Nàng đánh y đập y một cách hung ác, phá hủy triệt để lòng tự tôn của y, giẫm y chân, khiến y suy sụp từ tận đáy lòng, với nàng câu xin .
!
Tần Uyển Uyển suy nghĩ rõ ràng, quan trọng nhất là tiếng xin từ tận đáy lòng .
Tìm mục tiêu, ánh mắt Tần Uyển Uyển về phía Giản Hành Chi biến đổi.
Giản Hành Chi đang ăn cá, cảm giác một luồng khí lạnh thổi từ bên cạnh tới.
Y xoay mặt Tần Uyển Uyển: “Con gì? Cá ăn ngon ?”
“Chuyện là…” Tần Uyển Uyển suy nghĩ, moi thêm chút chuyện từ miệng Giản Hành Chi: “Sư phụ, rốt cuộc tại và Tịch Sơn nữ quân kết thù?”
“Chuyện đó…” Giản Hành Chi cau mày: “Nhắc tới cũng bình thường thôi, Tông môn chúng lấy chiến luyện đạo, bèn đến đó thách đấu.
Nghe tu vi cô cao thâm, lánh đời nhiều năm, bèn hạ chiến thư cho cô .”
“Sau đó thì ?”
Tần Uyển Uyển chuyện .
Hôm chiến thư tới, nàng dọa nhũn chân tại chỗ, vội vã từ chối.
“Sau đó, cô từ chối .
con nghĩ , chuyện như đánh , nếu khác từ chối mà từ bỏ, nhiều trận thể đánh, cho nên đánh lên Tịch Sơn.
Cô đặt nhiều pháp trận lối , bèn phá hết trận pháp của cô .”
Vừa thấy lời , Tần Uyển Uyển đau lòng.
Đại trận hộ sơn của nàng tên tặc tử c.h.é.m một nhát phá banh, bao nhiêu linh thạch cứ thế toong.
“Sau đó, cô phái nhiều xuống vây đánh , bèn c.h.é.m g.i.ế.c xông thẳng lên!”
“Sư phụ.” Tần Uyển Uyển nghiến răng: “Người thật giỏi.”
Ngày hôm đó, cao thủ từ xuống Tịch Sơn mà cha để cho nàng đều Giản Hành Chi đánh sấp mặt.
“Sau đó, thấy cô .” Giản Hành Chi hồi tưởng đầu gặp Tần Uyển Uyển, cảm khái: “Ta thấy cô trực tiếp tung chiêu Hạo nguyệt đương (*), kết quả cô thuận lực bay .
Ta lập tức đuổi theo, tung một gối, đập chuôi kiếm n.g.ự.c cô .
Cô đánh lún xuống đất, liền giẫm một cước, đạp cô chân.”
(*) Trăng sáng giữa trời
Tần Uyển Uyển mà sắp đến nơi, Giản Hành Chi bắt chước y hệt bộ dạng lúc đó: “Ta giẫm lên mặt cô cảnh cáo, bảo cô khinh thường .
Nếu cô tiếp tục xuất chiêu, sẽ…”
“San bằng đỉnh núi của cô , đập nát đạo cung của cô , khiến từ xuống Tịch Sơn chó gà yên.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-142-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]
“ !” Giản Hành Chi vui mừng: “Con bắt đầu hiểu đấy.”
Mê Truyện Dịch
Nàng hiểu, hiểu khủng khiếp.
“Vậy nếu cô thua …” Tần Uyển Uyển nghi hoặc của : “Vì còn tha cho cô ?”
“Cô là thứ hai mươi mốt bảng xếp hạng sức chiến đấu ở Tiên giới…” Giản Hành Chi nhắc nhở nàng: “Sao chịu nổi một đòn như ? Chắc chắn là cô đang đánh lạc hướng , cố tình khiến buông lỏng cảnh giác, hoặc là đánh với nên qua quít.”
“Vậy…” Tần Uyển Uyển siết nắm đấm: “Người đánh lộn thì đánh, giẫm lên mặt cô ?”
“Thì…” Mặt Giản Hành Chi bỗng lộ chút ngượng ngùng: “Cô quá.”
“Đẹp quá mà còn giẫm lên mặt?!” Cái lý do khiến Tần Uyển Uyển cao giọng quát.
Giản Hành Chi nàng lấy lạ: “Con kích động thế gì?”
“Ta…” Tần Uyển Uyển kiềm chế cảm xúc: “Ta chỉ tò mò.”
“Là thế …” Giản Hành Chi nghiêm túc giải thích: “Lúc đánh hầu như đều là chuyện liên quan đến sinh tử, thể chút sai lầm nào.
Cô quá, tầm mắt dễ dán lên mặt cô , cho nên giẫm mặt, tránh ảnh hưởng phát huy.”
Tần Uyển Uyển: “…”
Khoảnh khắc đó, nàng đàn ông , thế mà kính nể.
Đây là kiếm tu ? Đây là hòa thượng thì .
Hòa thượng còn chắc thanh tâm quả dục như thế.
“Sư phụ.” Tần Uyển Uyển nảy sinh tò mò: “Ta sẽ sư nương(*) chứ?”
(*) Vợ của sư phụ
“Xem duyên phận .” Giản Hành Chi ngẫm nghĩ: “Tạm thời .”
“Yên tâm .” Tần Uyển Uyển phán chắc nịch: “Sẽ .”
Ai mù mới trúng loại .
“Chuyện quan trọng.” Giản Hành Chi khoát tay, tiếp tục kể trận chiến đó cho Tần Uyển Uyển: “Ta kể tiếp con , coi như tăng kinh nghiệm.
Loại như Tần Uyển Uyển thật âm hiểm, sở dĩ ban đầu cô để đánh là vì dụ đến một vị trí cố định.
Ta đoán chắc chắn cô đặt pháp trận gì tại đó, khi giẫm lên cô , một tia sấm đánh từ trời xuống… Ủa?”
Giản Hành Chi Tần Uyển Uyển lên, lấy lạ: “Con thế?”
“Ta mệt .” Tần Uyển Uyển trở về đống cỏ: “Muốn ngủ.”
Nàng nổi loại phát ngôn ngốc xít nữa.
“Sau đó thiên lôi đánh, bước tiểu thế giới …” Giản Hành Chi cam tâm, vẫn cho xong câu cuối cùng: “Đây chắc chắn là tà thuật gì đó, con xem cô xa ?”