"Cái gì?"
Hạ Thiên Ca bật   thẳng dậy, đôi mắt sáng lấp lánh  : "Anh  chìa khóa?"
"Suỵt."
Tần Phong Hữu nháy mắt: "Nói nhỏ thôi, cẩn thận  tai vách mạch rừng."
Hạ Thiên Ca vội vàng mím chặt môi.
Tần Phong Hữu thấy vẻ mặt căng thẳng của cô, bật  thành tiếng: "Lừa em đấy, camera trong phòng bệnh của em   Lý Mậu tháo từ lâu ."
Hạ Thiên Ca: "... Được lắm Tần Phong Hữu,  dám đùa em!"
Cô vung tay vung chân nhào tới!
"Anh sai ,  sai !"
Tần Phong Hữu vội vàng giơ hai tay đầu hàng, nốt ruồi lệ  khóe mắt cũng rung động theo động tác của , khiến gương mặt vốn dĩ yêu mị càng thêm đáng yêu.
Hai  đùa giỡn một hồi.
Tần Phong Hữu mới thở hổn hển ôm chặt Hạ Thiên Ca,  đến chuyện chính: "Chìa khóa để mở hai thế giới thực  là một cơ quan, cơ quan   phức tạp và bí ẩn, việc mở nó cũng cần thời gian. Nếu chúng   rời khỏi đây, chỉ  hai lựa chọn."
Hạ Thiên Ca chớp mắt: "Anh  luôn lựa chọn thứ hai ."
Tần Phong Hữu nhướng mày: "Sao   lựa chọn thứ nhất mà    lựa chọn thứ hai ?"
"Lựa chọn thứ nhất chẳng qua là lẩn tránh những  giám sát, chuyện  là  thể." Hạ Thiên Ca , "Lần  Lý Mậu trúng đạn là bằng chứng  nhất."
Người phụ nữ thông minh .
Tần Phong Hữu gật đầu: "Vậy nên còn  phương án thứ hai, đó là một   mở cơ quan, những  khác dẫn dụ những  đó, đánh lạc hướng, câu giờ."
Hạ Thiên Ca suy nghĩ một chút: "Hiện tại dường như chỉ  cách ."
Cô  đầu  Tần Phong Hữu: "Chỉ    cách mở cơ quan, chuyện   nhờ  ."
Tần Phong Hữu chăm chú  Hạ Thiên Ca, đột nhiên đưa tay nhéo má cô: "Anh  em đang nghĩ gì,   em nghĩ rằng để  mở cửa, như   sẽ  cơ hội trốn thoát cao nhất ."
Hạ Thiên Ca: "... Chuyện   cũng đoán ?"
"Anh   theo em lâu như , em nghĩ gì,  chỉ cần  một cái là ." Tần Phong Hữu nghiêng đầu, chóp mũi cọ qua mặt cô, ngửi thấy mùi sữa tắm thoang thoảng   cô, khiến tâm trạng  càng thêm bình tĩnh, " nếu chỉ đặt cược  một ,  nhanh sẽ  những  cấp  tinh ranh phát hiện. Đến lúc đó,  mở cơ quan ngược  sẽ trở thành mục tiêu  tập trung hỏa lực."
Hạ Thiên Ca cau mày: "Vậy   ?"
"Anh  thể dạy cách mở cơ quan cho  . Những  ở đây đều là  thông minh, bất kể là ai, đều  thể học ." Tần Phong Hữu .
"Mỗi  chúng  còn  nghĩ  một ký hiệu, mở cơ quan đến  thì đánh dấu nhỏ ở đó, như   thể tiếp tục công việc của  phía  để tiếp tục mở cơ quan." Hạ Thiên Ca  tiếp.
Hai    .
Hạ Thiên Ca  tựa  vai Tần Phong Hữu: "Sau khi  ngoài, em nhất định  xem thật kỹ, thế giới thật sự đó rốt cuộc trông như thế nào."
Tần Phong Hữu nắm lấy vai Hạ Thiên Ca, ôm cô chặt hơn: "Em  sợ ?"
Hạ Thiên Ca nhẹ nhàng lắc đầu: "Có  ở đây, ở  em cũng  thấy sợ."
Cô  nhỏ: "Vậy nên, chúng  đều  sống sót trở về thế giới đó."
"Đương nhiên."
Tần Phong Hữu .
Hạ Thiên Ca nhẹ nhàng nhắm mắt , tận hưởng giây phút yên tĩnh cuối cùng .
Thuốc   tác dụng, khiến cô  cảm thấy buồn ngủ.
Nửa mơ nửa tỉnh, cô dường như  thấy giọng  trầm ấm đầy từ tính của Tần Phong Hữu vang lên bên tai cô.
"Tất cả những nỗ lực của , đều là vì khoảnh khắc chúng  tái ngộ ."
...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/show-thuc-te-kinh-di-khan-gia-toan-cau-xem-toi-chieu-hu-dai-lao/chuong-448-khoanh-khac-chung-ta-tai-ngo.html.]
Hạ Thiên Ca nghỉ ngơi vài ngày, cơ thể cũng dần hồi phục.
Những  khác cũng  hết tác dụng của thuốc mê, may mà thuốc mê   gây ảnh hưởng quá lớn đến cơ thể. Nghe  sắp tới   một chuyện lớn, họ liền  lượt xuất viện sớm.
Triệu Hoan và Hồ Tụng chạy đến "Cầu Ước Nguyện" - thánh địa tình yêu nổi tiếng nhất, còn lén lút đeo khẩu trang  xem một bộ phim đêm muộn; Tống Thanh Hứa trở về trường học,  thành một phần công việc nghiên cứu đang  dở; Ngụy Vô Lương phát tiền thưởng cho công nhân, đồng thời lên kế hoạch  việc cho công ty năm ; An Sơ Nguyệt thì đưa Tiêu Mạc Ảnh đến sàn đấu boxing, tiến hành huấn luyện kiểu ma quỷ.
Trước khi trận quyết chiến đến, họ đều vẫn cố gắng sống.
Hạ Thiên Ca cũng   đến phòng bệnh của Lê Thước  khi xuất viện.
Cô xuyên qua ô cửa kính trong suốt  cửa phòng bệnh,  thấy Lê Thước đang  bên trong.
Tay  đặt lên tay nắm cửa, nhưng cuối cùng cô vẫn   .
Sau khi Hạ Thiên Ca xuất viện,   cũng trở về biệt thự.
Họ  một  nữa tụ tập ăn lẩu.
Hồ Tụng gắp một miếng thịt bò to đùng nhét  miệng,  lắp bắp  rõ chữ: "Không ngờ chúng  còn  thể ăn lẩu cùng !"
" ,  suýt nữa  nghĩ    tìm Diêm Vương để bàn luận về đề tài tái sinh ." Tống Thanh Hứa mỉm  gắp một miếng nấm.
"May mà  đây   tiêu tiền bừa bãi, nếu  bây giờ lỗ to !" Ngụy Vô Lương dùng vá vớt hết những món ăn  chín còn   bát của , "Các    , giá vàng gần đây tăng mạnh! Những thỏi vàng  mua dạo , bây giờ  lời to ."
"Đến thế giới , còn   giá vàng thế nào !" Triệu Hoan liếc  ,  khẩy, "Nói  chừng thấp hơn bên  mấy !"
"Vậy thì  sẽ bán hết ở bên ,  sang bên  mua, cứ     như  cũng kiếm   ít tiền." Ngụy Vô Lương điềm tĩnh .
"Gian thương vô lương tâm." Triệu Hoan mắt lanh tay lẹ gắp vội mấy cọng rau cải xanh mơn mởn  khi   kịp vớt tiếp.
Nhìn   trò chuyện sôi nổi, Hạ Thiên Ca  khỏi cảm thấy một cảm giác yên bình.
Cô thật sự hy vọng, ngày tháng cứ thế trôi .
 cô , đây chỉ là vẻ ngoài mà thôi.
Sau khi ăn lẩu xong,   mới bắt đầu  chuyện chính.
Hạ Thiên Ca  kế hoạch cho  ,  đó  để Tần Phong Hữu vẽ sơ đồ cơ quan. Những  ở đây quả nhiên đều là nhân tài,  nhanh  nhớ hết.
"Tối nay   ngủ ngon nhé, sáng mai chúng  sẽ lên đường." Hạ Thiên Ca .
"Vậy thì   tận hưởng giấc ngủ thoải mái cuối cùng ở đây !"
Tống Thanh Hứa mỉm   dậy,    lên lầu.
" cũng  ngủ đây." Ngụy Vô Lương giơ tay.
"Vậy  cũng  đây?" Hồ Tụng  Triệu Hoan,  chút lưu luyến  rời.
Triệu Hoan cắn môi, vẫn  khẽ: "Em  sợ, tối nay ...   đến bảo vệ em ?"
Hồ Tụng sững  một chút, ngay  đó,  đàn ông vốn dĩ luôn mạnh mẽ  đỏ hoe mắt.
"Anh đồng ý,  đồng ý bảo vệ em cả đời!" Anh  trịnh trọng hứa hẹn.
Ngược  là Triệu Hoan cảm thấy ngại ngùng, liếc  họ một cái, liền  dậy nắm tay Hồ Tụng, vội vàng  lên lầu.
Dưới nhà nhanh chóng chỉ còn  Tần Phong Hữu và Hạ Thiên Ca.
"Em  ngủ  ." Tần Phong Hữu , "Anh còn  việc   xong."
Hạ Thiên Ca gật đầu.
Cô  dậy, nhưng  dừng  một chút,  ,  khẽ: "Ngày mai gặp ."
Tần Phong Hữu  bóng lưng Hạ Thiên Ca lên lầu, cho đến khi cô rẽ một góc và biến mất,  mới cầm máy tính xách tay lên,  công tác chuẩn  cuối cùng.
Khi  bận rộn xong và trở về phòng,  thấy Hạ Thiên Ca  ngủ .
Anh nhẹ nhàng  xuống bên giường, đưa tay ôm Hạ Thiên Ca  lòng, nghiêng đầu đặt một nụ hôn lên trán cô.
"Ngủ ngon, ngày mai gặp ."