Ngụy Vô Tiện  đích  đối chiếu danh mục sách  đốt cháy. Phần lớn sách đều  lộn xộn, nhưng  một bộ điển tịch  phân thành từng quyển  biến mất, tổng cộng hai mươi chín quyển. 
 
Ngụy Vô Tiện cho rằng hai mươi chín quyển điển tịch  nhất định  ghi  một  bí mật kinh . Điều  khiến lão tin rằng vị thủ tịch Khâm Thiên Giám năm đó chắc hẳn  chết. 
 
Sau , Ngụy Vô Tiện  điều tra suốt bảy năm mới tìm thấy vị thủ tịch  trong một khe núi. Tuy nhiên  phận của    khiến Ngụy Vô Tiện vô cùng bất ngờ. 
 
Lão chỉ  đây là một đại nhân vật  quyền lực thông thiên chứ  hề  rõ  phận của  đó.
 
Chuyện thứ hai là việc lão hoàng đế băng hà. Khi lão hoàng đế băng hà, lúc đó  chọn  bảy  để tuẫn táng theo. Những  tuẫn táng  đều là các đại thần  mới qua đời. Sở dĩ  dùng  sống chôn theo là để thể hiện sự nhân từ. 
 
Trong bảy  ,   địa vị hiển hách nhất chính là phụ  , Trấn Viễn Hầu đời .
 
Thế nhưng Ngụy Vô Tiện   trong chuyện   lẽ còn  ẩn tình khác. 
 
Khi đó  đang chỉnh đốn quân ngũ đối phó với ngoại tộc ở biên ải nên   thấy t.h.i t.h.ể phụ  . Vì   cũng   tình trạng khi   hạ táng. 
 
 Ngụy Vô Tiện giờ đây   khi đó t.h.i t.h.ể phụ   cũng giống như những t.h.i t.h.ể treo  cổng thành. Đầu vẫn còn nhưng  thể   bằng gỗ liễu, cổ  khâu chặt   thể một cách thô bạo. 
 
Rõ ràng đây là vì một mưu đồ nào đó mà bọn  căn bản  hề  .
 
Ngụy Vô Tiện trầm ngâm một lát: "Muốn  tình hình kinh thành hiện nay, e rằng  bắt đầu điều tra từ lúc tiên đế băng hà  mười năm !"
 
Ta gật đầu  cáo biệt Ngụy Vô Tiện.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
 
Thế nhưng khi về đến nhà, ngay khi   xuống  liền mơ thấy một giấc mộng. Trong mơ,  và Xuân Huyên là thanh mai trúc mã,  cũng hứa rằng   nhất định sẽ cho nàng trở thành phu nhân của Hầu phủ. 
 
Ấy  mà trong nháy mắt, cảnh tượng  chuyển đến lúc Xuân Huyên gả  hoàng cung. Ta thấy Xuân Huyên mặt mày vô cảm, mắt vương lệ nhưng   từ chối ý chỉ của Hoàng đế. Ta theo kiệu hoa đỏ rực  mãi đến Tử Cấm Thành  chợt tỉnh giấc.
 
Ta bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện khiến  sởn gai ốc: Ta và Hoàng đế lớn lên cùng , Hoàng đế  từng gặp Xuân Huyên. Hơn nữa chúng  tình như  ,  cũng    cưới Xuân Huyên  thê tử. 
 
Có điều vì  chiếu chỉ  vẫn  Xuân Huyên gả  cung đình để trở thành Hoàng hậu?
 
Chẳng lẽ tất cả những âm mưu  đều xoay quanh một   ?
 
7
 
Khi  tỉnh dậy thì trời còn  rạng sáng, nhưng ngoài cửa   một tiểu tùy tùng quỳ sẵn. Hắn bẩm báo rằng  chiến báo khẩn cấp từ tiền tuyến  truyền đến. 
 
Vừa mở chiến báo , lòng    khỏi kinh hãi.
 
Vốn dĩ, chính sách của đế quốc đối với ngoại tộc  nay vẫn là bế quan cố thủ, chỉ cần ngăn  địch là đủ. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/series-hong-phan-kho-lau-dong-chi/chuong-5.html.]
 
Thế nhưng, đám tướng quân mới  bổ nhiệm     đổi sách lược. Dường như bọn chúng  trút sạch mối hận thù  tích tụ suốt mấy chục năm qua nên  dốc  lực tấn công ngoại tộc.
 
Sau nhiều trận giao tranh liên tiếp, chúng  chỉ đánh tan quân địch, mà còn chôn sống  bộ tù binh. 
 
Đến nay, ngoài biên ải, những hố chôn  của dị tộc  nhiều  đếm xuể, tạo thành một mối thù  đội trời chung.
 
Tuy nhiên, quốc lực  suy yếu từ lâu, chỉ  vài trận đánh, binh lính biên quan  thương vong quá nửa. 
 
Viện binh từ nội địa cũng  bổ sung vài đợt,  điều xem  sắp  thể đáp ứng kịp nữa. 
 
Ta khẽ nhíu mày, lối đánh  trông thì hung hãn, áp đảo nhưng thực chất  là một cuộc so kè về lực lượng dự .
 
Đế quốc khác hẳn với dân du mục  thảo nguyên. Một đứa trẻ thảo nguyên mới mười một, mười hai tuổi   thể cầm dao, cưỡi ngựa  trận, trong khi binh lính đế quốc  ít nhất mười sáu, mười bảy tuổi mới đủ sức chiến đấu. 
 
Cứ tiếp tục thế , dù  đánh bại  ngoại tộc, thì e rằng đế quốc cũng sẽ tổn thất nguyên khí nặng nề, khiến dân chúng lầm than, tai họa khôn lường.
 
Đi cùng với quân báo còn  một bức mật thư từ phủ Hầu tước,  đó ghi chép chi tiết về những gì thật sự diễn   chiến trường. 
 
Ta   mật báo, cổ họng bất giác cảm thấy khô khốc.
 
Thứ mà mật thám  thấy căn bản   là binh lính bằng xương bằng thịt, mà là từng đoàn xương khô màu hồng phấn chiến đấu  hề  sợ hãi. 
 
Ngoại tộc tuy dũng mãnh,  mà đối mặt với những bộ xương  cũng  bó tay, bởi trừ khi  đánh tan thành tro bụi thì chúng vẫn  thể  dậy chiến đấu tiếp. 
 
Mật thám  tận mắt chứng kiến một tên lính ngoại tộc  c.h.é.m bay đầu một bộ xương hồng, ngay khi     thì   chính bộ xương  đầu đó móc ruột .
 
Đám tướng quân  cũng bất tử bất diệt, vũ khí c.h.é.m   chỉ  gỗ vụn bay tứ tung. Tuy nhiên, nếu   m.á.u  tẩm bổ thì chúng sẽ nhanh chóng biến thành những bộ xương khô và c.h.ế.t   .
 
Ta bỗng rùng  nhớ  cảnh tượng trong kinh thành. 
 
Chẳng  những  tự vẫn   hóa thành một trận mưa m.á.u  ? Đám tướng quân  bước  Vạn Xuân Cung  lẽ chính là  trận mưa m.á.u đó nuôi dưỡng nên mới  thể bất tử  trận. Ta chợt cảm thấy một luồng  lạnh chạy dọc sống lưng. 
 
Cứ đánh như , e rằng cả thiên hạ  sẽ chẳng còn một  sống!
 
Ta vội vã đến phủ Thừa tướng thì liền thấy Ngụy Vô Tiện đang ngẩn   một bó cúc hoa. Ta lập tức  thẳng  vấn đề:
 
"Thủ tịch Khâm Thiên Giám hiện đang ở ? Ta  gặp ông !"
 
Ngụy Vô Tiện chần chừ một lát,  mới thốt  ba chữ: "Chung Nam Sơn."
 
Ta  định rời , Ngụy Vô Tiện  cất tiếng gọi từ phía : "Khi đóa cúc  tàn, nếu ngươi vẫn  trở về thì hãy chuẩn  chờ ngày vong quốc ."