Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Ta   .
Ta sờ hai cái tai nhỏ của con mèo   lời nào.
"Chúng  chuẩn  chút quà,  một chuyến  về, tiện dịp gần tết, thuận tiện mang quà ."
"Ta  ." Ta mới   tự rước khổ  , chịu tội,  mới    thấy mấy khuôn mặt đáng ghét .
"Không thích về nhà cũng   cho  lệ, bằng  khó tránh khỏi    bàn tán."
"Ta mới mặc kệ họ nghĩ gì về ,   thì tự  ."
Ân Cửu Dật  sự vô lý của   cho bật : "Ta với bọn họ  gì để  chứ? Họ  cái mặt mũi gì đáng để bản vương đích  đến thăm."
Hắn dụ dỗ: "Chẳng  nàng  thích tỷ tỷ của  ? Nàng    xem náo nhiệt, xem nàng  thế nào ?"
Nói ,  thực sự  chút động lòng, nhưng vẫn ôm mèo mắt  liếc: "Ta  ."
"Vậy nàng ở nhà  gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sen-tan-nguyet-khuyet/chuong-52.html.]
"Ta  chơi với Nguyên Bảo,   ham    xem Chương Cẩm Xán." Ta véo méo khuôn mặt mèo.
"Vậy ôm mèo ." Ân Cửu Dật một tay ôm mèo, một tay kéo  .
Xe ngựa lạch cạch lăn bánh,   con mèo trong lòng,   Ân Cửu Dật,  chút á khẩu, quả thật  chút quá đáng.
Đến cửa phủ, xe của Thái tử đang dừng  cửa phủ. Ân Cửu Dật khựng : "Còn  ? Hay là hôm nay bỏ ."
"Đi thôi,  đến ."
Sự căm ghét và oán hận đối với Ân Cửu Thanh  hề tiêu tan theo thời gian, mỗi  nghĩ  vẫn đau nhói tận xương tủy.  hạnh phúc lớn lao   ở An vương phủ  xoa dịu phần nào sự căm ghét .
Có một thời gian, nội tâm  hoang vu tột độ. Ngoài việc hẹp hòi căm ghét Ân Cửu Thanh,   tìm thấy việc gì khác để .  bây giờ, trong lòng  dần chứa đầy nhiều thứ,   còn để ý nhiều đến những tổn thương đó nữa.
Vài câu hỏi thăm bình thường, phụ   bảo   thăm Chương Cẩm Xán , ông  và Ân Cửu Dật còn  chuyện  . 
Dọc theo hành lang đến viện của Chương Cẩm Xán, xa xa   tiếng Chương Cẩm Xán oán thán: "Dựa   chứ? Nàng   gì ? Là  tự miệng ,     giống  khác,  vì   cưới  khác."
"Hắn  cưới ngươi, ngươi   hại  ? Ngươi  bộ dạng của ngươi,  chút phong thái của tiểu thư khuê các nào ? Từ nhỏ đến lớn,  đạt  thứ   ngươi liền  lóc ăn vạ, một mực trút giận lên  khác--"