Trong phòng yên tĩnh lạ thường.
Hạ Thiên Ca  họ rời ,  sang  Tần Phong Hữu. Nghĩ đến sự  mật của họ  nãy, khuôn mặt cô nóng bừng  hiểu vì .
Cô hắng giọng: "Chuyện đó...  nãy cảm ơn ."
"Cảm ơn  chuyện gì?" Tần Phong Hữu  nhướng mày.
"Chuyện vật thí nghiệm. Nếu    đề xuất giảm yêu cầu tình cảm,  lẽ   vẫn đang đau đầu." Hạ Thiên Ca .
"Dù   , chắc chắn em cũng sẽ nghĩ  thôi." Tần Phong Hữu đáp. "Hơn nữa  cũng  hiểu rõ những chuyện của các em, cũng chỉ là đưa  một phỏng đoán."
Anh dừng ,  thẳng  mắt Hạ Thiên Ca: " nếu em thực sự  cảm ơn ,  thể đồng ý với  một chuyện ?"
Hạ Thiên Ca  khựng : "Chuyện gì?"
"  ở  đây giúp em." Tần Phong Hữu .
"Anh  ở  đây?" Hạ Thiên Ca ngạc nhiên,  vẻ mặt nghiêm túc của Tần Phong Hữu,  giống như đang đùa. "Đây là phòng thí nghiệm,    chuyên về lĩnh vực , tại   ở ?"
"Bản   cũng  nhớ  học ngành gì nữa." Tần Phong Hữu  nhỏ. "    em gặp  chuyện như hôm nay nữa,   ở  bên cạnh bảo vệ em."
Lời "tỏ tình" bất ngờ  khiến đầu óc Hạ Thiên Ca choáng váng trong giây lát.
Mãi một lúc  cô mới phản ứng , mặt càng đỏ hơn: "Chúng  mới quen, ..."
"  chỉ quen em." Đôi mắt Tần Phong Hữu sâu thẳm, như một vũng nước  đáy. "   em gặp bất cứ chuyện gì."
Cảm giác như  dội một gáo nước lạnh, Hạ Thiên Ca lập tức tỉnh táo.
Anh  bảo vệ cô,  ở  bên cạnh cô, là vì   nhớ gì cả, chỉ quen cô. Điều  giống như hội chứng "chim non"  phụ thuộc   đầu tiên  thấy.
Một suy nghĩ đơn thuần như ,  mà cô  hiểu sai.
May mà  thốt  lời, nếu  thì  hổ c.h.ế.t mất!
Hạ Thiên Ca bực bội ừ một tiếng, thấy vẻ mặt Tần Phong Hữu thản nhiên, dường như  phát hiện  sự khác thường và suy nghĩ của cô, cô thầm thở phào nhẹ nhõm, chỉnh  thái độ: " phòng thí nghiệm chúng  chỉ nhận  qua vòng sát hạch. Anh   kiến thức chuyên môn, chắc chắn sẽ  qua ."
"Vậy em dạy  là  !" Tần Phong Hữu lập tức .
Hạ Thiên Ca: "   bận,   thời gian dạy ."
"Không cần em bỏ thời gian dạy ,  chỉ cần  bên cạnh quan sát là . Khi nào em thấy   khả năng,  sẽ  thi sát hạch! Trong thời gian ,  sẽ  nhận lương, chỉ  trợ lý cho em thôi,   ?" Tần Phong Hữu cân nhắc hỏi.
Hạ Thiên Ca    rằng  từng  tiền lệ , vì phòng thí nghiệm   ai   cũng .
  vẻ mặt khẩn cầu của Tần Phong Hữu, đôi mắt phượng phủ một lớp sương mờ, hệt như một chú cún lớn sợ  chủ nhân bỏ rơi bất cứ lúc nào.
Hạ Thiên Ca: "Vậy...  ."
Cô  thỏa hiệp.
Dù  cũng chỉ là thêm một trợ lý  lương, với tư cách là  phụ trách phòng thí nghiệm, cô hẳn vẫn  quyền hạn .
Đôi mắt Tần Phong Hữu lập tức tràn ngập ý : "  em sẽ đồng ý."
Hạ Thiên Ca: Sao   cảm giác  "lừa" nữa  nhỉ?
À, tại  cô  dùng từ "nữa"?
Hạ Thiên Ca còn  kịp phản ứng, bên cạnh cô   thêm một trợ lý một cách khó hiểu.
May mắn là Tần Phong Hữu dường như   lòng   trong phòng thí nghiệm. Ban đầu Hạ Thiên Ca còn lo   sẽ cảm thấy  công bằng, nhưng    dùng cách gì mà nhanh chóng  quen với  . Thậm chí   khi bận rộn,    tìm thấy Hạ Thiên Ca thì  quen tìm thẳng Tần Phong Hữu.
Tần Phong Hữu học hỏi  nhanh,  lâu   nắm rõ tình hình cơ bản của thí nghiệm, thậm chí thỉnh thoảng còn đưa  một vài ý kiến mang tính xây dựng.
Anh  chỉ đơn thuần là học hỏi, mà còn thực sự  công việc của một trợ lý, giúp Hạ Thiên Ca giải quyết  nhiều rắc rối.
Không lâu , Hạ Thiên Ca  giúp  đề xuất yêu cầu sát hạch lên cấp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/show-thuc-te-kinh-di-khan-gia-toan-cau-xem-toi-chieu-hu-dai-lao/chuong-443-lam-tro-ly.html.]
Hai tháng , Tần Phong Hữu  tham gia sát hạch riêng  một cuối tuần.
Hôm đó Hạ Thiên Ca vẫn đang bận rộn trong phòng thí nghiệm thì nhận  điện thoại từ cấp , yêu cầu cô đến tòa nhà chính.
Cô dặn đồng nghiệp tiếp tục công việc của   vội vã đến tòa nhà của cấp . Vừa bước , cô  thấy  phụ nữ từng phỏng vấn cô  bên trong.
Hạ Thiên Ca lập tức nghĩ đến Tần Phong Hữu.
Quả nhiên,  phụ nữ đẩy một tập tài liệu về phía Hạ Thiên Ca. Trên đó ngoài ảnh của Tần Phong Hữu và tên của , tất cả đều trống.
Người phụ nữ đeo kính gọng vàng, mặc bộ vest  vặn,  Hạ Thiên Ca lạnh giọng : "Cậu  là một trong những  tham gia sát hạch  , nhưng hồ sơ của     trống rỗng."
Cô  : "  hỏi  ,      nhớ gì cả, hiện đang sống ở nhà cô, tên cũng là cô đặt, đúng ?"
Hạ Thiên Ca gật đầu.
"Vậy cô  thể cho  , cô quen   như thế nào ?"  phụ nữ hỏi.
Hạ Thiên Ca do dự một chút.
Lẽ  cô  nên giấu chuyện về con chip, nhưng con chip là thành quả của phòng thí nghiệm,  mà cô  tự ý dùng   một . Cô   cấp  sẽ phản ứng thế nào khi  chuyện.
Họ sẽ  bắt cô lấy con chip  chứ?
Hạ Thiên Ca mím môi.
Đối diện với ánh mắt dò xét của  phụ nữ, Hạ Thiên Ca bình tĩnh : "Hôm đó,  nhận lệnh  tiêu hủy vật thí nghiệm..."
Cô kể  chuyện  gặp Tần Phong Hữu và đưa  đến bệnh viện như thế nào, nhưng cố ý bỏ qua chuyện con chip.
"Mọi chuyện là như ." Hạ Thiên Ca .
"Vậy là vì   mất trí nhớ,  nhớ gì cả nên  bám lấy cô." Người phụ nữ  chằm chằm  mắt cô. "Rồi cô phát hiện    năng khiếu trong lĩnh vực nghiên cứu khoa học nên  nhận    trợ lý?"
Hạ Thiên Ca gật đầu: "  điều   đúng quy tắc, nhưng  cho rằng thật đáng tiếc nếu để mất một nhân tài như . Vì thế   cho   tham gia sát hạch. Nếu   thực sự  năng lực,  tin    thể vượt qua."
Người phụ nữ  Hạ Thiên Ca chằm chằm, dường như đang quan sát xem lời cô  là thật  giả.
Một lúc , cô  gật đầu: "Đánh giá của cô  sai,   thực sự là một nhân tài. Trong  sát hạch , cả về thể chất lẫn những hiểu  độc đáo về thí nghiệm,   đều là  xuất sắc nhất."
Hạ Thiên Ca thầm thở phào nhẹ nhõm.
Cô  nghĩ Tần Phong Hữu vốn là một   xuất sắc, nhưng  ngờ   xuất sắc đến mức  cấp  đánh giá cao như .
"Vì cô  luôn dẫn dắt  ,  cứ để   tiếp tục  trợ lý của cô ." Người phụ nữ  dậy,  đến  mặt Hạ Thiên Ca. " hy vọng, lựa chọn của cô sẽ    thất vọng."
Hạ Thiên Ca khẽ cúi đầu.
Người phụ nữ  ngang qua cô.
Một lát , phía  cô  vang lên tiếng mở cửa.
Hạ Thiên Ca   , thấy Tần Phong Hữu bước .
"Chúc mừng." Hạ Thiên Ca mỉm  với ,  ánh sáng lấp lánh trong đôi mắt phượng của Tần Phong Hữu. "Từ hôm nay,  chính thức là trợ lý của ."
"  vinh hạnh." Giọng Tần Phong Hữu trầm thấp, đầy từ tính.
Hạ Thiên Ca   đàn ông  mặt, bỗng cảm thấy một  như , dù ở  cũng  thể tỏa sáng.
Sau đó một thời gian, Tần Phong Hữu quả nhiên thể hiện ngày càng xuất sắc, vật thí nghiệm cũng nhanh chóng  định. Anh trở thành     tin tưởng nhất  Hạ Thiên Ca. Sau   còn tuyển thêm vài  nữa, trong đó  một  bé tuổi mới lớn cũng là một thiên tài, suốt ngày lẽo đẽo theo  lưng gọi " Phong Hữu,  Phong Hữu".
Hạ Thiên Ca còn  ,    bé đó, cô  thấy vài nét của Tần Phong Hữu.
Dù  thì, Tần Phong Hữu của  đây  Tần Phong Hữu của bây giờ, đều  quấn lấy cô.
Hạ Thiên Ca cứ nghĩ, những ngày tháng bình yên như  sẽ cứ thế tiếp diễn.
Phòng thí nghiệm chịu trách nhiệm tạo  vật thí nghiệm, cấp  chịu trách nhiệm chọn lọc nhân tài đặc biệt, đưa đến một nơi khác để rèn luyện, kích thích tiềm năng.
 chỉ hai năm , sự cân bằng    phá vỡ.