1.
Cửa hàng đồ cổ vẫn y nguyên như lúc chúng rời , nhưng còn độc của hoa Cà Độc Dược (Mạn Đà La) và bùa Ly Hồn quấy nhiễu. lên và nhận ngay hai chữ tấm biển chính là nét bút của sư phụ.
"Chúc Chiếu..." lẩm nhẩm cái tên đó, "Thái Dương Chúc Chiếu... Thái Âm U Huỳnh..."
Hồ ly nhỏ thấy thất thần, lấy móng vuốt cào cào tay áo : "Sư tỷ, chị ?"
: "Các nhớ , sư phụ từng kể rằng khi Bàn Cổ khai Thiên lập Địa và qua đời, đôi mắt của Người hóa thành Mặt trời và Mặt trăng. Hai thứ đó kết hợp với Âm Dương nhị khí, sinh Thái Dương Chúc Chiếu và Thái Âm U Huỳnh. U Huỳnh là vị thần bảo vệ chúng sinh, còn Chúc Chiếu là thần mang đến ánh sáng cho vạn vật."
Lâm Thanh Từ đáp: "Nhớ chứ, hồi đó em còn hỏi sư phụ là tại thần Mặt trời rực rỡ gọi là Chúc Chiếu. Chúc chiếu nghĩa là ánh nến, mà ánh nến chỉ soi một góc nhỏ, hề giống mặt trời chút nào."
"Vậy hai nhớ sư phụ trả lời thế nào ?"
"Có, sư phụ dù ánh nến yếu ớt, nhưng nó thể soi sáng một điểm trong bóng tối. Chỉ cần ngọn lửa ánh sáng đó tắt, nó nhất định sẽ xua tan bóng đêm."
" , Chúc Chiếu và U Huỳnh tựa như hai cực Âm Dương, cũng giống như trong lòng , ánh sáng và cả bóng tối." phẩy tay áo, gian mặt vỡ vụn từng mảnh: "Bên vẻ ngoài hào nhoáng, lẽ chính là một nội tâm tăm tối."
Một đàn ông trẻ tuổi đang ghế sofa, thấy chúng đột ngột xuất hiện thì ngạc nhiên: "Sao các nhanh ?"
Lâm Thanh Từ thấy , khẽ cau mày: "Lại là ngươi."
Hồ ly nhỏ kinh hãi nhảy cẫng lên: "Lưu Triệt?! Sao là ! Cửa hàng đồ cổ nối thẳng đến biệt thự nhà họ Lưu!"
Lưu Triệt dậy, vỗ tay : "Lâm Thanh Tuyết quả nhiên danh bất hư truyền, thể phá giải mê trận của . cứ tưởng cô sẽ lạc lối trong cửa hàng đồ cổ mãi chứ."
"Vạn sự bất cẩn, điều sai lầm của là nên dùng nét chữ của sư phụ để lên tấm biển." lắc đầu, "Trong lòng sư phụ tình yêu thương bao la, thể giam cầm trong một gian chật hẹp. Hơn nữa, ông sẽ bao giờ dùng thủ đoạn hèn hạ như để thử lòng ."
Lưu Triệt nham hiểm: "Quả nhiên, cặp thầy trò các đúng như lời đồn, tâm đầu ý hợp, dù là thầy trò nhưng còn thiết hơn cả đạo lữ."
Nghe những lời đó, sững sờ. Khi sư phụ còn sống, ít lén lút bàn tán về chuyện . Bởi vì là tử đầu tiên của ông, ông dốc hết tâm huyết truyền dạy cho , từ luyện thuốc, vẽ bùa, kiếm pháp, cho đến bày trận. Sau đó, ông còn đưa xuống núi trải nghiệm, trừ yêu diệt ma, gần như lúc nào cũng ở bên . Mọi vì ghen tị và đố kỵ nên thêu dệt nên những lời đồn thổi.
Khi những lời đó, lòng hoang mang, sợ rằng sư phụ thì sẽ xa lánh .
nào ngờ, sư phụ vẫn đối xử với như , chẳng hề bận tâm đến những lời đồn đại, vẫn tận tâm dạy dỗ .
Trạm Én Đêm
Dần dần, cũng tĩnh tâm và chuyên tâm tu luyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/series-phu-the-tru-yeu-luc/phu-the-tru-yeu-luc-9-thien-dia-quyen-truc-cuon-tranh-thien-dia-chap-1.html.]
Cho đến , những sư sư từng đều qua đời vì hết thọ nguyên, còn tiếp quản phái Mao Sơn, sống đến tận hôm nay. "Bể dâu trong khoảnh khắc, đến lúc thức tỉnh giấc mộng hoang đường." vung thanh kiếm tiền Lưu Triệt.
Lưu Triệt ôm vết thương, thể tin , ngã xuống, hóa thành một làn khói xanh và biến mất.
Không gian vỡ vụn nữa, cảnh tượng mắt biến thành Tường Vân Lâu.
Vẻ mặt của Lâm Thanh Từ và Lạc Phi đều chút kỳ lạ, họ sang , chờ đợi một lời giải thích.
ngước ba chữ "Tường Vân Lâu" và mỉm gật đầu: "Lần là thật , thôi."
Chúng qua bức tượng Tỳ Hưu, bước đại sảnh, thẳng bên trong.
Bên trong đông nghịt khách, nhân viên phục vụ tấp nập, còn đến hỏi chúng đặt bàn .
lấy tấm thẻ VIP vàng, một quản lý bên cạnh bước tới, tươi: "Chào mừng quý khách , sẽ dẫn quý khách chỗ!"
cũng mỉm : "Phiền ."
Đi theo quản lý trong, Hồ ly nhỏ rúc trong lòng khẽ hỏi: "Vừa nãy biệt thự nhà họ Lưu là tầng gian thứ hai ? Sao và sư cảm nhận gì, chỉ sư tỷ phát hiện thôi ?"
xoa xoa bộ lông lưng Hồ ly nhỏ, trêu nó: "Vì sư tỷ giỏi, còn thì ngốc."
"Gì cơ!" Hồ ly nhỏ lườm , m.ô.n.g .
Lâm Thanh Từ túm đuôi kéo lòng , giữ chặt cho nhúc nhích.
Hồ ly nhỏ ngoan ngoãn trong lòng , dám động đậy.
Lâm Thanh Từ : "Em gái, chúc mừng em, phá vỡ nút thắt, tu vi tiến thêm một bước ."
"Anh Cả, nhận ." khẽ, "Một trăm năm nay tu vi của em thể tiến triển, ngờ hôm nay đột phá. Chẳng nên cảm ơn bày cái bẫy nhỉ?"
Lâm Thanh Từ một cách hờ hững: "Chúng sẽ đòn chí mạng, để c.h.ế.t đau đớn, coi như là lời cảm ơn."
lắc đầu: "Không cần, đây là chuyện của em, để em tự ."
Vì, đây chính là tâm ma của .