Cô  đầu ,  định  với Tần Phong Hữu, nhưng đột nhiên  dừng lời,  dậy.
"Sao ?" Tần Phong Hữu hỏi cô.
"Trước đó    , trong nhà  camera ,   khi nào những nơi khác cũng  ?" Hạ Thiên Ca  ,   lướt qua phòng khách một vòng.
" !" Triệu Hoan cũng bật dậy, "Chúng  ở đây  chuyện nãy giờ, chẳng     bên   hết  !"
"Cũng   gì là  thể , từ lúc Lý Mậu nhập viện, họ  đoán  ." Tần Phong Hữu hờ hững , " camera thì quả thật cần  dọn dẹp một chút, nếu  dù buổi tối  tắt đèn, thì một  chuyện vẫn  phiền phức."
Nói xong,   Hạ Thiên Ca với vẻ đầy ẩn ý.
Hạ Thiên Ca: …Anh  đang nghĩ gì lung tung thế!
Cô  đầu , bắt đầu tìm kiếm trong phòng khách.
Những  khác cũng kỹ lưỡng lục soát phòng khách.
Họ đều là những  tinh ranh,  trải qua nhiều chuyện trong kịch bản,  gì thì , ở khía cạnh chi tiết đều mạnh hơn  thường. Chưa đầy một tiếng đồng hồ, họ  tìm thấy  bộ camera giấu kín trong phòng khách, kể cả những cái ở góc trần nhà.
Nhìn những chiếc camera  tay,   họ  tin cũng  .
"Người của thế giới  cũng quá bỉ ổi !" Hồ Tụng đập nát  bộ camera, tức giận .
Triệu Hoan: "…Chúng  ban đầu cũng là  của thế giới  mà."
"Có lẽ chúng  chính là những   phản kháng  thế giới đó, nên mới  đưa đến đây." Tống Thanh Hứa  đùa.
"Dù   nữa, nguyên nhân cũng   , đợi khi chúng  tìm hết camera trong biệt thự , ít nhất  thể đảm bảo nơi  là an ." An Sơ Nguyệt .
"  nhanh họ sẽ  camera ở đây  còn nữa, e rằng sẽ  hành động khác." Đôi mắt cáo của Tống Thanh Hứa nheo , .
"Đến lúc đó  tính." Tần Phong Hữu  Hạ Thiên Ca, "Lúc nãy em định  gì?"
Anh nhận  Hạ Thiên Ca     nhưng  thôi, điều cô     chuyện camera, chỉ là sợ  camera  thấy nên mới đổi lời.
Hạ Thiên Ca  : "Anh còn nhớ  quản lý của em ?"
"Chị Từ?" Tần Phong Hữu vẫn còn chút ấn tượng.
"Ừm. Lần đó chúng  tham gia chương trình tạp kỹ,    gặp chị Từ ? Lúc đó chị   một câu  kỳ lạ." Hạ Thiên Ca , "Chị  , những nghệ sĩ do chị  đào tạo, đều  tìm theo mẫu của em, thậm chí còn phẫu thuật thẩm mỹ.   tham gia chương trình tạp kỹ đó, cô gái nhỏ  trướng chị  mà em gặp,  hề giống em một chút nào. Ngược  là nữ diễn viên tên Vương Manh, mà chúng  từng gặp khi  bộ phim "Hoa Tử", cũng là nghệ sĩ của chị Từ, cô gái đó thì khá giống em."
Đôi mắt phượng của Tần Phong Hữu  nheo : " Vương Manh  c.h.ế.t ."
" . Vậy nên theo lý mà , chị Từ sẽ  nhớ Vương Manh, bởi vì  đó Vương Manh  chết, chị Từ   từng tham gia phó bản, chị  đáng lẽ    quên Vương Manh mới đúng." Hạ Thiên Ca , " em nghi ngờ, chị  vẫn nhớ Vương Manh, cô gái mà chị   giống em và  phẫu thuật thẩm mỹ, chính là Vương Manh!"
"Lúc đó em còn hỏi , liệu    từng tham gia phó bản nào, mà vẫn nhớ   c.h.ế.t trong phó bản ." Tần Phong Hữu  cô .
Hạ Thiên Ca gật đầu.
"Nếu là , thì chị Từ   vấn đề ." Triệu Hoan xen , "Hay là chúng   tìm chị  hỏi thử !"
"Em gọi điện cho chị ." Hạ Thiên Ca lấy điện thoại , gọi cho chị Từ.
Chị Từ nhanh chóng bắt máy: "A lô?"
"Chị Từ, bây giờ chị  rảnh ?" Hạ Thiên Ca .
"Sao,  nghĩ thông suốt  ký tiếp hợp đồng với chị  ?" Chị Từ trêu chọc.
Hạ Thiên Ca cũng  phủ nhận: "Chúng   thể gặp  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/show-thuc-te-kinh-di-khan-gia-toan-cau-xem-toi-chieu-hu-dai-lao/chuong-418-tai-nan-xe-hoi.html.]
"Đương nhiên . Bây giờ chị đang  việc ở ngoài, chắc  hai tiếng nữa, chúng  gặp  ở quán cà phê quen thuộc cạnh bờ sông nhé."
"Vâng." Hạ Thiên Ca đồng ý, cúp điện thoại   những  khác, "Chị   hai tiếng nữa gặp."
"Vậy chúng   ngay bây giờ!" Triệu Hoan  ngay.
"Mọi  đừng  nữa, hãy tìm hết camera trong nhà ." Hạ Thiên Ca , "Nếu chúng   quá đông,  sợ sẽ khiến chị  nghi ngờ."
"Vậy  ." Triệu Hoan cũng    theo dõi mãi. Dù  là một nghệ sĩ, đặc biệt là ảnh hậu, bình thường  lời  và hành động đều  ánh đèn sân khấu, cô   cuộc sống yên bình hiếm hoi    giám sát, "Hai  cẩn thận."
Hạ Thiên Ca gật đầu,  với Tần Phong Hữu: "Đi thôi."
Tần Phong Hữu  dậy, cầm áo khoác và cùng Hạ Thiên Ca rời .
Hai   lên xe, Hạ Thiên Ca   thấy điện thoại reo, cô tưởng là chị Từ gọi đến, nhưng  thấy là một  lạ.
Cô bắt máy,  thấy một giọng nữ dễ  ở đầu dây bên : "Xin hỏi    nhà của Lê Thước ?"
"Cô là?" Hạ Thiên Ca khó hiểu, hỏi .
"Xin chào,  là Bệnh viện Nhân dân  Một,  nhà của cô là Lê Thước  gặp tai nạn xe , hiện đang  điều trị, nếu cô  thời gian,  thể  ơn đến bệnh viện một chuyến  ?" Y tá .
"Lê Thước  tai nạn xe ?" Tim Hạ Thiên Ca thắt , " sẽ đến ngay!"
Cô cúp điện thoại, lập tức  đầu  với Tần Phong Hữu: "Lê Thước  tai nạn xe , em  đến bệnh viện một chuyến!"
"Vậy bên chị Từ thì ?" Tần Phong Hữu  cau mày.
Tai nạn xe , trùng hợp  ?
"Bố  Lê Thước đều ở nước ngoài, một    ở bệnh viện em  yên tâm." Hạ Thiên Ca suy nghĩ một chút, "Hay là em đến bệnh viện,   gặp chị Từ ."
"Bây giờ chỉ  cách đó thôi." Tần Phong Hữu  đầu xe, "Thời gian còn sớm,  đưa em đến bệnh viện ."
Anh lái xe đưa Hạ Thiên Ca đến Bệnh viện Nhân dân  Một.
"Em   đây." Hạ Thiên Ca xuống xe , "Một   cẩn thận."
Nói xong, cô vội vã chạy  bệnh viện.
Tần Phong Hữu  bóng lưng cô biến mất ở cửa bệnh viện, mới lái xe đến quán cà phê  hẹn.
Hạ Thiên Ca  nhanh  bệnh viện, tìm một quầy y tá để hỏi rõ phòng bệnh của Lê Thước,  vội vàng  tới đó.
Cô đến cửa phòng bệnh, hít một  thật sâu, chuẩn  tinh thần  thấy một   thương nặng,  mới đẩy cửa bước .
"Thật là phiền cô quá~"
Giọng  cà lơ phất phơ quen thuộc của Lê Thước vang lên: " thật sự quá đáng thương,   một  bạn nào đến thăm, nếu   cô,   khi còn  uống  một ngụm nước!"
Khóe miệng Hạ Thiên Ca giật giật, cô tiến lên hai bước, thấy Lê Thước một chân  băng treo lên, tay  đang cắn quả táo "rộp rộp",   chuyện với cô y tá xinh  bên cạnh.
Anh   ăn , cộng thêm vẻ ngoài  trai, khiến cô y tá ngại ngùng, cứ  mỉm.
Hạ Thiên Ca nhất thời  cảm giác   đầu  về.
"A, Thiên Ca, em đến  !"  Lê Thước  tinh mắt  thấy cô, lập tức chống   thẳng dậy, kết quả  động đến vết thương ở chân, kêu lên một tiếng "Ối".
Hạ Thiên Ca  thấy   kêu đau, lập tức   : "Anh   chứ?"
"Không   !" Lê Thước  như , nhưng sắc mặt  trắng hơn lúc nãy vài phần,  trán cũng lấm tấm mồ hôi, rõ ràng là đang cố chịu đau.
Tim Hạ Thiên Ca  khỏi mềm , cô  đến  mặt Lê Thước: "Biết   thương  mà còn cử động lung tung! Sao    tai nạn xe  thế?"