Cô vươn tay nhận lấy dụng cụ trong tay cô gái.
Trong dụng cụ là một dung dịch  rõ tên,  màu xanh lam.
Như  thứ gì đó điều khiển, Hạ Thiên Ca theo bản năng đưa dụng cụ lên mũi ngửi nhẹ một chút: "Chắc là sai thứ tự,  cho thuốc thử  ,  đó mới cho m.á.u ."
Nói xong, ngay cả cô cũng ngẩn .
Thuốc thử gì, m.á.u gì?
Sao cô   những thứ ?
"Thì  là ." Cô gái , lấy  dụng cụ từ tay cô, "Vẫn là chị Thiên Ca giỏi nhất,  hổ là sếp của bọn em!"
"Em cũng  tệ." Hạ Thiên Ca đút hai tay  túi quần, "Trong lứa  mới của phòng thí nghiệm, em là  am hiểu về thí nghiệm nhất, chỉ là bình thường  đủ cẩn thận."
"Hi hi, em  ,   em đảm bảo sẽ chăm chỉ hơn!" Cô gái giơ tay lên, chào một cách tinh nghịch,   nhớ  điều gì đó, "À, đúng , mẫu vật thí nghiệm  36  thất bại ,  nãy cấp  gọi điện đến,  chúng   nhanh chóng tiến hành thí nghiệm mới."
Hạ Thiên Ca  thấy lời cô  , nhíu mày,  hiểu  trong lòng   khó chịu.
"Nguyên nhân thất bại của mẫu vật thí nghiệm còn  tìm , vội vàng tiến hành thí nghiệm mới vẫn sẽ dẫn đến thất bại, huống hồ mẫu vật thí nghiệm   dễ kiếm như ?"
Hạ Thiên Ca  xong, mới nhận , cơ thể     chịu sự kiểm soát của cô, cả hành vi lẫn lời , giống như linh hồn cô đang trú ngụ trong cái vỏ , tận mắt chứng kiến tất cả.
Xem    đang ở đây, Hạ Thiên Ca mơ hồ nhận , đây là giấc mơ.
Vì là mơ, Hạ Thiên Ca dứt khoát thả lỏng cảm xúc, mặc cho cơ thể  điều khiển, coi  như một  ngoài cuộc.
Cô gái   thở dài: "Vâng, em cũng  , nhưng cấp  , các nhà đầu tư  bỏ   ít tiền và nguồn lực, cần thấy một chút thành quả, nếu  họ sẽ   tiếp tục đầu tư  dự án  nữa.  ông  ,  cần lo lắng về mẫu vật thí nghiệm, họ sẽ gửi đến."
"Họ gửi đến?" Hạ Thiên Ca ngạc nhiên, "Gửi từ  đến?"
"Em  ." Cô gái lắc đầu, "Chỉ  là    cần chúng  tự tìm mẫu vật thí nghiệm nữa, họ sẽ cung cấp  bộ, hơn nữa bao nhiêu cũng ."
"Mẫu vật thí nghiệm  qua kiểm tra kỹ thuật,    mô phỏng con  mới  thể   , mỗi cái đều tốn  ít nhân lực và vật lực, họ chắc chắn  thể cung cấp liên tục ?" Hạ Thiên Ca cảm thấy khó tin.
Cô gái gật đầu, khẳng định : "Họ  đúng là như ."
"Được , lát nữa  sẽ gọi điện hỏi họ." Hạ Thiên Ca .
Cô gái  Hạ Thiên Ca, do dự một chút, dường như   gì đó, nhưng  một tiếng gọi  gián đoạn: "Thẩm Tố, em qua đây một chút!"
"À, em tới ngay!" Cô gái  đầu  hô lớn,     với Hạ Thiên Ca, "Chị Thiên Ca, em qua đó một chút."
Hạ Thiên Ca ngẩn , theo bản năng : "Được."
Cô  bóng lưng cô gái  xa.
Thẩm Tố?
Cái tên ...
Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu Hạ Thiên Ca, đầu cô đột nhiên đau nhói, cô ôm trán, lùi  hai bước, đột nhiên vai như  ai đó nắm lấy, dùng sức kéo mạnh, kéo cô  khỏi cơ thể .
Cô đột nhiên mở mắt !
Trước mắt là trần nhà màu nhạt.
Hạ Thiên Ca ngẩn  vài giây,  đầu  sang bên cạnh.
Bên cạnh là một chai truyền dịch, cắm ống, đang nhỏ từng giọt thuốc xuống. Trên bàn còn  một máy đo nhịp tim, phát  tiếng "tít - tít -" đều đặn.
Đây là... bệnh viện?
Lúc  cô mới mơ hồ nhớ , khi cô thoát  khỏi bản,   Thẩm đại tiểu thư đ.â.m  lưng,  đó ngất .
Nói đến, vị đại tiểu thư nhà họ Thẩm đó, hình như cũng tên là Thẩm Tố.
Vậy cô  mơ thấy một cô gái cũng tên là Thẩm Tố,  tính là ngày nghĩ gì đêm mơ thấy nấy ?
Hạ Thiên Ca  nghĩ,   đầu  sang phía bên , liền thấy Tần Phong Hữu đang   ghế, một tay chống đầu ngủ gật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/show-thuc-te-kinh-di-khan-gia-toan-cau-xem-toi-chieu-hu-dai-lao/chuong-352-giac-mo.html.]
Như  thần giao cách cảm, cô   sang, Tần Phong Hữu  động đậy, đôi mắt đen láy  thẳng  cô.
"Tỉnh ?"
Anh  dậy,  đến bên cạnh cô: "Cảm thấy thế nào, vết thương còn đau ?"
"Cũng ." Hạ Thiên Ca  mở miệng, giọng   khàn, Tần Phong Hữu lập tức lấy nước đến, cắm ống hút  và đưa đến môi cô.
Hạ Thiên Ca vẫn còn   quen với việc   khác chăm sóc như , nhưng đối tượng là Tần Phong Hữu, cô cũng   bộ, nương theo ống hút uống hai ngụm.
Uống vài ngụm nước ấm , cổ họng lập tức dễ chịu hơn nhiều.
Hạ Thiên Ca buông ống hút , : "Em  ngủ bao lâu ?"
Tần Phong Hữu đặt cốc xuống: "Một tuần."
"Hả?"
Hạ Thiên Ca tưởng   nhầm: "Một tuần?"
"Ừm." Mắt Tần Phong Hữu  lạnh, "Nhát d.a.o đó của cô , chỉ thiếu một centimet nữa là trúng tim của em. Nếu   em may mắn, e rằng bây giờ..."
Anh  đến đây, trong mắt hiện lên sát ý.
Hạ Thiên Ca nghi ngờ, nếu   vì Thẩm đại tiểu thư là  trong bản,  lẽ bây giờ Tần Phong Hữu chắc chắn sẽ  bỏ qua cho cô .
...
Hạ Thiên Ca nghĩ đến cô gái am hiểu về thí nghiệm trong mơ.
Nếu là cô , chắc chắn  am hiểu về cấu trúc cơ thể ,  thì việc đ.â.m  tim  , cô  hẳn là  rõ.
"Cũng  hẳn là do em may mắn..." Hạ Thiên Ca  khỏi khẽ .
"Cái gì?" Tần Phong Hữu   rõ.
Hạ Thiên Ca lắc đầu, đây chỉ là một giấc mơ của cô, cũng  định  nhiều: "Anh yên tâm, bây giờ em cảm thấy  hơn nhiều ."
"Ừm, bác sĩ  nếu em  thể tỉnh  thì coi như  qua cơn nguy hiểm." Vẻ mặt Tần Phong Hữu dịu  một chút, " em vẫn cần ở  bệnh viện một thời gian để theo dõi,    chuyện với Tiểu Vũ , tin tức sẽ   lộ  ngoài,  ai đến  phiền em ."
"Được." Hạ Thiên Ca .
Đang  chuyện, cô  thấy tiếng gõ cửa từ bên ngoài.
"Cốc cốc cốc."
Hai   , Tần Phong Hữu   mở cửa.
Một lúc , một bác sĩ  cùng Tần Phong Hữu  tới.
"Cô Hạ tỉnh  ? Cảm thấy thế nào?" Vị bác sĩ   bốn mươi tuổi,  trông  quen quen.
Hạ Thiên Ca  chằm chằm  mặt ông , : "Cũng ."
"Cô   ,  kiểm tra một chút." Bác sĩ .
Hạ Thiên Ca  sự giúp đỡ của Tần Phong Hữu, khó khăn   .
Bác sĩ xem xét vết thương của cô: "Ừm, phục hồi cũng khá , đừng để đè lên vết thương,  nhà rảnh thì nên trở  cho cô ."
"Vâng." "Người nhà" Tần Phong Hữu đồng ý ngay lập tức.
Bác sĩ gật đầu, thấy Hạ Thiên Ca vẫn   chằm chằm,  : "Cô bé, cô cứ   như , cẩn thận bạn trai cô ghen đó!"
Lúc  Hạ Thiên Ca mới phản ứng , lập tức ngại ngùng dời tầm mắt : "Xin ,  chỉ cảm thấy ông  quen."
"Ừm, ai bảo   khuôn mặt đại  chứ." Bác sĩ  , "Thôi, cô nghỉ ngơi cho  nhé."
Nói xong, ông ghi vài dòng  sổ    rời .
Hạ Thiên Ca vẫn  ông , nhưng  một bóng  che khuất.