Keng!
Một vật sắc nhọn đ.â.m  tim Hạ Thiên Ca.
   m.á.u chảy .
Hạ Thiên Ca thậm chí còn  cau mày. Cô siết chặt vai ma nữ, các ngón tay bỗng dùng sức.
Chỉ  thấy một tiếng "rắc", xương cốt   Hạ Thiên Ca bẻ gãy!
Ma nữ đau đớn rên rỉ,  lẽ nhận     đối thủ của Hạ Thiên Ca, liền xoay , bẻ gãy xương của chính  để thoát khỏi sự khống chế của Hạ Thiên Ca,  nhanh chóng bò về phía cửa.
Tốc độ của nó cực nhanh, như thể  cần  mà vẫn tránh  tất cả chướng ngại vật như bàn ghế.
Nó giống như một con rắn,  giống một cái bóng đen trong đêm tối,  nhanh  biến mất  mắt.
【Hahaha, ma nữ cũng  chị Thiên Ca đánh chạy ! Chị Thiên Ca thật lợi hại!】
【Xứng đáng là nữ thần của !】
【  tỏ tình với chị Thiên Ca!】
Hạ Thiên Ca vốn định đuổi theo, nhưng tầm  của cô trong đêm vốn  , hơn nữa   bên ngoài  mai phục nào khác , nên cô đành dừng bước.
Thấy ma nữ   xa, Hạ Thiên Ca mới thở phào nhẹ nhõm.
Cô  đến bên cửa sổ, mượn ánh trăng  đoạn xương trong tay.
Đoạn xương  trơn nhẵn, nhưng phần đầu  cực kỳ sắc bén, như thể  mài dũa  chủ đích.
Vật sắc nhọn  đ.â.m  tim Hạ Thiên Ca chính là đoạn xương !
Thảo nào cô  thể nắm , đoạn xương   trơn  nhẵn,  là một phần của ma nữ , quả là một "vũ khí" bẩm sinh!
Nếu   cô luôn mang theo gương hộ tâm,  lẽ vật sắc nhọn   trực tiếp đ.â.m xuyên tim cô.
"Đing đong—"
Bên tai đột nhiên vang lên tiếng thông báo.
"Chúc mừng bạn  nhận  vật phẩm đặc biệt: Xương nhọn."
Vật phẩm đặc biệt!
Hạ Thiên Ca ngây  một lúc,  thể tin    may mắn đến , chỉ bẻ gãy một đoạn xương mà  biến thành vật phẩm đặc biệt.
   cũng   , loại vật phẩm đặc biệt , nếu   ngẫu nhiên, ai mà lấy  chứ!
Hạ Thiên Ca lầm bầm trong lòng, nhưng vẫn cẩn thận quan sát vật phẩm đặc biệt  một lúc, cuối cùng kết luận rằng cái gai xương  cực kỳ sắc bén.
Chỉ là   nó sắc bén đến mức nào.
Hạ Thiên Ca suy nghĩ một chút,  đến bên cửa,  dùng sức đ.â.m  cánh cửa.
"Cạch!"
Cánh cửa lập tức  đ.â.m một lỗ lớn!
Tay Hạ Thiên Ca run lên.
Cái ... đúng là sắc bén thật.
Nếu  nãy cô   gương hộ tâm...
Cô cảm thấy lồng n.g.ự.c lạnh toát,  khỏi sờ lên tấm gương hộ tâm  ngực,   vui mừng khôn xiết.
Mặc dù cô  bút thần kỳ  thể biến hóa, nhưng mỗi  chỉ  thể biến hóa một thứ,  thể tấn công thì  thể phòng thủ, mà gương hộ tâm cũng chỉ  thể bảo vệ vị trí trái tim quan trọng nhất.
 giờ  gai xương nhọn, cô  cần  biến hóa vũ khí tấn công nữa. Nếu bút thần kỳ biến thành một chiếc khiên, cộng thêm gương hộ tâm, cô  thể  tấn công  phòng thủ  diện!
Đây quả là hiệu quả 1 + 1 > 2!
Hạ Thiên Ca trân trọng cất gai xương nhọn  trong túi càn khôn  trở  giường.
Tần Phong Hữu  mà vẫn còn đang ngủ.
Tiếng động lớn như  mà   cũng   đánh thức, đúng là vô tâm thật.
Hạ Thiên Ca bất lực lắc đầu, cũng  xuống.
Đêm đó   thêm sóng gió nào.
Sáng hôm , Hạ Thiên Ca   nóng bên má  tỉnh giấc.
Cô mở mắt,  đầu , thấy Tần Phong Hữu đang nghiêng  chống đầu   với vẻ mặt dò xét.
Anh ở  gần cô,  nóng  nãy chính là  thở của .
"Anh  gì?" Hạ Thiên Ca cũng  vội dậy, lật  đối diện với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/show-thuc-te-kinh-di-khan-gia-toan-cau-xem-toi-chieu-hu-dai-lao/chuong-345-thuc-nhan-khong-ai-can-anh-hon-em.html.]
"Tối qua em  ?" Tần Phong Hữu hỏi.
Hạ Thiên Ca nhướng mày: "Sao   tối qua em thức giấc?"
"Tối qua lúc ngủ em ở  gần , nhưng sáng nay thức dậy em  ở  xa." Mắt phượng của Tần Phong Hữu  híp .
Hạ Thiên Ca: "...Chứng cứ gì , ngủ trở  một chút    bình thường ?"
" em ngủ  bao giờ động đậy,  động thì cũng là tiến  gần , chứ   càng ngày càng xa." Tần Phong Hữu u uất , "Vậy nên, hoặc là tối qua em thức giấc, hoặc là... em chê  ."
Nói đến câu , giọng   còn  chút tủi .
【Haha c.h.ế.t  mất!】
【Tần kiều kiều đang  nũng online!】
【Người đàn ông ,  yêu mất !】
Hạ Thiên Ca dở  dở .
Người  cũng quá kịch tính !
 cô  xiêu lòng  chiêu . Nhìn đôi mắt phượng của   chớp mà  , trái tim cô lập tức mềm nhũn, thừa nhận: "Tối qua em quả thật  thức giấc."
Cô kể  chuyện tối qua cho Tần Phong Hữu , khiến  trở nên nghiêm túc.
"Xảy  chuyện như ,  em  gọi  dậy?"
"Đã giải quyết xong , gọi  dậy  gì?" Hạ Thiên Ca .
Tần Phong Hữu  cau mày, đột nhiên  dậy.
Hạ Thiên Ca  hiểu  , cũng  dậy theo.
Tần Phong Hữu  cô chằm chằm.
"Sao thế?" Hạ Thiên Ca hỏi.
Tần Phong Hữu  cô một lúc lâu,  khẽ thở dài: "Anh thật sự  , dạy em nhiều thứ như  là    nữa."
Hạ Thiên Ca: "Hả?"
"Cái  là, lỡ như  ngày   cùng em  phó bản, hoặc là   còn ở bên em, em vẫn  thể tự bảo vệ ." Tần Phong Hữu khẽ , " cái  là,  phát hiện em càng ngày càng  cần  nữa."
"Gì mà   còn ở bên em,   linh tinh gì !" Hạ Thiên Ca nhíu chặt mày, "Không   bậy."
Cô ngừng  một chút,  hạ giọng: "Ai  em  cần ,  là bạn trai của em,  ai cần  hơn em."
【Wow,  ai cần  hơn em! Chị Thiên Ca cũng là bậc thầy thả thính !】
【Nếu  là Tần Phong Hữu,  sẽ cảm động c.h.ế.t mất!】
【  thể đăng ký lập team  trộm Hạ Thiên Ca  ?】
"Thật ?" Giọng Tần Phong Hữu  lạnh lùng.
"Thật mà!" Hạ Thiên Ca thấy  vẫn  tin, do dự một giây,  ghé  gần, hôn lên môi  một cái.
Vốn chỉ chạm nhẹ  môi , nhưng Tần Phong Hữu đột nhiên ôm eo cô,  nụ hôn sâu thêm.
【Hôn , hôn   hôn !】
【Đây là thứ   trả tiền mà vẫn  xem ?】
【A a a, hôm nay fan couple ăn mừng !】
Hai  hôn đến thở dốc, một lúc lâu  mới dừng .
Má Hạ Thiên Ca vẫn còn ửng hồng,  Tần Phong Hữu còn đang mãn nguyện: "Vừa nãy    cố tình tỏ  đáng thương đấy chứ?"
"Sao  thế ." Tần Phong Hữu nghiêm túc , "Anh là  như  ?"
" ." Mặt Hạ Thiên Ca  cảm xúc.
Tần Phong Hữu vô tội  thẳng  mắt Hạ Thiên Ca, một lúc lâu  mới chịu thua, xòe tay : "Được ,  thừa nhận,  thật sự   mật với em một chút."
Anh  đến hai chữ " mật" mà mặt  đỏ, tim  đập: "Nếu    livestream,  còn ..."
"Anh  ." Hạ Thiên Ca dứt khoát ngắt lời , lật  xuống giường, "Dậy ."
"Ừ."
Tần Phong Hữu ngoan ngoãn  dậy.
【Muốn gì,  cho   chứ!】
【Nói nửa chừng là   !】
【Có gì mà chúng   thể   ?】
Hai  rửa mặt bằng cái chậu cũ kỹ trong phòng, Hạ Thiên Ca sắp xếp  ba lô, chuẩn   ngoài, nhưng thấy Tần Phong Hữu đang     trong phòng,   đang tìm gì.