Giản Hành Chi hô to: “Đi mau!”
Dứt lời, y và Tần Uyển Uyển cùng nhảy ngoài cửa sổ, rớt xuống mái ngói gần đó, cả hai một trái một ăn ý chạy ngoại thành.
Tạ Cô Đường mang Nam Phong nhanh chóng đuổi theo.
Một con cự long hóa từ linh khí bám sát đằng bọn họ.
Ba một thú đuổi chạy tán loạn.
Tần Uyển Uyển và Giản Hành Chi chạy quên mắng .
“Đang yên đang lành, đánh Tạ đạo quân cái gì? Người cứu , còn cho khác cứu hả?”
“Chẳng ném con lên ?! Ném tự nhảy sang một bên ! Y phi lễ con, con còn giúp y?” Giản Hành Chi phát cáu: “Con còn coi là sư phụ ?!”
“Hai vị đừng cãi nữa…” Tạ Cô Đường thấy, lúng túng : “Đều là hiểu lầm…”
“Câm miệng, hiểu lầm cái gì!” Giản Hành Chi chộp lấy miếng ngói, ném Tạ Cô Đường.
Tạ Cô Đường lách sang mái ngói bên cạnh, miếng ngói nện trúng đầu cự long.
Cự long sững , giận dữ quát: “Thằng nhãi ranh, ngươi dám!”
Cự long chọc giận triệt để, bất chấp nhà cửa trong thành, dễ dàng đập nát tất cả, xông về phía Giản Hành Chi.
Tạ Cô Đường giơ tay bày pháp trận, cắm kiếm giữa, mấy chục quang kiếm lập tức bay về phía cự long.
Cự long tránh né kiếm trận lao Giản Hành Chi.
Giản Hành Chi nhảy vọt lên, giơ tay ném một pháp ấn, né tránh cự long, đầu mắng Tạ Cô Đường: “Không ai dạy nam nữ thụ thụ bất hả? Cậu cứu nắm cổ áo mà cứ ôm eo, ôm eo xong chịu buông tay, còn kẻ háo sắc?”
Trong lúc chuyện, cự long kiếm Tạ Cô Đường quét qua sừng rồng, Giản Hành Chi nhân cơ hội chưởng đầu cự long, đánh bật về phía Tần Uyển Uyển.
“Ta còn , nhiều chuyện thế gì?!” Tần Uyển Uyển thấy đầu rồng văng tới, nắm Uyên Ngưng vạch một đường kiếm khí, đánh đầu rồng lệch về phía Giản Hành Chi: “Hoàng thượng vội, thái giám gấp!”
“Ta là sư phụ con!” Giản Hành Chi đá một cước cằm cự long, giận dữ quát: “Con theo phe nào?”
“Sư phụ cũng lý chứ!” Tần Uyển Uyển nhảy từ cao xuống, đ.â.m một nhát cự long, ngẩng đầu tức giận mắng: “Người hỏi xem ai cảm thấy đúng ?!”
“Ai cảm thấy đúng?!”
Giản Hành Chi nắm đầu rồng dồn sức vặn, tiếng “răng rắc” vang lên, cự long lập tức đập xuống đất.
Giản Hành Chi thở hồng hộc chằm chằm Tần Uyển Uyển.
Tần Uyển Uyển siết kiếm thở phì phò trừng Giản Hành Chi.
Giữa lúc hai thầy trò trừng trộ, một tiếng “ting” vang lên trong đầu Giản Hành Chi, tiếng điểm tích lũy tài khoản quen thuộc vang lên.
【Nhiệm vụ bất ngờ: Hỗ trợ đàn ông chỉ nhan sắc 90 điểm “ hùng cứu mỹ nhân” với nữ chính, điểm tích lũy +50.
Tổng điểm tích lũy: 1380】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-114-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]
“Ngại quá…” 666 hổ: “Lúc nãy nghẽn mạng, hệ thống chậm tí.”
“Câm miệng!”
Giản Hành Chi đ.ấ.m mạnh một cú lên đầu rồng, cự long run rẩy , ngoẹo cổ ch** n**c mắt, móng rồng co giật: “Ta… gì cả…”
“À ừm…” Tạ Cô Đường thu pháp trận : “Hai vị, chúng đang chạy trốn, là chạy nhé?”
“Cậu chạy chậm nhất.”
Giản Hành Chi trừng y, hề lưỡng lự đầu bỏ chạy.
Tần Uyển Uyển Tạ Cô Đường bằng ánh mắt xin , nhanh chóng đuổi theo Giản Hành Chi.
Cũng chính lúc , tiếng chim hót chói tai phát từ Phong Nhã Lâu.
Một dải lụa trắng đột ngột bay , thế nhanh như chớp quấn lấy Tạ Cô Đường.
Tạ Cô Đường trở tay chém, một luồng linh lực hùng mạnh đập n.g.ự.c y, y nôn một búng máu, cứ thế mất khả năng phản kháng.
Lụa trắng kéo y trở về hướng Phong Nhã Lâu.
Tần Uyển Uyển nhận lưng bất , dứt khoát đầu, nắm lấy Tạ Cô Đường: “Tạ đạo quân!”
“Bắc Thành!”
Giản Hành Chi theo bản năng đầu nắm lấy Tần Uyển Uyển.
Cũng chính lúc , linh khí đánh về phía Tần Uyển Uyển.
Giản Hành Chi giơ tay ném kiếm trận về , va chạm mãnh liệt với linh khí.
Trong thoáng chốc, thức hải Giản Hành Chi đau đớn dữ dội như kim châm.
Linh khí và kiếm trận của Giản Hành Chi nổ ầm ầm giữa trung.
Mê Truyện Dịch
Ba kéo trở về Phong Nhã Lâu, ngã xuống đất.
Giản Hành Chi nôn một búng máu.
“Sư phụ!”
Tần Uyển Uyển đỡ lấy Giản Hành Chi, nhận thể y lạnh run, linh lực tán loạn.
Nàng để Giản Hành Chi tựa lòng , cấp tốc khai thông linh lực hỗn loạn trong y, ngẩng đầu bốn phía.
Tạ Cô Đường ngất xỉu, Nam Phong trong áo y, túm lấy mép áo, cặp râu run run lộ bên ngoài, thể thấy vô cùng sợ hãi.
Mà lúc dáng vẻ Phong Nhã Lâu biến đổi.
Đại sảnh vốn náo nhiệt giải tán sạch sẽ, tiền giấy rơi rụng đất.
Đại sảnh đón chào vốn treo đầy hoa vải trắng, mấy chục chiếc quan tài đặt giữa sảnh tựa như nghĩa trang để xác, mà khiến lòng run rẩy.