Ân Cửu Dật  hai mươi ba tuổi, hai vị Vương phi cũng chừng hai mươi tuổi.
Vương phi danh xưng Lục Ngữ Dung, Trắc phi danh xưng Phương Hận Ngọc.
Vương phi là tiểu nữ của Lục lão Tướng quân, cũng là đường biểu  ruột của Ân Cửu Dật. Nàng sinh  hoạt bát đáng yêu, giữa lông mày đều toát  nét ngọt ngào lãng mạn.
Phương Trắc phi là nhị nữ của Đại Lý Tự Khanh Phương đại nhân, là một vị mỹ nhân thanh lãnh, khí chất siêu phàm.
Dù  mặc y phục hoa lệ, trang sức trân quý, nhưng   hai  các nàng,  vẫn cảm thấy  thể ngẩng đầu, một loại cảm giác quê kệch gà đồng gặp phượng hoàng tự nhiên sinh .
Các nàng mới là chân chính tiểu thư khuê các, nhất cử nhất động đều khiến   ngắm  vui thích, ngay cả tư thái uống  cũng tao nhã như thế.
Dưới thủ tọa còn  ba cô nương dung nhan tú lệ, xem dáng vẻ hẳn là thị  của Ân Cửu Dật.
“Nhạn Nhạn, lát nữa ngươi đem sổ sách mua sắm của phòng bếp giao cho Chương Trắc phi .” Lục Ngữ Dung hướng về phía  tay .
Một nữ tử áo vàng bước , dường như  ngờ tới lời , do dự chốc lát mới đáp: “Vâng.”
Ta vốn chẳng  xem sổ sách,    .
Lời từ chối còn   miệng, Ân Cửu Dật liếc  một cái liền : “Người trong Vương phủ,   ai là   xem sổ sách. Xem  hiểu thì đến hỏi bản vương, nửa tháng  bản vương đích  khảo sát.”
“Cũng  thể đến hỏi  và Hận Ngọc, chúng  thường ngày cũng khá nhàn rỗi.” Lục Ngữ Dung ánh mắt như hạnh nhân long lanh cong lên, mỉm   phần hoạt bát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sen-tan-nguyet-khuyet/chuong-41.html.]
Ngồi thêm chốc lát,  theo Ân Cửu Dật rời .
“Sổ sách nhất định  xem, nếu ngại hỏi  khác,  thể đến hỏi .”
Ánh nắng chiếu  gương mặt Ân Cửu Dật, khiến cho vài phần sắc bén trong ngũ quan  dịu xuống.
Hắn  thẳng phía ,  suy nghĩ  căn dặn: “Trong ba thị , Phù La cực kỳ giỏi đàn tỳ bà, tỳ bà của nàng ở thành Dương Châu chính là nhất tuyệt. Nàng tính tình nhu nhược sợ hãi, ngươi  thể cùng nàng chơi,  học tỳ bà thì bảo nàng dạy cũng . Ngoài , nếu  gì cần, thiếu thứ gì thì tìm Vương phi, tìm bản vương cũng .”
Hắn  đầu  thẳng mắt , nhẹ nhàng vỗ một cái lên đầu : “Đã là Trắc phi, thì  hành động, suy nghĩ đúng với địa vị của , hiệp trợ Vương phi cố gắng quản lý, đừng tự coi nhẹ bản .”
“Còn nữa, trang sức ban cho ngươi  mang,  cần cảm thấy khoa trương  ngượng ngùng, đồ vật  dùng đúng tác dụng của nó mới là  nhất.”
Trong lòng ấm áp,  khẽ gật đầu.
Buổi tối,    ánh nến chập chờn, tập trung tinh thần suy đoán ý nghĩa những ký hiệu  sổ sách, nhưng quả thực  hiểu nổi.
Ân Cửu Dật đẩy cửa bước , mang theo một luồng gió mát,  khẽ vén áo bào, thong dong  xuống: “Mới đầu   là chuyện bình thường.”
Hắn cực kỳ kiên nhẫn, dạy  cả đêm xem sổ sách. Trong căn phòng sáng ánh nến,  cầm bút lông   tờ giấy tuyên, giọng  nhỏ nhẹ, chậm rãi giảng giải.
Bên cạnh    nhiều loại :  kẻ ghen tị ,  kẻ xem thường ,  kẻ coi thường .
Từ  Liễu Triêu Minh,  từng  ai dùng vẻ mặt dịu dàng như  mà  chuyện với .