thấy mặt con Giao Nhân là những đường chỉ khâu chằng chịt, liền bịt mũi lùi một bước: “Thối quá.”
Lâm Thanh Từ cũng nhíu mày: “Thứ ít nhất cũng ghép từ cả trăm cái xác mà thành. Nếu mang về…”
nghĩ đến cảnh tượng “hương thơm bay xa ngàn dặm” ở Kim Quật, kiên quyết lắc đầu: “Thôi bỏ , về .”
Lâm Thanh Từ cũng cảm thấy cảnh tượng đó khó chịu, giơ tay xé toạc bầu trời để rời .
“Không ai !” Lão già chỉ huy con Giao Nhân khổng lồ: “Bắt lấy bọn chúng!”
Giao Nhân khổng lồ vươn tay tóm lấy Lâm Thanh Từ, mùi hôi tanh nồng nặc xộc thẳng mặt.
Lâm Thanh Từ ghê tởm lùi một bước, độc thi chướng khí ngưng tụ thành một khối cầu màu xanh khổng lồ, thừa lúc Giao Nhân khổng lồ há miệng, ném . Chướng khí của Thi Vương là do Lâm Thanh Từ luyện hóa ở Thi Địa, đó luyện qua ngàn năm mà thành, cực độc vô cùng. Trên đời , kẻ thể chịu đựng nó chỉ đếm đầu ngón tay. và Lạc Phi đều nhờ uống bí dược độc môn do đưa nên mới thể tự do trong chướng khí.
Con Giao Nhân khổng lồ nuốt một khối chướng khí lớn như , đương nhiên thể chịu đựng nổi, nó cuộn trong biển, sóng biển dâng cao hơn mười mét, các cương thi và lão già đều sóng đánh bật lùi liên tục.
Trạm Én Đêm
“Đi thôi.” Lâm Thanh Từ kéo cổ tay , cả hai chui bầu trời xé rách.
3.
Không ghé qua Kim Ốc Tàng Kiều, chúng về thẳng tiệm hương.
lập tức ném cờ trận, bao phủ bộ tiệm hương, dặn Diêu Hoa và Lộ Vũ canh gác bên ngoài, cho phép bất kỳ ai . Sau khi chuẩn thỏa, chúng sân .
Sân một ao sen, còn nuôi vài con cá chép. Bình thường thích ở đình hóng gió cho cá ăn. Lâm Thanh Từ từ trong tay áo đổ Vệ Kiêu .
Vệ Kiêu rơi xuống ao, hoảng sợ vùng vẫy, bơi loạn xạ khắp nơi thoát , nhưng ao dùng pháp thuật yểm, căn bản thể ngoài.
“Ôi ôi ôi!” Vệ Kiêu đập loạn xạ hai tay mặt nước, khiến hoa sen ngả nghiêng, mấy con cá chép cũng đập lật bụng.
“Đừng ồn nữa!” bay lên một chiếc lá sen, một ngón tay điểm trán Vệ Kiêu.
Một luồng kim quang nhàn nhạt bao bọc lấy cơ thể Vệ Kiêu, dần dần bình tĩnh , ánh mắt từ từ khôi phục sự tỉnh táo.
hỏi: “Còn nhớ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/series-phu-the-tru-yeu-luc/bong-quy-ao-den-chap-3.html.]
Vệ Kiêu gật đầu, những giọt nước mắt lớn lăn dài má hòa nước ao.
“Ngoan, ngoan, .” vỗ vỗ đầu , “Kể xem, rốt cuộc là chuyện gì? Sao thành Giao Nhân?”
Vệ Kiêu lắc đầu, há miệng cho xem.
cúi xuống kỹ, chiếc lưỡi chỉ còn một nửa, xem là cắt . Muốn chữ, nhưng đôi tay biến thành màng bơi, thể cầm bút, thể .
cẩn thận quan sát đuôi cá và lòng bàn tay của Vệ Kiêu: “Không dùng bí thuật gì để khâu , nếu cưỡng ép tách , sẽ hậu quả gì, ảnh hưởng đến việc .”
Lâm Thanh Từ cũng từng thấy chuyện biến thành Giao Nhân như thế . Cuối cùng, chúng bàn bạc và quyết định nuôi Vệ Kiêu .
“ nhớ Kim Thanh Bình khi đắc đạo là cá chép Hoàng Hà, lẽ hỏi cô sẽ .” suy ngẫm, “Hiên Viên Hội còn mấy ngày nữa mới đóng cửa, trong thời gian nhất định thể tìm cách tách rời.”
Kim Thanh Bình là một trong các thành viên của Trưởng lão hội, lúc gặp cô ở đây. Quan hệ riêng của chúng cũng khá , hỏi cô chắc thành vấn đề.
“Còn mấy thứ thì ?” Lâm Thanh Từ lắc lắc túi Càn Khôn: “Cũng ném ao luôn ?”
nhíu mày, móc điện thoại : “Tiểu Phi, qua chỗ một chuyến.”
“Chị đúng là sư tỷ ruột của , chuyện gì cũng nghĩ đến !” Lạc Phi trợn mắt : “Thứ mà chị bảo mang về tổ Đặc vụ Số 1 ? Đừng Sếp, ngay cả Vu Thiên Thiên sạch sẽ cũng thể khám nghiệm tử thi luôn, chị tin ?”
để tâm đến vẻ mặt xù lông của Lạc Phi, thổi thổi lá chén, từ tốn : “Cậu còn nhớ Lưu Triệt ?”
“À? Lưu Triệt?” Lạc Phi dừng chân đang chọc cương thi, chớp chớp mắt, “Cái gã nhà giàu mới nổi ngu ngơ, nhiều tiền đó ?”
“Ừ.” gật đầu, “Sau vụ Cửu Âm Hoán Hồn p.h.â.n x.á.c ?”
Lạc Phi hiểu tại đột nhiên nhắc đến chuyện : “ , vụ đó phá án , đều do Trần A Kiều mà.”
lắc đầu: “Lúc đó cũng nghĩ như , khi thấy những cương thi , mới nhớ một câu của Cả lúc đó.”
Lạc Phi đầu Lâm Thanh Từ: “Câu gì cơ?”
Lâm Thanh Từ: “Trong phòng trưng bày cương thi.”