“Tạ đạo quân đối xử với .” Tần Uyển Uyển một cách đương nhiên: “Hơn nữa chuyện vốn liên quan đến y, chẳng lẽ chúng nên chịu trách nhiệm?”
“Y đối với con…” Giản Hành Chi nổi nóng trong lòng, y gập đầu gối tiếp cận Tần Uyển Uyển, che khuất tầm mắt nàng mới tập trung tinh thần cãi : “Ta với con ?”
“Sư phụ, chúng đừng ấu trĩ nữa.” Tần Uyển Uyển nghiêm túc khuyên nhủ Giản Hành Chi: “Hiện tại việc gấp mắt là cứu .”
“Kẻ cận kề Hoá Thần như y mà còn cần con cứu?” Giản Hành Chi khẩy: “ là phế vật.”
“ bây giờ y thương, hôn mê bất tỉnh.” Tần Uyển Uyển cau mày, cảm thấy Giản Hành Chi cãi bướng: “Ta yên tâm.”
“Ta cũng thương !” Giản Hành Chi chằm chằm Tần Uyển Uyển: “Sao con yên tâm quá ?”
Tần Uyển Uyển Giản Hành Chi hỏi mà sững sờ.
Nàng ánh mắt tràn ngập trách móc của Giản Hành Chi, bỗng chột , lắp bắp : “Thương thế của … chẳng giúp ?”
Nghe thế, Giản Hành Chi nhất thời lỡ lời, y xoay đầu, nhắm mắt, tiếp tục tĩnh tọa.
Mấy thứ như Mị cốt trùng quá mất mặt, y để Tần Uyển Uyển , bèn tự âm thầm tìm cách, cố gắng phá cấm chế Thúy Lục, cảm giác thứ chạy lung tung trong .
Tần Uyển Uyển phản ứng của Giản Hành Chi, ngửi mùi hương ngọt lim trong khí, bất giác nhớ tới Mị cốt trùng.
Nàng dám chắc thứ ở trong thể Giản Hành Chi , cũng dám chắc thứ còn sống .
phản ứng của Giản Hành Chi, e là y chuyện thật .
Tần Uyển Uyển quan sát Giản Hành Chi, nhỏ giọng xin : “À ừ… Ta sai , nên chỉ quan tâm Tạ đạo quân.
Người… cần giúp ?”
Nàng mở miệng nhỏ nhẹ hỏi, cổ trùng chộn rộn thêm mấy phần.
Giản Hành Chi càng phiền não, khẽ quát: “Đừng chuyện!”
Lần y mở miệng, giọng khản đặc càng hiện rõ.
Tần Uyển Uyển cũng đỏ mặt, nàng nhỏ giọng giải thích: “Chuyện là… buổi tối Thanh Trúc một con Mị cốt trùng, hình như định cho hoa khôi dùng, chẳng ông dùng …”
Lời của Tần Uyển Uyển chui tai, y cuộn chặt nắm đấm.
Tần Uyển Uyển chuyện như mất mặt, bèn trấn an thêm: “Đi bên ngoài thế nào cũng đụng chút thất bại, đừng để trong lòng.
Đây chuyện gì lớn, hiện giờ cảm thấy thế nào? Chúng thể trao đổi thử, xem giúp nhé?”
“Con giúp thế nào?”
Rốt cuộc Giản Hành Chi mở miệng, y lạnh mắt sang, ánh mắt dừng mặt Tần Uyển Uyển.
Tần Uyển Uyển vốn xinh , nàng lúc càng khiến lòng rối loạn, dường như những thứ đạo pháp kiếm pháp đều trở nên khó nhớ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-117-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]
Y bất giác chăm chú đôi môi Tần Uyển Uyển, chỉ thấy môi nàng khép mở, loáng thoáng nụ sen mới nhú, sắc môi căng mọng, tựa như giọt sương rơi cánh hoa.
“Lúc nãy, nếu con Mị cốt trùng đút m.á.u của một chỉ định, thì cần m.á.u để bình phục, một tháng một , bảo đảm thần trí tỉnh táo.
Có điều một khi đút m.á.u thì thể dừng, trúng cổ sẽ tính ỷ nhất định với đút máu.
Người đút m.á.u ? Bây giờ thấy thế nào?”
Giản Hành Chi nhắm mắt, dám nàng.
Tần Uyển Uyển lo lắng y: “Sư phụ, thật đây chuyện gì lớn…”
“Ta hôn con.”
Giản Hành Chi đột ngột lên tiếng, Tần Uyển Uyển cứng đờ tại chỗ.
Giản Hành Chi mở mắt, ánh mắt nàng bình tĩnh thản nhiên, sắc mặt lãnh đạm: “Chuyện là đúng, xin con.
hiện tại thời khắc đặc biệt, cho nên con cố gắng đừng chuyện, sẽ quấy nhiễu .”
Tim Tần Uyển Uyển đập thình thịch, nàng ấp úng gật đầu.
Người trúng cổ sẽ sự ỷ đối với hút máu.
Mê Truyện Dịch
Nàng cho Giản Hành Chi , lựa chọn thế nào là chuyện của y, nàng cũng tiện nhiều.
Tần Uyển Uyển nữa, nhắm mắt , bắt đầu cố gắng phá cấm chế của Thúy Lục.
Giản Hành Chi cắn mạnh môi , m.á.u chảy xuống miệng.
Qua một hồi …
Chẳng đách gì.
Giản Hành Chi thầm mắng, tập trung chiến đấu với cổ trùng , để xem ai c.h.ế.t .
Quá nửa đêm, mùi thơm trong phòng giam ngày càng nồng.
Toàn Giản Hành Chi giống như vớt từ nước lên, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Y Tần Uyển Uyển đang ngủ say, cắn răng, rốt cuộc lên tiếng: “Bắc Thành.”
Tần Uyển Uyển mơ màng mở mắt, thấy đôi mắt hằn tia m.á.u của Giản Hành Chi, lòng giật thót, thấy y : “Sau khi đút máu, trừ mỗi tháng đút thì còn liên quan gì với đút m.á.u ?”
“Có lẽ…” Tần Uyển Uyển gian nan đáp: “Sẽ suy nghĩ đặc biệt gì đó với đút máu…”
Giản Hành Chi đáp một tiếng.
Một lát , giọng y khẽ: “Đợi khi phá cấm chế, nếu thể diệt trừ cổ trùng, sẽ cho con một lá bùa liền tâm.