Sau năm năm đi làm, tôi và tổng tài lạnh lùng kết hôn chớp nhoáng - Chương 92: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-09 08:50:05
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi thấy tin nhắn của Tạ Quyết, Lương Giác Giác vẫn chút chột , nhưng nghĩ đến việc chị dâu lâu liên lạc với cô, bây giờ liên lạc chắc chắn là chuyện quan trọng.
Cô dám đ.á.n.h cược với hạnh phúc độc của trai !
Thế là, Lương Giác Giác vẫn thành thật khai báo.
[Lương Giác Giác: Chồng ơi, tối nay em lẽ thể ăn tối với ...]
Tạ Quyết trả lời ngay, chắc chắn là vui.
Lương Giác Giác nghĩ một lát, tiếp tục gõ chữ.
[Lương Giác Giác: Anh còn nhớ trai em chứ? Anh và chị dâu em chia tay xong, cứ một mãi, đáng thương lắm.]
[Lương Giác Giác: Chị dâu em đột nhiên liên lạc, hẹn em tối nay ăn. Anh trai em ở đây, kiểu gì em cũng thăm chị một chuyến, đúng ?]
Tạ Quyết tin nhắn của Lương Giác Giác, xuống bàn việc, gõ ngón tay lên bàn, một lúc lâu mới bắt đầu trả lời.
[Tạ Quyết: Vậy còn thì ?]
Thấy câu , Lương Giác Giác nhịn cong môi, tưởng tượng Tạ Quyết đang bày vẻ mặt đáng thương tủi ?
Thật sự đành lòng bỏ , thế là Lương Giác Giác đề nghị.
[Lương Giác Giác: Hay là chúng cùng ?]
[Tạ Quyết: Thôi , em cứ ăn ngon miệng , .]
Lương Giác Giác càng thấy áy náy hơn.
[Lương Giác Giác: Thật sự cùng ? Tiện thể dẫn gặp chị dâu em? Em cảm thấy bọn họ vẫn chấm dứt .]
Tạ Quyết cũng một chút về chuyện của Lương Nghị. Bây giờ cô gái đó đến tìm Lương Giác Giác, chắc chắn là chuyện gì đó.
Anh cùng, ngược sẽ bất tiện cho họ chuyện.
Tạ Quyết hít sâu một , giọng điệu trở nên nghiêm túc.
[Tạ Quyết: Thật sự , em cứ ăn , xong nhắn tin cho , sẽ đến đón em.]
Thời gian cũng còn sớm nữa, Lương Giác Giác xách túi thẳng đến gõ cửa văn phòng của Tạ Quyết.
Đẩy cửa thò đầu , Lương Giác Giác Tạ Quyết đang bàn việc, vẻ mặt thất thần điện thoại, cô đau lòng : "Em bảo bên hành chính gọi cơm cho nhé?"
Cô lo Tạ Quyết sẽ ăn.
Tạ Quyết tiếng ngẩng đầu, cong khóe môi, ừ một tiếng.
"Lần nhất định cho leo cây nữa!"
"Chắc chắn ạ!" Lương Giác Giác Tạ Quyết kiên định : "Sau sẽ là lựa chọn một của em!"
Tạ Quyết câu , tâm trạng tự nhiên hơn nhiều.
"Cẩn thận an ."
"Dạ !" Khoảnh khắc đóng cửa, Lương Giác Giác đầu , dặn dò: "Chúng ăn ở trung tâm thương mại đối diện công ty, em ăn xong sẽ tìm , cần đón , gần lắm!"
Nói xong, Lương Giác Giác hôn gió Tạ Quyết một cái vội vàng rời .
Khi Lương Giác Giác đến nhà hàng, cô ở cửa quét mắt một vòng, liền thấy Tống Phương Vân.
Cô vẫn mặc một chiếc váy liền màu xanh nhạt dịu dàng, đang chăm chú xem thực đơn và gọi món với nhân viên phục vụ.
Lương Giác Giác vội vàng đến, lúc mới thấy chiếc vali cỡ lớn đặt chân cô .
Có cảm giác như chuẩn xa.
Lương Giác Giác khỏi rùng .
Gia đình Tống Phương Vân điều kiện , là một tiểu thư nhà giàu điển hình, tương lai xán lạn. Ngày Lương Nghị cũng vì điểm mà dám để cô theo về quê.
Bây giờ kéo vali, lẽ nào là nước ngoài?
Lương Giác Giác nhớ Lương Nghị từng nhắc đến, hai bọn họ kế hoạch du học.
Sau đó vì chuyện gia đình mà trì hoãn lâu.
Khó trách, Tống Phương Vân nước ngoài ?
Vậy trai cô đây?
lúc Lương Giác Giác đang băn khoăn, Tống Phương Vân thấy cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-nam-nam-di-lam-toi-va-tong-tai-lanh-lung-ket-hon-chop-nhoang/chuong-92.html.]
Vẻ mặt cô rạng rỡ vô cùng, giống hệt như lúc mới quen, khác hẳn với vẻ tiều tụy của Lương Nghị.
"Giác Giác, mau , chị gọi món em thích ăn ."
"Chị dâu..." Khóe môi đang cong lên của Lương Giác Giác khựng , cô : "Chị Phương Vân, lâu gặp."
"Vẫn như thôi, gọi chị dâu là ."
Nghe Tống Phương Vân , Lương Giác Giác đột nhiên hiểu điều gì đó.
Cô gọi: "Chị dâu!"
"Ừ, xuống ."
Đợi Lương Giác Giác xuống, Tống Phương Vân liền thẳng vấn đề hỏi: "Quốc khánh em về nhà chứ? Anh trai em bây giờ thế nào ?"
Cô ngừng một chút, cúi mắt tự giễu : "Chị gọi điện cho , bắt máy."
Lương Nghị hiểu chuyện, Lương Giác Giác tự nhiên lanh lợi một chút.
"Anh dạo lắm, ủ rũ c.h.ế.t, chẳng mấy khi , cả ngày mặt mày ủ ê, ngoài công việc thì gì khác, vẻ như sống với công việc cả đời ."
Nghe Lương Giác Giác kể, Tống Phương Vân bật .
"Đáng đời."
là đáng đời!
Nếu thì đ.á.n.h mất một chị dâu dịu dàng và xinh như chứ?
Ánh mắt Lương Giác Giác vô thức đặt lên chiếc vali bên cạnh, nhất thời nên thế nào để giúp trai .
Cô thể nào khuyên Tống Phương Vân từ bỏ tất cả những gì cô đang để cùng trai về quê chứ?
Tống Phương Vân theo ánh mắt của Lương Giác Giác, đột nhiên mở miệng : "Chị cãi với bố , bây giờ bỏ nhà , đang lo , tìm em là hỏi địa chỉ nhà cụ thể của em."
Cô nghĩ đến điều gì đó, khóe môi khẽ cong lên.
"Mối quan hệ của chị với bố vốn dĩ thiết, trai em từng , nếu chị chỗ nào để , nhà chính là nhà của chị. Bây giờ, chị về nhà."
Lương Giác Giác chằm chằm Tống Phương Vân, vành mắt khỏi đỏ hoe, trai cô xứng đáng với điều gì cơ chứ?
"Chị dâu..." Lương Giác Giác vẫn nhắc nhở cô , "Quê nhà em là một nơi nhỏ, hơn nữa, bố em lớn tuổi , sức khỏe cũng ngày càng kém, trai em khả năng cao sẽ ngoài nữa ."
Tống Phương Vân thần sắc nhẹ nhõm, dường như hề phiền lòng vì chuyện .
"Nếu thì ngày quyết tâm chia tay với chị."
Cô Lương Giác Giác, ánh mắt dịu dàng.
"Lần chị bỏ nhà mang theo cả sổ hộ khẩu, chị trở thành chị dâu danh chính ngôn thuận của em, chỉ còn xem trai em đồng ý thôi."
Sự bất ngờ đến quá đột ngột!
Lương Giác Giác trợn tròn mắt, gì!
Cuối cùng, cô gọi mấy tiếng "Chị dâu!"
Rồi còn quên hiến kế.
"Chị dâu, chị thể tha thứ cho trai em nhanh như , hành hạ , nếu sẽ sai ở !"
Tống Phương Vân cong môi gật đầu, lắng Lương Giác Giác về cách đối phó với trai cô.
" , đúng , chị lôi kéo bố em về phe chị , bố em đặc biệt thích con rể ngoại quốc, chắc chắn cũng đặc biệt thích con dâu xinh , đến lúc đó chị cứ..."
Lương Giác Giác còn hết, Tống Phương Vân nắm trọng điểm.
Hôm nay là đầu tiên cô nhíu mày, Lương Giác Giác lo lắng hỏi: "Con rể? Em hẹn hò từ bao giờ ? Sao trai em nhắc đến?"
Lương Giác Giác cũng định giấu, dù sắp thành một nhà .
Cô vô thức chút ngượng ngùng, cúi đầu ăn vài miếng cơm, đó mới ấp úng : "Cưới chạy."
Mèo con Kute
"Cưới chạy?" Tống Phương Vân lo lắng kinh ngạc.
"Vâng , là sếp trực tiếp của em." Lương Giác Giác ngẩng đầu Tống Phương Vân một cái, kìm khen ngợi: "Anh lắm, em thích ."
"Anh trai em gặp ?"
"Anh về nhà cùng em dịp Quốc khánh , cả nhà đều gặp , trai em ý kiến gì ."