Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ - Chương 131: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt

Cập nhật lúc: 2025-09-06 02:55:17
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hiện giờ tất cả sức chú ý của Giản Hành Chi đều đặt lên việc học, nếu ai quan tâm, nàng sợ y sẽ mất m.á.u mà chết.

Học như thế đến đêm thứ sáu, Thúy Lục phái tới thông báo Giản Hành Chi và Tạ Cô Đường chuẩn ngày mai tham gia Quần phương yến tổ chức một tháng một .

Hoa Dung sẽ sử dụng cách thức của , chọn đàn ông thích nhất mang .

Nghe thấy tin , Tạ Cô Đường vội : “Tần cô nương, mau báo cho tiền bối, bảo tiền bối đừng học nữa!”

“Ừ.”

Tần Uyển Uyển gật đầu, xoay , chạy cho Giản Hành Chi.

“Sư phụ, đừng học nữa, ngày mai là Quần phương yến .

Người nghỉ ngơi cho , mỹ mạo mới quan trọng nhất!”

Mê Truyện Dịch

Nghe , Giản Hành Chi ung dung ngẩng đầu, mỉm Tần Uyển Uyển: “Nắng hạn lâu ngày, mưa đúng lúc.

Thuyền dong hướng Tây, nổi gió Đông.

Vừa học hết thi tập, thật đúng lúc.”

Tần Uyển Uyển Giản Hành Chi thơ, lòng sợ.

Nàng giơ tay đỡ Giản Hành Chi trung bình tấn bảy ngày dậy, khuyên y: “Sư phụ, thơ học xong thì thôi, đừng nghĩ nhiều nữa, nghĩ thoáng một chút, bình thường .”

“Lời sai .” Giản Hành Chi nàng đỡ dậy, chân cứng nhắc về phía giường: “Nếu Lý Đỗ(*), cỏ cây um? Bắc Thành, con cũng sách giống vi sư .

Từ vô văn hóa đến thuộc lòng bảy nghìn quyển cũng chỉ là chuyện bảy ngày mà thôi.”

(*) Tức Lý Bạch và Đỗ Phủ

Nghe , lòng Tần Uyển Uyển giật thót, vội vàng đỡ Giản Hành Chi tới mép giường: “Sư phụ, đừng nhiều nữa, mau ngủ bù dưỡng da, ngay mai trở thành nhất!”

Nói xong, Tần Uyển Uyển đặt Giản Hành Chi xuống giường, đắp chăn cho y.

Hai tay Giản Hành Chi đặt ngực, nhắm mắt, khẽ than: “Đâu giành xuân, mặc trăm hoa ghen ghét, dù khi rụng xuống thành bụi bùn, vẫn thoảng hương thơm ngát(*).”

(*) Bài thơ “Bốc toán tử – Mai” của Lục Du, bản dịch Trần Huy Liệu.

Tần Uyển Uyển dằn kích động đánh xuống, thả rèm giường, ngoài.

Vừa khỏi cửa, Tạ Cô Đường và Nam Phong chạy tới.

“Tiền bối thế nào? Tình hình chuyển biến hơn ?”

Tần Uyển Uyển lắc đầu, lộ vẻ mặt nặng nề: “E là thời kỳ cuối, hết cứu , bỏ thôi.”

Nói xong, nàng ưu thương rời , chắp tay lưng, ngẩng đầu trăng.

Tạ Cô Đường ngập ngừng chốc lát, an ủi Tần Uyển Uyển: “Tần cô nương đừng lo lắng quá.

Tiền bối chỉ nhất thời cố chấp, lẽ cô ở bên cạnh chăm sóc sẽ chuyển biến hơn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-131-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]

“Ừ.” Tần Uyển Uyển gật đầu: “Mượn lời chúc lành của Tạ đạo hữu.

Ngài dẫn Nam Phong nghỉ sớm , ở đây hóng gió, bình tĩnh một lát.”

Tạ Cô Đường gật đầu, cùng trở về phòng với Nam Phong.

Chờ khi bọn họ , khóe môi Tần Uyển Uyển giương lên cao ngất.

Nàng siết nắm tay, nhảy cẫng hai cái tại chỗ.

Rốt cuộc y cũng cảm nhận cảm giác của nàng.

Lần , y moi nàng cát lên, nàng cũng suy yếu hệt như .

Nàng vì nhiệm vụ mà học kiếm, y cũng nên vì nhiệm vụ mà học thơ!

Lòng Tần Uyển Uyển ngầm sung sướng, nhưng chột , suy nghĩ lấy hữu tâm toan tính vô tâm quá đáng lắm .

nhớ tới nàng vốn sống tới ba trăm tuổi, cha bôn ba khắp nơi để kéo dài tính mạng cho nàng, gây dựng chút hư danh để nàng bảo vệ mạng nhỏ, nhưng y tự ý xằng bậy, c.h.é.m một nhát mất sạch.

Hôm nay, nàng lưu lạc đến đây chịu khổ, e rằng trở về Tiên giới cũng bảo vệ nổi Tịch Sơn, về cũng nơi để về, vì y nhiệm vụ mà đ.ấ.m đá, một câu xin cũng chẳng .

Hôm nay chỉ là xả giận nho nhỏ, để y nhiệm vụ lĩnh hội nỗi khổ chịu áp bức một phen.

Đây coi như là nàng rộng lượng lắm .

Nghĩ rõ ràng, nàng vuốt ngực, trở về phòng.

Đợi đến sáng hôm , Tần Uyển Uyển dậy sớm một chút, cùng Nam Phong bắt đầu sửa soạn cho Giản Hành Chi.

Bọn họ cho Giản Hành Chi mặc TSm gấm xanh lam, tóc vấn nửa đầu bằng trâm bạch ngọc, sử dụng huân hương ủi y sam, bảo đảm Giản Hành Chi mỹ từng chân tơ kẽ tóc.

Làm xong hết thảy, Giản Hành Chi Tần Uyển Uyển: “Ta vấn đề gì chứ?”

“Không .” Tần Uyển Uyển khích lệ: “Sư phụ, thuộc làu bảy nghìn quyển sách, hôm nay là nổi bậc nhất Quỷ Thành!”

Dứt lời, Tần Uyển Uyển giơ ngón tay tách hai bên(*), cường điệu khen: “Hoàn mỹ.”

(*) Mình đoán là tác giả miêu tả tay giơ chữ V

“Ta cũng thấy .”

Giản Hành Chi gật đầu, vô cùng tự tin: “Vi sư hôm nay văn võ song , dám tỉ thí với trời.

Quần phương yến , tất nắm hạng nhất.”

“Sư phụ !”

Tần Uyển Uyển tâng bốc như mất não.

Dứt lời, Nam Phong chạy từ ngoài : “Chủ nhân, Giản đạo quân, Tạ đạo quân, .”

Loading...