"Đã lâu như  , cuối cùng  cũng  giải thoát."
Giọng  của Thẩm đại tiểu thư khàn khàn.
Cô  chậm rãi  đầu , xương cốt phát  tiếng "cộc cộc",  về phía Hạ Thiên Ca và  .
Trình Khanh Nhiên theo bản năng nắm chặt cánh tay của Quân Lạc.
Quân Lạc vỗ nhẹ lên mu bàn tay  , ý an ủi.
【Úi úi úi, cặp  cũng cưng quá !】
【Sau khi hết hồn   nhét cẩu lương, cảm ơn nha!】
【Ôi trái tim bé bỏng của ,  cũng  tìm  yêu!】
"Cảm ơn các vị." Thẩm đại tiểu thư thì thầm, "Là các vị  điều các gia đinh ,  ?"
"Không  gì." Hạ Thiên Ca bình thản , "Bây giờ, cô  toại nguyện . Sau  cô  thể sống thật ."
"Sống thật ..."
Thẩm đại tiểu thư bật  tiếng  khó  từ trong cổ họng: "Các vị  bộ dạng      ma  của  xem,   mà sống  ?"
"Chỉ cần còn sống, thì vẫn còn hy vọng." Hạ Thiên Ca .
"Hy vọng... hy vọng..." Ánh sáng trong mắt Thẩm đại tiểu thư vụt tắt, "Hy vọng duy nhất của  bây giờ là thoát khỏi nỗi đau ..."
"Tỷ tỷ!"
Thẩm tiểu thiếu gia dường như cảm nhận  điều gì đó, vội vàng nắm lấy tay chị : "Đệ chỉ  một  tỷ là  , tỷ  mãi mãi ở bên ,  ?"
Thẩm đại tiểu thư  em trai,  mặt hiện lên vẻ đau khổ giằng xé.
"Tiểu thư." Tống quản gia     tới từ lúc nào.
Bà đẩy một chiếc xe lăn bằng gỗ, mỉm   Thẩm đại tiểu thư: "Tiểu thư,  tự do . Sau ,  và tiểu thiếu gia sẽ chăm sóc ."
" ,  và Tống quản gia vẫn còn ở đây, chúng   thể chăm sóc tỷ mãi mãi!" Thẩm tiểu thiếu gia lập tức gật đầu lia lịa.
Thẩm đại tiểu thư ngẩng đầu  Tống quản gia.
Vừa  tuy cô  báo  thù, nhưng trong đôi mắt trống rỗng đó vẫn   chút ánh sáng nào.
 bây giờ khi  Tống quản gia, trong mắt cô dần dần bừng lên một tia sáng.
Giống như một đứa trẻ  thấy  , nước mắt từ đôi mắt trũng sâu từ từ chảy xuống.
Tống quản gia  tới  mặt cô, quỳ xuống ôm lấy cô: "Tiểu thư, tiểu thư của ..."
"Hức, hức hức--"
Thẩm đại tiểu thư phát  tiếng  gào thét giống như một con dã thú.
"Khóc  tiểu thư, hãy  hết tất cả đau khổ và tủi  ,   sẽ chỉ còn  ngọt ngào thôi." Tống quản gia thì thầm, vỗ nhẹ  lưng cô từng cái một.
"Xem   quan tâm đến Thẩm đại tiểu thư nhất vẫn là Tống quản gia." Quân Lạc cảm thán, "Trước đây    hầu trong phủ , Tống quản gia là   chăm sóc Thẩm đại tiểu thư từ nhỏ. Sau khi Thẩm phu nhân qua đời,  sinh hoạt ăn uống,   của Thẩm đại tiểu thư đều do Tống quản gia lo liệu. Có thể , Tống quản gia cũng là nửa   của Thẩm đại tiểu thư."
"Chỉ là  , khi Thẩm tiểu thư  Thẩm lão gia giam , Tống quản gia  cấm   đến thăm cô ." Quân Lạc  hai  đang ôm , "Bây giờ khổ tận cam lai, thật  dễ dàng."
"Thảo nào." Hạ Thiên Ca thì thầm.
Cô  Tống quản gia, cuối cùng cũng  điểm kỳ lạ ở .
Từ lúc mới bước , Tống quản gia là  duy nhất trong phủ  lời khai  nhất quán với  , mục đích của bà  chắc hẳn là để gây  sự nghi ngờ cho họ, từ đó điều tra sự việc .
Bà   lợi dụng họ để giải cứu Thẩm đại tiểu thư.
Đây là một ván cờ do Tống quản gia bày .
Có lẽ Thẩm tiểu thiếu gia  từng giằng xé, dù  đây là lựa chọn giữa cha  và chị gái, nhưng đối với Tống quản gia, đại tiểu thư là tất cả của bà.
Bà sẽ  tiếc công sức giúp đỡ và chăm sóc tiểu thư.
Không   trôi qua bao lâu,  Thẩm đại tiểu thư mới chậm rãi ngừng .
Tống quản gia và Thẩm tiểu thiếu gia đỡ cô lên xe lăn.
Chiếc xe lăn bằng gỗ phát  tiếng kêu kẽo kẹt, cô khó khăn trèo lên xe lăn, thở hổn hển  vững.
Cô  về phía Hạ Thiên Ca, ánh mắt lấp lánh: "Không  các vị  giúp  một việc lớn như ,  gì   thể báo đáp các vị  ?"
"Hành hiệp trượng nghĩa vốn là việc chúng  nên ." Quân Lạc  chuyện cũng  khéo léo, "Bây giờ  chuyện ở đây  giải quyết xong, chúng  cũng nên rời ."
"Các vị tiên nhân  rời   ?" Giọng Thẩm đại tiểu thư khàn khàn, "Cũng , nơi  ngay cả cơm cũng  đủ ăn, các vị tiên nhân ở  đây cũng là chịu khổ,  để  tiễn các vị tiên nhân một đoạn."
"Được." Quân Lạc gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/show-thuc-te-kinh-di-khan-gia-toan-cau-xem-toi-chieu-hu-dai-lao/chuong-351-thuc-nhan-no-mau-phai-tra-bang-mau.html.]
"Chúng   đợi Tống Thanh Hứa và họ ?" Trình Khanh Nhiên khẽ hỏi.
" thấy  đó cũng  bản lĩnh,     ngoài thì tự nhiên  cách thôi." Quân Lạc ,  về phía Hạ Thiên Ca, " ?"
Hạ Thiên Ca mấp máy môi: "Ừm."
"Đi thôi." Quân Lạc  theo Tống quản gia đang đẩy xe lăn, cùng với Thẩm tiểu thiếu gia,  về phía cổng lớn.
Đi qua hành lang quanh co,  nhanh  đến cổng lớn.
"Các vị,  xin  tiễn xa." Thẩm đại tiểu thư .
Quân Lạc liếc  Hạ Thiên Ca và  : "Hy vọng  , chúng   cơ hội gặp ."
Nói xong, cô kéo Trình Khanh Nhiên bước  khỏi cổng.
"Chúng  cũng  thôi." Hạ Thiên Ca  với Tần Phong Hữu.
Cô   bước qua cổng lớn.
Một chân  bước  khỏi cửa, cô bỗng cảm thấy phía  đau nhói!
Phía  truyền đến giọng  âm u của Thẩm đại tiểu thư: "Là các   hại  trở thành thế , nợ m.á.u  trả bằng máu."
Cô còn  kịp hiểu chuyện gì đang xảy ,  mắt  xuất hiện một luồng ánh sáng trắng bao phủ lấy  bộ cơ thể cô.
Khi cô mở mắt ,  trở về phim trường quen thuộc.
Cô  thấy đạo diễn, nhà sản xuất và cả Quân Lạc.
Đã trở về .
Cô còn  kịp  gì,  thấy đạo diễn và nhà sản xuất hoảng hốt chạy về phía cô.
Tại    đều hoảng hốt như ?
Cơ thể cô loạng choạng, mới cảm thấy một cơn lạnh lẽo, phía  lưng truyền đến cơn đau dữ dội.
Cô đưa tay sờ sờ, chạm  phía  lưng một thứ dính dính, xòe ,  là máu.
Trước mắt tối sầm, cô bất ngờ ngã xuống.
Trước khi chạm đất, cô  một vòng tay lạnh lẽo ôm lấy.
"Hạ Thiên Ca!"
Cô  bao giờ  thấy giọng Tần Phong Hữu hoảng loạn như .
Cô cố gắng mở mắt ,  Tần Phong Hữu: "Em..."
Cô     , nhưng lời đến miệng, đầu  nghiêng sang một bên, ngất .
...
"Hạ Thiên Ca."
Hình như  ai đó đang gọi cô.
Hạ Thiên Ca mở mắt,  khung cảnh trắng xóa  mắt, ngẩn .
Vừa nãy cô   ở phim trường ,   chạy đến đây?
Cô cúi đầu, thấy m.á.u  lòng bàn tay  cũng biến mất.
Lẽ nào, cô   bản ?
Không thể nào,   ngoài   bản,  đây  từng  tiền lệ .
Hơn nữa Tần Phong Hữu , lẽ nào   cùng cô?
"Hạ Thiên Ca!"
Cô   thấy giọng  gọi .
Hạ Thiên Ca dừng  một chút,  buông tay  về phía phát  âm thanh.
Xuyên qua mây mù, cảnh vật  mắt dần trở nên rõ ràng.
Cô  thấy  mặt là một phòng thí nghiệm.
Phòng thí nghiệm  lớn hơn cái cô từng thấy trong nhà kho, khắp nơi đều là những  bận rộn, thấy Hạ Thiên Ca, vài  vội vàng gật đầu chào.
Một cô gái trong  đó  về phía Hạ Thiên Ca: "Chị Thiên Ca, cuối cùng chị cũng đến , hôm nay   đến muộn ?"
Cô gái    quen, Hạ Thiên Ca còn  kịp nhớ ,   cô  kéo đến  một bàn thí nghiệm: "Chị Thiên Ca, chị xem cái , em  theo tỷ lệ chị ,    tạo   hiệu quả như của chị?"
Hạ Thiên Ca  dụng cụ trong tay cô , cô từ nhỏ  ở trong giới giải trí, theo lý mà , ngoại trừ   ở trong nhà kho, cô    từng  phòng thí nghiệm.
  hiểu , khi  thấy bàn thí nghiệm, cô   một cảm giác quen thuộc mãnh liệt.