"Cứu  với!"
A Thành hét toáng lên, cúi  tránh  một đòn tấn công của zombie, liều mạng chạy xuống thuyền!
Phía  còn  mấy  ,  lẽ zombie  thấy họ sẽ  cắn   nữa!
Anh   chạy xuống thuyền  thấy    về phía , trong tay họ thậm chí còn  gậy khói!
Anh  còn  kịp vui mừng thì   thấy Tiểu Tiểu   đầy m.á.u giữa bọn họ!
A Thành chợt khựng , mặt lộ vẻ sợ hãi.
Cô     c.h.ế.t  !
"A Thành!" A Xuân thấy A Thành liền gọi một tiếng.
A Thành  tiếng gọi đó  cho tỉnh , cũng  thèm để ý nhiều nữa, chạy thẳng về phía bọn họ!
Mùi khói từ gậy khói lập tức bao trùm lấy  .
Đám zombie lập tức tản .
A Thành thoát chết, thở hổn hển, tim còn  kịp  định   thấy Tiểu Tiểu  chằm chằm   với ánh mắt âm u, tim   suýt nữa  nhảy  ngoài: "Cô, cô..."
"Sao ?" Tiểu Tiểu mở miệng, vẻ mặt  biến thành vẻ đáng yêu ngoan ngoãn như thường lệ, như thể sự oán hận  mặt cô    chỉ là ảo giác của  .
A Thành toát mồ hôi lạnh  lưng: "Vừa ..."
"Ồ,   ,   trách ." Tiểu Tiểu giấu tay   lưng,  nhón chân lên, vẻ mặt đáng yêu, "Dù  mạng sống của  là quan trọng nhất,   thể hiểu cho ."
Cô   đầu  An Sơ Nguyệt và những  khác: "Hơn nữa  xem, họ  cứu ,  cũng   cả mà?"
Khi cô    zombie bao vây, bọn họ  đến kịp, An Sơ Nguyệt   từ   mò  một cành cây to khỏe, lao đến  mặt cô  đánh lui zombie.
A Thành chợt hiểu .
Thì     thuyền  thấy bọn họ  zombie "bao vây" là để cứu Tiểu Tiểu.
Anh   kỹ cô  một lượt, thấy tuy   cô   m.á.u nhưng dường như   của cô , lập tức thở phào nhẹ nhõm: "Em   là  ."
Vẻ mặt   áy náy: "Xin  nhé Tiểu Tiểu,    cũng chỉ là nhất thời hồ đồ,  đảm bảo   tuyệt đối sẽ    chuyện khốn nạn như  nữa!"
[ sẽ   nữa (  vẫn dám)]
[Miệng đàn ông lừa dối như quỷ, quả nhiên ở  cũng ]
[Hy vọng thần tượng của  mãi mãi đừng như , nếu   sẽ  thể tin đàn ông  nữa!]
" ." Tiểu Tiểu khẽ , chỉ là trong mắt thoáng qua một tia tối tăm.
A Thành thấy Tiểu Tiểu dường như thực sự  để ý, cũng   thêm gì nữa, dù  bây giờ   vẫn còn đang lo lắng cho việc thoát .
Mọi  tìm một con thuyền   thủng, dùng gậy khói xua đuổi zombie,  đó nhanh chóng lên thuyền.
"Những ai còn gậy khói trong tay thì  ở mép thuyền và  boong tàu để ngăn chặn zombie." Tần Phong Hữu bình tĩnh chỉ huy.
Triệu Hoan lúc  mới hiểu  tại  Tần Phong Hữu  tiết kiệm như , hóa  điểm quan trọng nhất   là đoạn đường , mà là  thuyền.
Bởi vì  thuyền chỉ  một  gian nhỏ như , chỉ cần để một con zombie lọt , bọn họ sẽ  đẩy  đường cùng.
Hoặc là buộc  nhảy xuống biển, hoặc là  đuổi xuống thuyền, đối mặt với nhiều zombie hơn.
Cách nào cũng chết.
 bây giờ trong tay bọn họ còn ba cây gậy khói, thì  còn sợ hãi gì nữa!
A Xuân, Hồ Tụng và An Sơ Nguyệt  lượt  ở ba vị trí, vốn dĩ  một cây gậy khói là của Triệu Hoan, nhưng Triệu Hoan  dám  gần nên  giao cho Hồ Tụng.
Hồ Tụng vui vẻ đến mức miệng  toe toét, cầm cây gậy khói mà nữ thần đưa cho  chạy  boong tàu.
"Mùi  thật khó chịu." Tiểu Tiểu , kéo A Thành trốn sang một bên khác.
"  lái thuyền." Tần Phong Hữu  đầu  với Hạ Thiên Ca, "Cô giúp ."
Hạ Thiên Ca gật đầu.
" cũng  giúp !" Triệu Hoan lập tức .
Tần Phong Hữu  cô  một cái: "Cô  lái thuyền ?"
Triệu Hoan: "...Hình như,  ." Cô  vội vàng thêm một câu, "   thể học!"
Ánh mắt Tần Phong Hữu tinh tế: "Bây giờ là lúc để học ?"
Triệu Hoan: "...Hình như,  ."
 cô    phục chỉ  Hạ Thiên Ca: "  , chẳng lẽ cô    ?" Đây là thuyền mà, nữ minh tinh nào   lái thuyền chứ!
Hạ Thiên Ca bình tĩnh trả lời: " ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/show-thuc-te-kinh-di-khan-gia-toan-cau-xem-toi-chieu-hu-dai-lao/chuong-101-hon-dao-kinh-hoang-bien-thanh-zombie.html.]
Triệu Hoan im lặng vài giây,  đó âm thầm  xổm xuống một bên.
Thôi,  là cứ nghĩ cách bảo  mạng sống  .
[Nữ thần của  là đại boss series]
[Cô   cái gì cũng  thế!]
[Đương nhiên , đây là vợ  mà, là  lợi hại nhất! (Mặt tự hào)]
[Lầu , cô  là vợ của Tần Phong Hữu,  hãy từ bỏ !]
[Hai hàng lệ dài...]
Tần Phong Hữu và Hạ Thiên Ca lập tức chui  phòng điều khiển.
Tần Phong Hữu cầm lái, Hạ Thiên Ca phụ trách giúp đỡ, Tần Phong Hữu  gì cô  nấy, phối hợp ăn ý đến mức  kẽ hở.
"Làm  lắm." Tần Phong Hữu khen ngợi.
Hạ Thiên Ca ấn nút cuối cùng,  con thuyền khởi động, mới thở phào nhẹ nhõm: "Sao     lái thuyền?"
"Thấy  mạng." Tần Phong Hữu , "Nói cô  đây từng đóng phim truyền hình sinh tồn  du thuyền, để chân thật hơn cô còn đặc biệt  học lái thuyền."
Hạ Thiên Ca nheo mắt: "Lần   hỏi  về 《Sa Đọa》 cũng là thấy  mạng ?"
Tần Phong Hữu  phủ nhận.
"Anh quả là  quan tâm ." Hạ Thiên Ca  đầy ẩn ý, "Đến cả những chuyện cũ rích  cũng lôi ."
Tần Phong Hữu  bánh lái,  đầu  cô, đuôi mắt  cong lên: "Cô   ,  vẫn luôn  quan tâm cô."
Mắt Hạ Thiên Ca cong cong: "Tại ?"
"Bởi vì..."
Tần Phong Hữu  ghé sát ,  hai chữ bên tai cô thì   thấy tiếng hét thất thanh của Triệu Hoan từ bên ngoài.
[Lại là  phụ nữ !]
[Bởi vì cái gì, rốt cuộc bởi vì cái gì!! Ôi ôi ôi,   sốt ruột c.h.ế.t mất!]
[Lần , nếu  mà còn  thấy  phụ nữ ,  nhất định sẽ cho cô  điểm 0 ngay lập tức!!]
Hai   , phản ứng đầu tiên là zombie  lên thuyền !
  đúng, rõ ràng  ba cây gậy khói, trong thời gian ngắn như , zombie    thể lên thuyền .
Hai   , Tần Phong Hữu điều chỉnh phòng điều khiển sang chế độ lái tự động,  đó   boong tàu.
Vừa lên boong tàu, liền  thấy Triệu Hoan mặt tái mét trốn  Hồ Tụng, mặt An Sơ Nguyệt và A Xuân cũng khó coi, c.h.ế.t trân  về phía .
Hạ Thiên Ca  theo ánh mắt của họ, kinh hãi  thấy Tiểu Tiểu ở phía .
Đôi mắt cô  một nửa  biến thành xám trắng, khuôn mặt đáng yêu ban đầu  trở nên méo mó dữ tợn.
Cô  ghì chặt cánh tay A Thành, A Thành  thoát , bản năng cầu sinh khiến sức lực của   đột nhiên lớn đến kinh ,  mà  mạnh bạo giật  khiến tay Tiểu Tiểu  trật khớp, thoát khỏi tay cô !
Anh  chạy thẳng đến chỗ An Sơ Nguyệt.
Anh   An Sơ Nguyệt  đây từng là lính,  đường  cũng  chứng kiến cô  mạnh mẽ đ.ấ.m zombie như thế nào, nên liền chạy thẳng đến chỗ cô  để cầu cứu!
"An Sơ Nguyệt, cô   biến thành zombie , mau g.i.ế.c cô  !"
An Sơ Nguyệt đột nhiên ngây .
Cô   Tiểu Tiểu mặt mày dữ tợn chạy về phía , bản năng giơ tay khống chế Tiểu Tiểu.
Tiểu Tiểu  cô  khống chế chặt cứng, đột nhiên ngẩng đầu  cô .
Trong đôi mắt     zombie hóa đó, tràn đầy sự bất cam và đau buồn.
Giống như những đồng đội bất cam c.h.ế.t   chiến trường .
An Sơ Nguyệt  khỏi khựng .
"Tiểu Tiểu..." Cô  mở miệng, nhưng    thấy bàn tay Tiểu Tiểu đang vươn tới thắt lưng .
Xoẹt!
Tiểu Tiểu mạnh mẽ tóm lấy!
Máu tươi chảy dọc theo móng tay cô .
Tuy nhiên, An Sơ Nguyệt   cảm thấy đau đớn.
Cô   một lực kéo  khỏi mặt Tiểu Tiểu, mới thấy cánh tay  kéo cô   thương: "Thiên Ca?"
Cô  thấy  cứu  là Hạ Thiên Ca, lập tức hoảng hốt: "Thiên Ca, vết thương của cô?"
Tần Phong Hữu  bên cạnh  vết thương của cô, sắc mặt trầm xuống, trong mắt hiện lên sự lạnh lẽo đáng sợ.