quyết suy nghĩ thấu đáo, theo lên xe, thắt dây an xong, cô mới : “Tổng tài Tạ, may mà nhắc em, nếu em cứ chuyện như thế với , bố em chắc chắn sẽ nghi ngờ.”

 

5. [Tạ Quyết khởi động xe, liếc cô một cái, nhíu mày, nào ý đó? Chỉ là cảm thấy, dùng từ “” (ý chỉ từ quý vị) quá xa cách mà thôi.

 

Trước đây thì , bây giờ tiếp xúc riêng tư nhiều, thấy khó chịu.

 

Anh bất lực thở dài một , cũng giải thích, trực tiếp lái xe khỏi hầm đỗ xe.

 

Có lẽ vì tinh thần tập trung cao độ cả một ngày, bây giờ thả lỏng thì dễ buồn ngủ, Lương Giác Giác lên xe lâu, liền mơ mơ màng màng ngủ .

 

Tạ Quyết tò mò Lương Giác Giác yên tĩnh như , khi dừng đèn đỏ ở ngã tư, liếc mắt sang .

 

Chỉ thấy đầu cô nghiêng sang một bên, miệng hé mở, ngủ say, sợ trẹo cổ ?

 

Anh bất lực lắc đầu, giúp Lương Giác Giác điều chỉnh ghế tựa một chút, nhẹ nhàng đắp chiếc áo vest cởi lên cô.

 

Lương Giác Giác vô thức đổi sang một tư thế thoải mái hơn, nắm lấy áo vest kéo lên, che kín cả nửa , giây tiếp theo im lặng trở .

 

Tạ Quyết gọi cô dậy, lái xe một cách định đưa cô đến cổng khu dân cư, đó mới lấy chiếc áo vest của , vứt ghế .

 

“Lương Giác Giác, đến .”

 

“Dậy về nhà ngủ .”

 

Lương Giác Giác cảm thấy cánh tay lạnh, đưa tay xoa xoa, đó mới mở mắt, trấn tĩnh một lúc, mới nhớ vẫn còn xe của Tạ Quyết, thậm chí ngủ suốt đường, coi như tài xế .

 

Cô tháo dây an , cảm kích Tạ Quyết, ngượng nghịu : “Cảm ơn đưa em về.”

 

Tạ Quyết cũng tỏ vẻ khó chịu, hờ hững : “Về sớm nghỉ ngơi .”

 

Lương Giác Giác theo bản năng đáp : “Vâng, cũng ạ!”

 

Ngay khi cô mở cửa xe định xuống, Tạ Quyết gọi cô . Giọng trầm thấp, lạnh lùng lặp : “Anh?”

 

“Anh!” Lương Giác Giác chợt nhận , lập tức sửa lời, vội vàng : “Anh cũng nghỉ ngơi sớm , em về đây, ngày mai gặp! Tạm biệt!”

 

Lương Giác Giác chuồn mất.

 

 

Loading...