Nghe thế, Giản Hành Chi gọi Tần Uyển Uyển: “Đi thôi.”
Giản Hành Chi xong, dẫn đầu ngoài.
Tần Uyển Uyển, Tạ Cô Đường, Nam Phong cùng theo lưng y.
Nhìn Giản Hành Chi phía tràn đầy lòng tin, bỗng nhiên bọn họ cũng ảo giác bước hiên ngang như gió.
Giản Hành Chi qua đám , cái chăm chú ngạc nhiên của chúng nhân, tự tin vuốt tóc mái chải đặc biệt đầu.
Học thuộc bảy nghìn quyển sách, y sự kiêu hãnh mà giờ từng .
Nhiều thơ như còn học , chuyện nào mà y ?
Nhóm tới vườn hoa tổ chức Quần phương yến, đến cửa chặn .
“Quần phương yến chỉ cho công tử , mời hai vị dừng bước.”
Thị nữ ngăn Tần Uyển Uyển và Nam Phong.
Tần Uyển Uyển tỏ vẻ thấu hiểu, cùng Nam Phong lùi về một bước.
Thị nữ thấy họ hiểu chuyện, nụ tươi hơn một chút.
Nàng đầu Giản Hành Chi chắp tay kiêu hãnh đó cùng với qua đường Tạ Cô Đường, nhẹ nhàng : “Quần phương yến , đại nhân Thành chủ nhiễm bệnh, thể gặp mặt trực tiếp chư vị công tử, cho nên đổi phương thức tuyển chọn.
Quy trình chút kiêng kỵ, xin để hai vị công tử .”
Nghe thế, tất cả đều sững sờ.
Thị nữ tiếp tục lên tiếng: “Lần , đại nhân Thúy Lục dựa theo sở thích đại nhân Thành chủ, cố tình thiết lập ba bài thi.
Điểm tối đa mỗi bài thi là 100 điểm, điểm cao nhất ba bài là thị tẩm một tháng .”
“Bài thi thôi mà.” Giản Hành Chi bật : “Ta thi thư nhiều, .”
“Công tử đùa.” Thị nữ : “Thành chủ ghét nhiều thi thư nhất.
Sau khi chỗ, công tử sử dụng thi văn cẩn thận, thể dùng bạch thoại(*) thì cứ dùng bạch thoại.”
(*) Lối văn dùng theo tiếng phổ thông của Trung Hoa
Nghe , Giản Hành Chi chấn kinh sang Tần Uyển Uyển.
Tần Uyển Uyển cũng giật thót trong lòng.
Hoa Dung Minh Tịnh thần quân nuôi lớn, đến giờ vẫn giữ tượng thần của Minh Tịnh thần quân trong phủ, còn tập hợp tương tự Minh Tịnh thần quân, tượng thần Minh Tịnh thần quân cũng cầm một quyển sách, thích thi thư?!
“Vậy ba bài thi chủ yếu là thi cái gì?”
Tạ Cô Đường bỏ qua biến cố, bắt lấy trọng điểm tiên.
Thị nữ dời mắt sang Tạ Cô Đường: “Đại nhân Thành chủ thích thực tế, cho nên ba bài thi lượt gồm dung mạo, toán học, luyện khí.”
Nghe , sắc mặt Giản Hành Chi lắm.
Y xoay , kéo Tần Uyển Uyển sang một bên.
Tạ Cô Đường và Nam Phong cũng tới gần, căng thẳng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-132-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]
“Làm đây…” Nam Phong cuống lên: “Chuẩn của chúng chẳng khác nào chuẩn .”
“Không, chuẩn .” Tần Uyển Uyển giơ tay lên cắt lời Nam Phong, nghiêm túc : “Là chuẩn ngược.”
“Vậy bây giờ ?” Giản Hành Chi nghiến răng: “Toán học của .”
“Người đừng hoảng, phân tích cho .” Tần Uyển Uyển một cách nghiêm túc: “Điểm dung mạo của chắc chắn cao, điểm toán học thấp cũng chẳng , nhưng thể dồn sức ở luyện khí.
Người trong phủ Thành chủ hẳn đều là bình thường.
Với năng lực của , điểm luyện khí chắc chắn bỏ xa bọn họ.
Quy định lợi với , đừng lo lắng.”
Nghe , tất cả đều cảm thấy lý.
Giản Hành Chi gật đầu: “Cũng đúng, thể nào luyện khí còn yếu hơn đám thường .”
“Sư phụ, lòng tin với chính .” Tần Uyển Uyển cuộn chặt nắm tay: “Cố lên.”
Giản Hành Chi trấn an, gật đầu.
Y và Tạ Cô Đường , quyết định .
Mê Truyện Dịch
Hai cùng bước trường thi.
Tạ Cô Đường trấn an Giản Hành Chi: “Tiền bối đừng lo lắng.
Tần cô nương đúng, nơi đều là thường, nếu như cộng thêm luyện khí, chúng ắt chiến thắng dễ dàng.”
Dứt lời, hai rẽ con đường nhỏ, bước sân vườn.
Đưa mắt , đám đàn ông bàn từng , cúi đầu chuyện riêng.
Vừa thấy bọn họ, Giản Hành Chi liền cứng đờ.
Mặc dù nơi đều dịch dung, nhưng vì cường độ thần thức của y hơn xa đám tại đây, chỉ cần dựa thần hồn nhận .
Những kẻ nhận tại đây bao gồm:
Tông chủ Vấn Tâm Tông – Thẩm Tri Minh.
Thiếu chủ Nhạc Thành – Quân Thù.
Những kẻ quen gồm một thanh niên kỳ Hóa Thần mặc TSm màu hồng, nâng ly với nhóm Giản Hành Chi.
Một kỳ Độ Kiếp mặc áo trắng đang ho khan, cúi đầu uống thuốc.
Cộng thêm Giản Hành Chi và Tạ Cô Đường – Thiên Kiếm Tông.
Nói đơn giản, nơi chẳng một bình thường.
Trong chớp mắt, Giản Hành Chi thật đầu bỏ chạy.
Đây mà là trạch đấu hậu viện Thành chủ hả?
Bây giờ tiêu chuẩn cửa nam sủng đều là từ Hóa Thần đến Độ Kiếp ?
Từ lúc nào Tu chân giới biến thành Hóa Thần rải khắp nơi, Nguyên Anh chẳng bằng chó ?