SERIES PHÙ THẾ TRU YÊU LỤC - Gã Sành Ăn - Chap 2
Cập nhật lúc: 2025-08-08 17:18:43
Lượt xem: 399
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AA6v53KHZz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
2.
Tầng 13 Sở cảnh sát thành phố Kinh Châu, Phòng đặc vụ Số 1.
Lạc Phi bò ghế, ngáp ngắn ngáp dài thứ hai mươi trong ngày: "Ha, chán quá mất...!"
Hứa Vân Vân tới, vỗ một cái lưng : " thấy đúng là voi đòi tiên, đánh ác liệt với con Hắc Giao trẹo lưng, liệt giường ba ngày mà quên nhanh thế ? Ông già ngàn tuổi, chán đến mức nào nữa?"
"Hứa Vân Vân cô thể nhẹ tay một chút !" Lạc Phi xoa xoa lưng, nhăn nhó: "Đó là do tiêu hao quá nhiều pháp lực để giúp sư tỷ và những khác, chứ thì con rắn bốn chân đó là đối thủ của !"
"Làm gì mà ầm ĩ thế?" Trưởng phòng Phương Hân mở cửa bước , ném một xấp tài liệu xuống bàn: "Nếu rảnh rỗi quá thì xử lý hết mấy vụ án ."
"Án gì ?" Lạc Phi tò mò cầm một tập lên: "Cư dân ở tầng trệt đường Cựu Giang, tan sở về nhà buổi tối, tấn công từ phía . Camera giám sát phát hiện bóng dáng kẻ tấn công, nghi ngờ do ma quỷ gây , đề nghị Phòng đặc vụ Số 1 hỗ trợ điều tra."
Chúc Viêm cũng cầm một tập lên xem: "Cư dân Phùng Lan ở khu chung cư Thiên Tinh dắt chó Chủ nhật, cãi với hàng xóm, chó của đối phương cắn thương chó của . Bà Phùng Lan thấy mắt chó của đối phương đỏ ngầu, sùi bọt mép, nghi ngờ ma quỷ nhập, đề nghị Phòng đặc vụ Số 1 hỗ trợ điều tra?"
"Toàn mấy chuyện vặt vãnh !" Lạc Phi lật qua lật , bực : "Rõ ràng bên Lưu Dung Dung thể giải quyết , đẩy sang cho Phòng đặc vụ Số 1, coi chúng là cái gì chứ?"
Phương Hân : " mà, tất cả những báo án đó đều mất tích một cách bí ẩn, cả trong camera giám sát lẫn những sống gần đó đều họ biến mất như thế nào, cứ như thể biến mất khỏi khí ."
Lạc Phi sững sờ: "Hả? Người báo án mất tích ?"
Trạm Én Đêm
Phương Hân ngoài: "Được , ăn cơm . Chiều nay bắt đầu điều tra."
Lạc Phi gãi đầu, gì nữa, ngoan ngoãn theo Phương Hân.
Chúc Viêm lấy một chiếc thẻ vàng từ ngăn kéo, hớn hở chạy ngoài: "Đi ăn, ăn!"
Đường Hoài Nam, Tường Vân Lâu.
Bốn Phương Hân cánh cửa chính lộng lẫy.
"Woa, đây là Tường Vân Lâu trong truyền thuyết ." Chúc Viêm hít mạnh mũi: "Phật nhảy tường, cơm trộn bào ngư, thịt bò hầm cà chua và hải sâm om hành lá!"
Hứa Vân Vân kinh ngạc: "Cậu đúng là mũi chó, ngoài cần mang theo chó nghiệp vụ nữa, cứ mang là ."
Phương Hân mấy để tâm đến cánh cửa trang trí lộng lẫy, mà chằm chằm hai con vật hình dáng kỳ lạ đặt hai bên lối : "Đây là con gì?"
"Thao Thiết. 'Thân dê mặt , mắt nách, răng hổ móng , tiếng như trẻ con, tên là Bào Hào, ăn thịt '."
Nghe , bốn , thấy một nam một nữ đang đối diện.
"Sư tỷ!" Lạc Phi mừng rỡ, chạy lon ton tới: "Sao hai tới đây? Vết thương của sư đỡ ?"
Lâm Thanh Từ xoa đầu Lạc Phi, gượng một chút: "Đỡ ."
Chúc Viêm chen Lạc Phi , cung kính : "Lão tổ cũng đến Tường Vân Lâu ăn cơm ạ?"
cũng xoa đầu Chúc Viêm, vẻ tiên phong đạo cốt: " , đứa trẻ ngoan, một thời gian gặp, tu vi càng tinh tiến. Ánh mắt quang hoa nội liễm, nội phủ trầm , tệ, tệ."
Chúc Viêm khen, mừng đến đỏ cả mặt.
Lạc Phi bĩu môi bên cạnh, nhịn mà nhỏ: "Chứng mù mặt của bà thể nhớ ai, bà cũng y chang như với ba tử mới nhập môn một tháng đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/series-phu-the-tru-yeu-luc/ga-sanh-an-chap-2.html.]
"Khụ!" , thèm để ý đến Lạc Phi, chuyện với Phương Hân: "Trưởng phòng Phương hứng thú với Thao Thiết ?"
Phương Hân : "Cũng hẳn, chỉ là đây thấy trong sách. Đây là đầu tiên thấy đặt loại hung thú cửa nhà hàng."
tiếp: "Thao Thiết tham lam tiền bạc, tham lam đồ ăn, quả thực là điềm lành. bây giờ gọi những sành ăn, ăn là lão Thao, nên thành nghĩa ."
Phương Hân cũng thấy lời lý, chúng trò chuyện trong.
Tường Vân Lâu quả đúng là một nhà hàng cao cấp ở khu đất vàng, cách trang trí bên trong lên tất cả.
, ngờ phát hiện nhiều món đồ trang trí là những món trân phẩm hiếm thấy thị trường. Tuy là đồ cổ từ thời Hán Đường, nhưng đặt trong thời hiện đại cũng coi là bảo vật hiếm . Không ngờ đặt một cách đường hoàng trong một nhà hàng để tùy ý thưởng thức.
3.
Sau khi xuất trình thẻ vàng, một nhân viên phục vụ dẫn chúng phòng riêng.
Phòng riêng cũng trang trí theo phong cách cổ kính, bên ngoài cửa sổ là khung cảnh cầu gỗ và dòng nước chảy, tạo cảm giác thoải mái và thư thái.
Cách gọi món cũng độc đáo, tường đối diện treo một tấm bảng gỗ, ăn gì thì thể chọn trực tiếp.
tùy ý cầm một tấm bảng lên xem: hai mặt đều chữ, mặt ghi tên món ăn, mặt ghi nguyên liệu và phụ liệu, phía còn vẽ hình món ăn.
mà điều khiến ngạc nhiên nhất là gỗ tấm bảng là gỗ hoa lê, hơn nữa còn là loại hoa lê vàng nhất ở Nam Hải.
Đang lúc ngẩn ngơ, gọi món xong.
Rất nhanh, vài nhân viên phục vụ mặc trang phục cung nữ thời nhà Đường bưng thức ăn .
Lâm Thanh Từ cầm một chiếc ly rượu bằng ngọc bích lên tay, nhân viên phục vụ cầm bình rượu rót cho một ly. Có thể thấy chất lỏng màu đỏ tươi lắc lư bên trong chiếc ly mỏng manh.
: "Tắt đèn ."
Nhân viên phục vụ tắt đèn, căn phòng tối .
Ánh sáng từ bên ngoài cửa sổ chiếu chiếc ly, bộ chiếc ly bỗng phát một thứ ánh sáng mờ ảo.
Lâm Thanh Từ nâng ly lên uống một ngụm, nheo mắt : "Bồ Đào mỹ tửu Dạ Quang Bôi..." (Rượu nho thơm, ly phát sáng trong đêm...)
"Đây là Dạ Quang Bôi trong truyền thuyết ?" Phương Hân ngắm nghía chiếc ly: "Chủ nhà hàng thật hào phóng, một cái ly uống rượu cũng cầu kỳ như ."
Một nhân viên phục vụ trông vẻ là quản lý : "Đây là do bếp trưởng sắp xếp. Ông rằng mấy vị thể nhận Thao Thiết ở cửa, chắc chắn là những thực khách sành ăn, nên dặn chúng dùng bộ Dạ Quang Bôi để tiếp đãi. Những món ăn cũng do bếp trưởng tự tay nấu, xin mời các vị khách quý thưởng thức."
xong, bật : "Vậy thì cảm ơn khoản đãi ."
Quản lý cúi chào, dẫn ngoài.
Mọi đều là quen nên khách sáo, ăn trò chuyện.
Phương Hân hỏi : "Lâm Trưởng lão, Hội nghị Hiên Viên sắp diễn , bên đó gì bất thường ?"
khó hiểu: "Vẫn bình thường như khi, ? Có thứ gì chạy tới gây rối ?"
"Tạm thời thì ." Phương Hân chỉ lưng: "Gần đây nó thường xuyên nóng lên."
Lời khiến vẻ mặt trở nên nghiêm túc. Sau lưng Phương Hân một hình xăm Phượng hoàng, đó là Cửu Phượng, Nữ thần bảo hộ của nước Sở cổ đại.