8.
“Chị sai, đúng là như !” Hứa Vân Vân vỗ tay một cái, “Hồi Hán Cao Tổ Lưu Bang xây thành, cũng đến xem, trông cũng y như thế . Chẳng lẽ Vệ Tử phục hưng nhà Hán ?”
Phương Hân lạnh: “ mặc kệ cô gì, nhưng dám biến thành cá để bán, Thiên vương lão tử cũng bắt. Đi thôi!”
Đoàn chúng theo Lạc Phi chui đại điện, thấy Vệ Tử vẫn đang quở trách.
Để Hứa Vân Vân ở theo dõi, ba chúng tìm Giao Nhân.
Ban đầu chút manh mối nào, nhưng đột nhiên ngửi thấy mùi Hoàn Hồn Hương quen thuộc.
“Sư tỷ, chị thế?” Lạc Phi thấy dừng , hỏi, “Có phát hiện gì ?”
“Bên .” chỉ một tòa điện phía , “Hình như là ở bên đó.”
Phương Hân nghi ngờ: “Chỗ đó xa lắm, chị chắc chứ? Thời gian của chúng còn nhiều, nếu sai thì e là sẽ bại lộ.”
chút do dự, nhưng Hồ ly nhỏ chạy thẳng về hướng chỉ.
Phương Hân nghiến răng: “Đi!”
Tòa cung điện cách chính điện xa, đó phát hiện . Đến gần mới thấy bên ngoài một pháp trận cực mạnh bảo vệ.
“Xem là tìm đúng .” Phương Hân với : “Tiếp theo nhờ chị thôi.”
“Ừ.” dùng phù chú, thẳng đến pháp trận, dùng ngón trỏ tay vạch một đường lòng bàn tay, những giọt m.á.u đỏ tươi rỉ . giơ tay ấn lên.
Hồ ly nhỏ xót xa: “Sư tỷ, cái sẽ tiêu hao nhiều công lực của chị!”
lắc đầu: “Thời gian cấp bách, đây là cách nhanh nhất.”
Pháp trận nhanh nứt một vết lớn ngay chỗ tay ấn, chúng chui trong.
Bên trong gì cả, chỉ một cái hồ nước lớn ở chính giữa. Năm, sáu con Giao Nhân ngâm trong nước, thần trí lờ mờ. Dưới đất bên cạnh hàng chục con Giao Nhân thành, chân đầy những mũi kim chỉ chằng chịt, bên cạnh còn vứt la liệt xác cá.
Hơn chục đàn ông vạm vỡ đang nắm đuôi cá khâu chân những con Giao Nhân đó, cảnh tượng đẫm m.á.u và quái dị. Còn những con Giao Nhân thì dường như còn cảm giác, mặt đều là vẻ vô hồn. Mùi hương ngọt ngấy của huân hương tràn ngập cả cung điện.
“Ư, mùi …” Hồ ly nhỏ lắc lư như say, “Mùi trong nhà của Lưu Triệt.”
: “Cậu lúc đó và Cả ngửi thấy mùi trong nhà Lưu Triệt?”
Hồ ly nhỏ đáp: “, cứ tưởng là mùi huân hương Trần A Kiều, đầu đau quá, á!”
“Tiểu Phi!” ôm lấy Hồ ly nhỏ, tiếp đó một cơn choáng váng ập đến, chân vững, ngã vật xuống đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/series-phu-the-tru-yeu-luc/bong-quy-ao-den-chap-8-het-phan-7.html.]
Phương Hân cũng ảnh hưởng, nhưng nặng như chúng , cô cố sức kéo chúng tìm chỗ ẩn nấp.
Mặc dù cả ba chúng đều biến thành trẻ con, nhưng vẫn là mục tiêu quá lớn, nhanh một đàn ông phát hiện. Anh bước tới phía chúng .
“Dương Viêm Thần Hỏa!” Phương Hân nghiến răng phóng thần hỏa đẩy lùi đàn ông, “Còn 10 phút nữa, còn thời gian.”
Càng nhiều hơn về phía chúng , còn chạy một căn phòng khác. Chẳng mấy chốc, một đàn ông mặc đồ đen , đeo mặt nạ, bước . Anh từng bước về phía chúng , áp lực mạnh mẽ tỏa khiến run rẩy khắp .
lấy một lọ thuốc, đổ một viên đan dược màu đỏ nuốt . Ngay lập tức, một luồng pháp lực dồi dào chạy khắp tứ chi bách mạch, triệu hồi Kim Tiền Kiếm, chắn Phương Hân và Hồ ly nhỏ, tập trung đề phòng.
Khóe miệng đàn ông nhếch lên, cất tiếng khàn khàn: “Làm một cuộc giao dịch thế nào?”
cảnh giác đối phương: “Anh giao dịch gì?”
“Rất đơn giản.” Người đàn ông vẫy tay, hiệu cho những áo đen phía lui xuống, “ thả các , Giao Nhân ở đây các cũng thể mang theo.”
“Lại chuyện như ?” khẩy, “Vậy đây gì từ ?”
“ cô rời khỏi Kinh Châu ba tháng.” Người đàn ông áo đen , “Chỉ cần cô xen chuyện ở đây, hôm nay sẽ thả các , thậm chí còn tặng cô một món quà lớn.”
Rời khỏi Kinh Châu? chợt nghĩ đến những chuyện xảy trong thời gian gần đây, chẳng lẽ tất cả đều do đàn ông ? Mục đích của ông là gì, và ông điều gì?
“Thế nào, điều kiện đối với Lâm trưởng lão khó chứ?” Người đàn ông , “Hiên Viên Hội còn một thời gian nữa mới đóng cửa, Lâm trưởng lão thể an sống ở Kim Ốc Tàng Kiều.”
nheo mắt ông : “Xem ít chuyện, còn đang việc ở Hiên Viên Hội.”
Người đàn ông áo đen bật khẽ: “Lâm Thanh Tuyết lừng danh tam giới, ai mà ?”
“Không , một ai !” Không từ lúc nào, Vệ Tử dẫn theo một đám lớn hộ vệ vây kín bộ cung điện, hung tợn chúng : “Bọn chúng bí mật của bản cung, chết!”
Người đàn ông áo đen thèm cô , tiếp tục hỏi : “Lâm trưởng lão, ý cô thế nào?”
trả lời câu hỏi của ông , chỉ chăm chú Vệ Tử: “Là cô, Cửu Âm Hoán Hồn triệu hồi cô.”
Phương Hân kinh ngạc: “Sao thể, Địa phủ hề ghi chép về việc vong hồn tự ý rời , cô trốn Quỷ sai để dương?”
Người đàn ông áo đen chỉ mỉm , cách khác.
Mặc dù chân của đàn ông, nhưng luồng U Minh khí nồng đậm thì thể che giấu .
Trạm Én Đêm
Bây giờ lúc để bận tâm chuyện . 10 phút nhanh trôi qua, chúng biến trở hình dạng ban đầu.
Vệ Tử sai hai cung nữ khiêng một cái lư hương phỉ thúy đến, mùi huân hương từ đó lan tỏa khắp cung điện.
Toàn rã rời, xương cốt rệu rã, thể trụ vững, Kim Tiền Kiếm “loảng xoảng” rơi xuống đất.
(Hết phần 7)