Ta chống tay, trần truồng   giường,  một cách yểu điệu: “Thái tử ca ca,  sống lay lắt đến giờ chỉ  một mạng hèn,   lấy lúc nào cũng .  nếu tất cả   đều    ngủ với , thì  sẽ  cảm giác thành tựu  bao. Một Thái tử vốn thanh cao chính trực    ngủ, nghĩ thôi bây giờ  vẫn còn thấy kích động.”
“Chương Thu Hà,  ngươi  thể    hổ, tự sa ngã đến thế. Ngươi là một cô nương mà   thể   những lời như .”
Hắn    , thở phì phò,  mà như  : “Nếu ngươi dám   nửa lời,  sẽ tru di cửu tộc của Liễu Triêu Minh. Ngươi tin , chỉ cần ngươi mở miệng,  cần một đêm,   thể khiến cả nhà  vĩnh viễn biến mất.”
Nụ  của  cứng .
“Dùng cách  để trả thù, ngu xuẩn vô cùng. Là phụ nữ, hành động như  càng   liêm sỉ.”
Môi  hé mở,   gì đó phản bác nhưng  thể thốt  một lời. Sững sờ một lúc,  mới chậm rãi cất tiếng: “Người là Thái tử cao quý, sinh    vô   yêu mến, vô   kính trọng,  thứ   đều dễ dàng  , sẽ   quỳ xuống dâng tận tay . Ta chỉ  tìm một nơi nương tựa, lẽ nào   sai ?”
“Ngươi nên dựa  chính .” Hắn  từ  cao, lạnh lùng liếc  : “Ta sẽ  g.i.ế.c ngươi, ngươi hãy tự lo liệu cho bản , sẽ  ngày, ngươi  trả giá cho sự ngu xuẩn của .”
Hắn hất tay áo, đẩy cửa bỏ .
Ta  vệt m.á.u nhỏ  giường, chìm  suy tư.
Đại ca bảo   cố gắng. Ân Cửu Thanh bảo   dựa  chính .
   dựa  chính  như thế nào?
Ta  vứt bỏ tôn nghiêm, lễ nghi, lòng tự trọng,    hổ trèo lên giường. Ta  vứt bỏ tất cả thể diện, phẩm giá, tự biến  thành một  con gái chốn lầu xanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sen-tan-nguyet-khuyet/chuong-9.html.]
Chẳng lẽ    đang dựa  chính  ?
Chẳng lẽ  còn  đủ cố gắng ? Rốt cuộc   cố gắng như thế nào,  dựa  chính   ?
Đêm xuống,  cầm cây trâm hoa mai, thất thần trong bóng tối.
Đột nhiên, một luồng gió lạnh lướt qua mặt, một bàn tay thô ráp nắm lấy mặt , cảm giác của những vết chai dày cộm  lòng bàn tay vô cùng rõ ràng. Ngay  đó, một mùi thuốc nồng nặc lan tỏa  đầu lưỡi.
“Có …!”
“Thái tử bảo ngươi uống thuốc.” Giọng  cứng nhắc, lạnh lẽo,  chút  ấm đột nhiên vang lên.
Chưa kịp phản ứng,    tên ám vệ  lôi  khỏi chăn, loạng choạng đến  bàn,   cầm bình nước rót ừng ực một bụng nước lạnh.
Rót quá nhanh,  sặc sụa ho liên tục, tên  rõ ràng  mất kiên nhẫn,  nắm cằm , thô bạo ngẩng mặt  lên,   rót ừng ực thêm mấy ngụm nữa.
Đảm bảo   nuốt hết,  buông tay,  nhanh chóng biến mất.
Ta lau vết nước  chảy xuống cổ, tức giận uống thêm vài chén  nữa.
10
Vào tiết Thượng Nguyên, Ân Cửu Thanh đến Chương phủ tìm Chương Chiếu Hành và Chương Cẩm Xán cùng  ngắm đèn lồng.
Ta cũng nhờ đó mà  phép dẫn Tiểu Đào và hai gã sai vặt  ngoài  dạo.