Ngoại tộc xâm lược, một  lão tướng của triều  vốn dĩ nên dẫn binh xuất chiến, nhưng Hoàng thượng  chỉ định một vị tướng quân tên là Lý Phi. 
 
Trước khi  chỉ định, vị tướng quân  cũng chỉ là một thiên tướng vô danh tiểu . Đi cùng còn  bảy vị thiếu tướng quân khác.
 
Điều khiến   khó hiểu là tám vị tướng quân   mà  đánh lui  ngoại tộc, thậm chí còn đắp  một cái vạn nhân hố của kẻ địch. 
 
Gần năm mươi năm nay, triều   từng  chiến tích lẫy lừng như ,  nên dù  phong hầu bái tướng cũng  hề quá lời. 
 
Thế nhưng  chiến báo   hề  bất kỳ tin tức nào về tình hình chiến trận.
 
Đang lúc  còn đang suy nghĩ thì Ngụy Vô Tiện  xuất hiện tại phủ  của . Ta  khỏi giật , xem  phủ  của  cũng  mật thám của lão . 
 
Ngụy Vô Tiện cũng  giấu giếm, trực tiếp đưa cho  một phong thư, bên trong chứa đựng  bộ bí mật của kinh thành.
 
Những ngày  hôn mê, trong kinh thành rộng lớn   mà   hơn vạn  mất tích một cách thần bí.
 
Ta khẽ nhíu mày: "Chuyện lớn như    thể vô thanh vô tức?"
 
Ngụy Vô Tiện   với  rằng sự biến mất của những    hẳn là vô thanh vô tức. Mỗi một  biến mất đều để  một thứ, đó là một vũng máu!
 
4
 
Ngày hôm ,  vội vã lên triều. Quốc gia rộng lớn   thực sự bước  thời kỳ loạn lạc.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
 
Thế nhưng   khi đến đại điện,   thưa thớt   nhiều. Chỉ còn  lác đác vài văn quan đang bàn luận việc triều chính. Còn những võ tướng thì đa    tiền tuyến, thậm chí  ít   biến thành bài vị.
 
Lòng vẫn còn vương nỗi sợ hãi,  liếc  các đại thần  điện  giả vờ   vững, và chợt vịn lấy vai một vị thiên tướng bên cạnh. 
 
Bờ vai đó rộng dày, quả thực   là gỗ như  tưởng. Thế nhưng trong ánh phản chiếu của danh đao Đan Thanh, từng vị quan viên   đại điện đều  sắc mặt tái nhợt, tựa như u hồn dã quỷ.
 
Đến khi  đao hướng về phía long ỷ,  lập tức cảm thấy mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng. Hoàng thượng  nãy còn   long ỷ  mà  biến mất. 
 
Ta cúi đầu  xuống thì liền thấy   đao đang phản chiếu một con mắt. Con mắt đó trừng trừng   nhưng vẫn mang theo vẻ trêu đùa.
 
Đột nhiên từ phía   vang lên một giọng : "Trấn Viễn Hầu thật  hứng thú,  đại điện còn   trò với thanh danh đao ."
 
Ta rùng  một cái,  đó liền  đầu  thì  thấy Hoàng thượng đang   lưng. Ánh mắt  mang theo nụ  như thể thấy   thú vị. 
 
Thế nhưng  nhanh, ánh mắt  liền chuyển về phía thanh bảo đao trong tay : "Thanh đao   tệ, là vật gia truyền ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/series-hong-phan-kho-lau-dong-chi/chuong-3.html.]
 
Ta gật đầu: "Là một du hiệp tặng cho phụ  thần,  khi phụ  tử trận thì nó liền đến tay thần."
 
Hoàng thượng đột nhiên ghé  tai , và  để lộ chút dấu vết nào mà đẩy thanh đao của   vỏ,  đó  mang theo giọng điệu lạnh lẽo lên tiếng: "Bảo đao vẫn nên dùng để sát địch thì hơn, đừng chĩa   phe . Nơi    kẻ !"
 
Ta cũng thẳng thắn mở lời: "Bệ hạ  chuyện gì giấu thần  ?"
 
Hoàng thượng bỗng nhiên chau mày trừng mắt: "Ta là quân, ngươi là thần!"
 
Một câu   dứt, các vương công đại thần  đại điện đều đồng loạt quỳ xuống, miệng cũng lập tức cao hô: "Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!"
 
Chỉ còn  và Hoàng đế  giữa đại điện bốn mắt  . Một lúc lâu ,  cũng chỉ  thể quỳ xuống đất và nghẹn ngào hô lớn: "Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!"
 
Chỉ là đến cuối cùng,   thêm một câu: "Vi thần xin  xuất chiến."
 
Hoàng thượng khẽ lắc đầu: "Hiện nay các võ tướng trẻ tuổi của đế quốc  hề kém ngươi. Trấn Viễn Hầu cứ ở  hoàng thành ."
 
Lời   thốt , lòng  chợt cảm thấy lạnh lẽo. Thiên hạ đều  tước vị Trấn Viễn Hầu  là do chiến công mà . 
 
Kể từ tám năm  khi phụ   tử trận,    trấn giữ biên ải. Tám năm qua,  cuộc xâm lược của ngoại tộc đều do  đối địch, nếu   , e rằng vương triều  giờ   còn nữa. 
 
Trấn Viễn Hầu chính là biểu tượng của võ tướng  nhất thiên hạ!
 
Thế nhưng lời  của Hoàng đế giờ đây  khiến lòng    nguội lạnh. Không ngờ hiềm khích giữa chúng   sâu đậm đến nhường . 
 
Huống hồ,  và Hoàng thượng vốn lớn lên cùng . Nếu   vì chuyện của Xuân Huyên,  lẽ  sẽ  gọi  là Hoàng thượng mà là Vinh Cảnh đại ca!
 
Ta thất thần lạc phách rời khỏi triều,  đầu liền thấy Ngụy Vô Tiện. Ta nuốt một ngụm nước bọt: "Ngươi  xem, hiềm khích giữa  và Bệ hạ thật sự  lớn đến  ?"
 
Ngụy Vô Tiện  : "Làm gì  hiềm khích nào, Bệ hạ chỉ  sự thật thôi. Các thiếu tướng quân bây giờ quả thực  còn kém cạnh Trấn Viễn Hầu nữa."
 
Ta  Ngụy Vô Tiện và nhất thời cũng   nên  gì. Lão hồ ly  rốt cuộc thuộc phe nào đến giờ  vẫn  thể  thấu.
 
Thế nhưng Ngụy Vô Tiện lúc   thần bí ghé  vai  và nghiêm túc : "Hầu gia vẫn nên bảo trọng  thể,   chừng đến lúc đó thật sự  dựa  Hầu gia cứu vãn cục diện. Kinh thành rộng lớn  xin giao phó cho ngài! Bệ hạ  giao cửa ải cuối cùng cho ngài , kinh thành  thể xảy  sai sót!"
 
Ban đêm,  lén lút đến Quân Cơ Xứ  xem kỹ hơn các chiến báo chi tiết. 
 
Thế nhưng  đến nơi,   phát hiện tám bộ hài cốt. Nhìn  áo giáp, rõ ràng đó chính là tướng quân Lý Phi lẽ   đang ở tiền tuyến.  giờ đây những bộ hài cốt   vô cùng quỷ dị. Đầu của tướng quân Lý Phi  biến mất,  thể  hóa thành xương hồng phấn. Ta đưa tay chạm , bộ hài cốt   mà  hóa thành tro bụi bay .
 
Ngay lúc ,  bỗng bước hụt một bước,  mà  rơi xuống một cái địa động. Bên trong đó  mà  là những đầu  dày đặc!