【Phiên ngoại – Góc  của Giang Chu】
 
Từ khi thi đỗ đại học, mục tiêu của    rõ ràng…
 
  cưới một cô gái thành phố.
 
Quá giàu thì  , vì   chẳng thèm để mắt đến .
 
Quá nghèo thì cũng  ,   còn   nuôi ngược .
 
Triệu Viên chính là đối tượng lý tưởng:
 
 Cha  đều là cán bộ,   chút học vấn, cô   ở bệnh viện gần đây,  chút tiếng .
 
Bản  cô  cũng là kiểu ngoan ngoãn, trông như  từng yêu đương nghiêm túc.
 
 dễ dàng theo đuổi .
 
Ban đầu  tính  khi  nghiệp sẽ tranh thủ cưới luôn, nhưng  ngờ bố  cô  giữ quá chặt, cứ  chịu nhả .
 
Thế là   lùi một bước để tiến hai bước.
 
Quả nhiên,  dỗ dành một hồi là cô  ngoan ngoãn sa  lưới tình.
 
Người thành phố thì  , cuối cùng chẳng  cũng giặt đồ lót,  cơm, dọn nhà cho ?
 
  cô  và gia đình  sốt ruột, nên  cứ dây dưa  cưới, chờ cô  xuống giá,  nhất là còn  dán thêm tiền  cưới .
 
Không ngờ chuyện sính lễ  khiến cô  căng thẳng đến thế.
 
Đáng ?
 
Bao nhiêu năm nay ăn của , uống của , cho dù  tính mấy cái đó, tình cảm từng  năm chẳng đáng hơn chút tiền lẻ  ?
 
Đừng   yêu , yêu  thì giảm sính lễ !
 
Cô  cũng  còn trẻ trung gì, chẳng  chủ động “giảm giá” nữa là gì.
 
Cứ để đó,  lạnh nhạt vài hôm cho  mặt.
 
Lưu Tranh là  ,   cô   tình cảm với , nhưng   bao giờ nghĩ đến chuyện nghiêm túc với cô .
O Mai d.a.o Muoi
Nhà cô  còn nghèo hơn nhà , đến lúc đó ai nuôi ai đây?
 
   ngờ, chỉ lạnh nhạt với Triệu Viên vài tháng, mà cô   dám  đính hôn, chuẩn  kết hôn thật!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-le/phien-ngoai.html.]
 
Ai cho phép? Ai đồng ý?
 
Chưa gặp chồng cô ,  còn tưởng chắc chắn là  xí, hoặc tái hôn, bằng  thì ai  bỏ  từng  tiền cưới một bà cô “quá tuổi”?
 
 khi thấy chồng cô  cao ráo, bảnh bao,  nghĩ, chắc  bệnh kín gì đó.
 
Chia thì chia,   tin   kiếm nổi vợ.
 
Không thì Lưu Tranh cũng  chứ gì?
 
  ngờ, cô  há miệng đòi hỏi:  mua nhà cho em trai cô  cưới vợ, mà của hồi môn chỉ  hai cái chăn rách.
 
Khi Triệu Viên sinh đứa con thứ hai,  vẫn còn ế chỏng chơ.
 
 mới hiểu…
 
Cái kỳ thi công chức “dễ như bỡn” , hóa  khó như lên trời.
 
Mấy cô  giới thiệu cho  bây giờ từ “tái hôn”  thành “tái hôn kèm con riêng”, mà  gặp  hỏi luôn điều kiện:
 
"Sính lễ  18 vạn 8 trở lên!"
 
Mẹ  khuyên :
 
“Mười tám vạn tám cũng , ít   tiên  vợ  con,  chỗ mà yên .”
 
Cuối cùng  cũng đành chấp nhận.
 
Không ngờ, cô  còn dắt theo một thằng con trai.
 
Đến ngày cưới,  đang chuẩn  "tận hưởng đêm tân hôn" thì thằng nhóc   ré lên, cuối cùng còn đạp một phát thẳng  hạ bộ .
 
Lúc tỉnh dậy trong bệnh viện, bác sĩ tiếc nuối thông báo:
 
  mất   khả năng sinh sản.
 
 nhắm nghiền mắt,   tỉnh .
 
Trong mơ,  thấy   kết hôn sớm với Triệu Viên, sự nghiệp thăng tiến, mỗi ngày tan  đều về nhà bố  vợ ăn cơm, chúng  còn  một  con trai khỏe mạnh, kháu khỉnh.
 
Chỉ tiếc rằng….
 
Tất cả... đều  chính  hủy hoại.
 
(Hết)