Một luồng gió nhẹ nhàng cản tư thế quỳ của ông . đầu híp mắt: “Ta rõ ngươi ghét những nghi lễ phiền phức . Ngươi tuổi cao, xuống .”
Triệu Thiên Thành run rẩy xuống, nước mắt chảy thành dòng: “Lần gặp Lão tổ là từ bốn mươi năm , khi tử nhậm chức Chưởng môn. Giờ tử qua tuổi hoa giáp, mà Lão tổ vẫn phong thái như xưa.”
khẽ nhấc ngón tay, phóng một tia thần thức dò xét, đó một bình đan dược bay tới mặt ông : “Không tệ, mấy năm nay ngươi chăm chỉ tu luyện, hề lười biếng. Sống đến trăm tuổi chắc thành vấn đề.”
Triệu Thiên Thành hai tay nâng bình đan dược, miệng ngừng cảm ơn.
Lâm Thanh Từ ẩn bên cạnh , chút thiếu kiên nhẫn : “Hỏi chuyện .”
Triệu Thiên Thành thấy tiếng, ngẩng đầu khắp nơi: “Lão tổ, còn dẫn theo khác ?”
ôn tồn : “Đại ca cũng cùng.”
Triệu Thiên Thành với tư cách Chưởng môn, từ lúc nhậm chức Chưởng môn tiền nhiệm kể cho về chuyện của và Cả cùng phái Mao Sơn, và ông cũng phận của Cả. Giờ Cả cũng ở đây, ông chút bất an và sợ hãi, lắp bắp gật đầu.
Lâm Thanh Từ đầu gì nữa.
cũng lãng phí thời gian, hỏi thẳng ông : “Gia đình họ Từ còn hậu nhân ?”
Triệu Thiên Thành ngẩn : “Gia đình họ Từ? Người đến gia đình Từ Thế Ngữ ?”
gật đầu: “Ngươi là Chưởng môn, hẳn bí mật của môn phái. Từ Thế Ngữ năm đó vi phạm quy định, chế tạo đan dược tăng cường công pháp, sư phụ đuổi khỏi môn phái. Hậu nhân của ông liệu còn ai sống sót ?”
Triệu Thiên Thành trầm tư một lát đáp: “Trong phái Mao Sơn hậu nhân nào của họ Từ. Năm đó Tổ sư lệnh vĩnh viễn cho phép họ Từ bước chân Mao Sơn, Chưởng môn các đời cũng dám trái lệnh Tổ sư. Còn về việc hiện tại họ lập môn phái khác , tử rõ. Tuy nhiên, Mao Sơn chúng bây giờ các phân nhánh ở nhiều nơi, Lão tổ thể đợi một thời gian, tử sẽ điều tra một lượt.”
thấy cũng : “Chuyện khẩn cấp, ngươi phái bí mật điều tra, nhớ tìm tin tưởng để .”
“Lão tổ yên tâm!” Triệu Thiên Thành đáp, “Không khi tra tin tức sẽ thông báo cho Lão tổ bằng cách nào?”
: “Ngươi thông tin lên giấy, đốt bức họa của , tự nhiên sẽ .”
Triệu Thiên Thành cúi đầu lời. Đợi khi ngẩng lên, trong phòng còn ai.
Bước khỏi nội đường, ẩn một vòng khắp Mao Sơn, phát hiện các tử tuy ai tư chất đặc biệt cao, nhưng đều chăm chỉ nỗ lực, trong lòng thấy an ủi, cảm giác như phụ lòng sư phụ phó thác lúc lâm chung.
Về đến tiệm hương, ngày thứ ba, Phương Hân đến, cùng với Lạc Phi, Hứa Vân Vân và Chúc Viêm.
phía Phương Hân: “Sao thấy bạn trai cô ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/series-phu-the-tru-yeu-luc/bong-quy-ao-den-chap-5.html.]
Phương Hân lập tức đỏ mặt: “Lâm trưởng lão đừng trêu đùa nữa, mới như theo chỉ cản trở, cũng vô dụng.”
Lạc Phi hì hì: “Sếp là tiếc, sợ thương. Còn chúng da dày thịt béo thế , ngã đánh thế nào cũng .”
Phương Hân mặt tiện đánh Lạc Phi, chỉ đầu lườm một cái.
Trong lòng nhịn , cũng trêu Phương Hân nữa, chỉ Chúc Viêm : “Cậu đừng nữa, cương thi và Giao Nhân khá rắc rối đấy.”
Chúc Viêm gật đầu: “Lão tổ yên tâm, con sức đến , sẽ gây thêm phiền phức. Con sẽ ở ngoài cửa tùy thời chờ lệnh, nếu vấn đề gì, con sẽ tìm chi viện.”
Trạm Én Đêm
“Vậy cũng .” , “Để một đường lui lúc nào cũng .”
Trước khi , nhận tin truyền đến từ Triệu Thiên Thành.
Trên đó đơn giản: Hậu nhân họ Từ còn tu đạo, hiện nay lấy nghề kinh doanh phòng trưng bày tranh kế sinh nhai, ở thành phố Kinh Châu một phòng trưng bày.
Địa chỉ chính là nơi dùng chín cô gái để triệu hồi âm hồn đây.
những nét chữ giấy, lạnh: “Xem , sư phụ dọn dẹp môn phái một nữa .”
5.
Tại khu đại trạch buôn bán Giao Nhân, cảnh tượng khác so với chúng đến.
Đường phố hoang tàn, một bóng qua , ngay cả các cửa tiệm cũng đều đóng cửa. Cánh cổng lớn cửa đại trạch cũng xiêu vẹo, chỉ cần chạm nhẹ là đổ sập.
“Đây là chạy trốn trong đêm ?” Lạc Phi nhảy lên một cái cây, từ cao quan sát, đột nhiên kêu lớn: “Sư tỷ!”
bay đến bên cạnh Lạc Phi: “Sao thế, phát hiện gì ?”
Lạc Phi chỉ tay về phía , sắc mặt : “Chị xem cái .”
theo hướng tay , chính là cái đài phun nước thấy đó, bên trong một bức tượng nữ tử mặc đạo bào, che mặt. Bây giờ tấm vải che mặt của nữ tử gỡ bỏ, khuôn mặt hiện lên chính là khuôn mặt của .
Những khác cũng tiếng chạy đến, tất cả đều thấy bức tượng.
Phương Hân kinh ngạc: “Chuyện là , tại ở đây tượng của chị?”
nhớ chuyện Tiểu Đinh từng , đây là tượng của một Trưởng lão phái Mao Sơn, lúc đó cũng để tâm lắm, ngờ là tượng của chính . Chẳng lẽ nhóm là tử Mao Sơn?
Lâm Thanh Từ thấy , giận dữ, vung tay áo ném một cục chướng khí tan chảy bức tượng, răng nanh lòi , tròng đen mắt đều lật lên : “Thứ gì cũng dám thờ tượng của em!”