19
Sau giờ ngủ trưa, phụ   gọi  đến.
Ông  nếu hôn sự của Chương Cẩm Xán định đoạt, trong phủ sẽ   đủ năng lực để lo liệu hôn sự cho .
Ông  xem xét cho  hai nhà.
Người thứ nhất là Tuyên Đức tướng quân Lưu Thanh Sơn, chính ngũ phẩm, đang nhậm chức  quyền Võ An Hầu.
Người thứ hai là Ngô Trọng Khang, thứ tử của Bình Xương Hầu phủ, nay  hai mươi ba tuổi,   một con trai. Thê tử  qua mắc bệnh qua đời năm ,   vẫn  tái giá.
Một cảm giác bất lực dâng lên trong lòng. Ta  từng  mất mặt Lý Vinh Xuyên đến như ,     thể gả cho một vị tướng  quyền cha ? Còn Ngô Trọng Khang, thứ tử thì   kế thừa sự nghiệp, hơn nữa còn lớn hơn  bảy tuổi,  còn  một đứa con trai. Lẽ nào   gả  là    kế cho   ?
Nhận thấy vẻ mặt của , phụ   cau mày  vui: "Sắc mặt con là ? Đừng  mơ mộng hão huyền. Sống yên , an phận thủ thường, chẳng  là phúc phận của con ."
"Đi , lát nữa  thuyền rồng bên hồ Bích Thủy gặp hai vị công tử. Sen mới  nở ."
Bên hồ Bích Thủy  một kiến trúc mô phỏng cấu trúc thuyền rồng. Ngoại thất trang trí giống hệt thuyền rồng, chỉ  điều nó  cố định chắc chắn  mặt nước,  thể di chuyển, chỉ để   thưởng thức hoa sen và uống .
Loại kiến trúc  cũng  gọi là "Bất hệ chu" (thuyền  neo).
Lên thuyền Bất hệ chu, Lưu Thanh Sơn  dậy vẫy tay chào . Hắn  vụng về va đổ ấm ,  phủi quần áo    ngượng ngùng : "Chương nhị tiểu thư."
Ta gật đầu với ,  vết nước sẫm màu lớn  áo choàng của , : "Ngươi,  là  về  một bộ quần áo khác ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sen-tan-nguyet-khuyet/21.html.]
Hai tay  đều đặt ở hai bên, nở một nụ  gượng gạo: "Không  ."
Hắn    hình cường tráng, những động tác của   mang theo vẻ ngây thơ của tuổi trẻ.
"Thu Hà tiểu thư,  còn xinh  hơn trong bức họa nhiều." Nói xong câu  một cách cẩn thận, tâm trạng của  đột nhiên chùng xuống.
Im lặng một lúc lâu,  thở dài : "Lưu mỗ     đức hạnh gì mà may mắn  nghị  với Thu Hà tiểu thư. Người như Thu Hà tiểu thư xứng đáng  kim ốc tàng kiều, Lưu mỗ thực sự  xứng để  bạn đời. Hôm nay thực sự thất lễ, Lưu mỗ xin cáo lui ."
Chưa kịp để  phản ứng,    dậy, vén tà áo rời .
Một cảm xúc khó tả dâng lên từ đáy lòng. Ta ngơ ngác  mặt hồ, trong lòng  buồn bã  dễ chịu.
Không  bao lâu trôi qua,  mặt hồ vang lên tiếng nhạc cụ. Một chiếc thuyền rồng tinh xảo buộc chuông ở bốn góc từ giữa những lá sen trôi tới.
Thuyền rồng dừng bên cạnh thuyền Bất hệ chu, hai nữ tử sóng vai xuống thuyền. Một  mặc áo hồng giọng  trong trẻo: "Chiếc thuyền  rung lắc   đau đầu, buồn nôn. Biểu ca  bệnh,  cứ  ngắm sen."
Người mặc áo tím  lạnh lùng : "Hôm qua chẳng  nàng   đến hái hạt sen ."
Hai  họ   mặt ,  cách ăn mặc, hẳn là phu nhân của một gia đình giàu  nào đó.
Ta  đầu  từ chiếc thuyền rồng bí ẩn, tinh xảo đó, Ngô Trọng Khang dẫn nha  đến  mặt : "Chương nhị tiểu thư."
Ngô Trọng Khang  gầy như trong tranh, cũng  cao như trong tranh.
Chưa kịp  vài câu, nha  của  đột nhiên lấy khăn  lau mồ hôi  trán .
"Chương nhị tiểu thư  , công tử nhà chúng  sợ nóng." Nha   giọng  yếu ớt, đáng thương hướng  hành lễ: "Xin Chương nhị tiểu thư đừng trách tội."